Ngoại Tình Với Người Đã Từng Yêu

Chương 7

Tự dưng nhớ lại ngày xưa. Lần đầu ra sân bay đón anh sau khi nhận lời yêu. Đứng chờ mà lòng cứ bồi hồi ko yên. Thấy anh từ xa đi đến, tay ôm bó hoa hồng màu tím mà tim cứ đập liên hồi.. Lên taxi để về mà ko dám ngồi sát. Anh kéo lại gần rồi nói "Tặng em. Em có biết anh vất vả như nào mới tìm mua đc bó hoa này ko? Là hoa hồng tím tự nhiên, chứ ko phải hoa nhuộm đâu nhé".

- Em cảm ơn nha! (Mặt ngượng ngùng).

- Em có biết có bao nhiêu bông ko?

- 99 bông.

- Ko. 101 bông. Là mãi mãi yêu em.

Nói rồi anh lấy 1 chiếc nhẫn cài trong bó hoa ra đeo vào tay cho cô.

- Lúc nãy đứng ở sân bay, anh thấy đẹp quá nên mua. Vừa in nhỉ?

Cô chăngr nói được gì. Một phần vì vẫn còn ngại, phần còn lại là quá bất ngờ.. Anh vòng tay ôm cô rồi thơm vào má.. Mỗi lúc một ôm chặt hơn như ko muốn rời.. Nhìn lên gương chiếu hậu, có lẽ chú tài xế taxi đang mỉm cười cùng đôi bạn trẻ hạnh phúc bên nhau sau những ngày xa cách...

Về đến nhà là 6h30 tối. 2 thằng đã được ông nội tắm xong xuôi và đang cho ăn cơm. Nhìn thấy Mẹ về chúng chay ra ôm Mẹ. Thực sự sau 1 ngày với nhiều cảm xúc, nhưg nhìn lũ nhóc này sao cô có thể chẳng nghĩ đến điều gì nữa..

- Mẹ ơi! Bố đâu?

- Bố đi làm mua thịt cá rồi.

- Sao Bố về muộn thế? Bố ko ăn cơm à?

- Có, chốc Bố về Bố ăn. Bố vất vả lắm con thương Bố ko?

- Có ạ. Chốc Bố về con để dành thịt cho Bố nhá...

Người ta nói, con người ta càng lớn thì trái tim càng nhỏ lại. Có phải vậy nên cô thấy trẻ con sao mà rộng lượng thế! Chúng nói yêu thật lòng chứ chẳng giống người lớn, chẳng yêu mà vẫn nói là yêu. Nói thương để rồi vẫn làm điều có lỗi khi ko có mặt...

Lên nhà tắm rửa sau 1 ngày đi xa.. Cảm giác xói vòi hoa sen vào mặt thấy dễ chịu thật đấy. Hẳn nào trong phim, cứ mỗi lúc ai đấy gặp chuyện j là y như rằng vào nhà tắm xả nước vào mặt. Hehe.. Nghĩ đên đấy mà cô thấy buồn cười thế.. ?

Nghĩ lại lời đề nghị của C. Cô bỏ đt ra vào fb. Thấy fb của anh mới online cách đây vài phút. Cô nt cho anh.

- Bao h anh ra HN?

- 18 anh bay vào rồi nên 16 hoặc 17 anh ra.

- Vậy nếu muốn gặp e thì anh qua gần công ty em nhé. E mời anh uống càphe gần đấy. Địa chỉ:.....

- Anh nhớ rồi. Hôm ấy anh sẽ đến sớm. Có gì anh gọi điện nha!

Ngày hôm ấy, cô mặc váy đi làm. Cô k muốn anh thấy cô vẫn dáng vẻ của ngày xưa. Cô muốn anh thấy cô đã thay đổi.. Ko còn quần jean, áo sơ mi sơ vin như ngày xưa nữa...

- A đang gần cho em rồi..

- Ok anh. Anh sang quán caphe X cách chỗ e làm 1 nhà nhé. Rồi e sang.

Chỉnh sửa đầu tóc và tô 1 tí son. Cô thấy cũng hồi hộp lắm. Nhưg ko được, cô tự dặn lòng mình phải coi như ko còn gì...

Sang nhìn thấy anh đã ngồi đấy. Vẫn phong cách thik màu đen như ngày xưa. Áo phông đen, quần bò đen, đi giày đen.. Khuôn mặt vẫn vậy chẳng già đi chút nào. Anh béo hơn, và đặc biệt ko còn cắt đầu trọc như ngay xưa nữa. Khiến cô thấy anh đã bớt "ngáo ngơ" đi nhiều..

- Đợi em lâu chưa?

- Vừa thôi. Em uống gì?

- Cà phê nâu đá nhiều sữa.

- Sao lại nhiều sữa?

- Vì em sợ vị đắng!

Ngồi nói chuyện mà cô chẳng dám nhìn vào mắt anh. Nhưng từ khoé mắt cô cảm thấy như anh chỉ ngồi nhìn cô ko rời mắt.. Cô với anh ko ngòi đối diện cũng ko phải cạnh nhau. Nhưng cũng đủ gần để anh có thể chạm vào tay cô bất cứ lúc nào.

- Sao cứ nhìn em như thế?

- Sao em lại cắt tóc ngắn.

- Em chán tóc dài rồi?

- Chồng em thích như này à?

- Em cắt vì em thik thôi chứ ko vì ai cả?

- Từ trc đến nay anh vẫn ko thik con gái để tóc ngắn. Nhưng sao giờ nhìn em anh lại ko nghĩ vậy?

- Vì em cắt đẹp thôi. Haha...

.....

Rồi cứ thế cũng đến 5h. Cô bảo rằng phải về đons con.. Anh với vẻ mặt tiếc nuối nhưng ko níu kéo gì.. Anh chỉ bảo:

- Mai đưa anh ra sân bay nhé!

- Không đâu. Em phải đi làm. Anh tự đi đi....

- uhm, anh biết rồi. Em về đi ko thì ko kịp đón con..

- Em đi đây!

Nói rồi cô dứt khoát đứng lên đi. Cũng k quay ra nhìn anh 1 lần nữa. Mặc dù trong tâm trí của mỗi ngừoi, có lẽ ai cũng nghĩ rằng.. Đây là lần cuối cùng chúng mình gặp lại nhau.