Diễm Phụ Dụ Xuân

Chương 11

Tối hôm đó, khi Diệp Chi trở về nhà, mọi chuyện vẫn như thường, nhưng khi lên phòng, nhìn vợ đang dỗ con gái ngủ, hắn lại thấy cô có vẻ hơi tiều tuỵ.

Người đàn ông không khỏi cau mày, tiến tới hỏi "Diêu Nương, hôm nay ở nhà xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chồng, anh đã về ..." Tuy bây giờ Diệp Chi có bệnh nhưng hai người vẫn ân ái như trước đây, mặc kệ trong tối ngoài sáng, Diệu Nương vẫn luôn suy nghĩ cho thể diện của chồng mình.

Lúc này, thấy hắn trở lại, mỹ phụ liền đắp chăn cho con gái, mỉm cười bước tới.

Nam nhân say mê nhìn mỹ nhân yêu kiều đang đi về phía mình, nàng chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng, mái tóc đen lả lơi buông xoã, biểu tình thanh tú mang theo vài phần quyến rũ, gương mặt kiều diễm tràn đầy xuân tình.

Diệp Trì bất giác đỏ mặt, tim đập thình thịch, nhưng dương căn bên dưới lại không biết cố gắng, mềm oặt nằm giữa hai chân hắn, nghĩ tới đây, nam nhân không khỏi có chút nản lòng.

"Chồng..." Mỹ phụ kiều kiều, nhẹ nhàng gọi chồng một tiếng, nàng ôm chặt lấy eo người đàn ông, thân thể nhu nhược không xương dựa trên người hắn.

"Diệu Nương..." Vợ hắn vốn xinh đẹp hơn người, thường ngày ở nhà mặc đồ cũng lớn mật hơn, để kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, có khi ban đêm nàng chỉ mặc một chiếc yếm đào xuyên thấu không che được hai bầu bú lớn, phía dưới là chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ xíu.

Bộ dáng bây giờ cũng như vậy, chỉ cần cúi đầu là hắn liền nhìn bộ ngực no đủ nặng trĩu của vợ mình.

Người đàn ông không khỏi có chút rung động, theo bản năng siết chặt vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng.

"Ừm~ Nhi lang~"

Lúc này, Quý Tiêu vừa mới từ trên gác mái chỗ mẹ đi xuống, đi ngang qua phòng của nhị đệ thì đột nhiên nghe thấy tiếng rêи ɾỉ mơ hồ.

Hắn không khỏi cứng đờ người, toàn thân không thể cử động, thanh âm nhẹ nhàng, ngọt ngào lại mềm mại kia khiến hắn chợt nhớ đến cảnh tượng nhìn thấy lúc ban ngày, hai tai ngay tức khắc liền đỏ bừng!

Tuy rằng người trước có dạy "phi lễ chớ nói, phi lễ chớ coi" nhưng ban ngày mới nhìn thấy hình ảnh diễm tình như vậy, bây giờ lại nghe thấy thanh âm kiều mị như vậy, Quý Tiêu nhất thời không thể lòng được, đứng sắt bên mép cầu thang gỗ dẫn lên xuống hành lang, ở vị trí nay, nếu nhìn xuống liền có thể nhìn thấy khung cảnh bên trong phòng ngủ của nhị đệ.

Hắn thấy quần áo trên người nhị đệ đều đã bị cởi bỏ, mỹ phụ dáng người lả lướt thướt tha chỉ mặc một chiếc yếm đào mỏng dính gần như trong suốt, nói là yếm nhưng thực ra lại chỉ có thể che bụng, còn hai bầu vυ' trắng nõn nà, lớn như quả bưởi mật căn bản không che được một nửa, phần lớn nhũ tiêm mềm mại thơm tho đều loã lồ, theo nhịp thở dốc của nàng, hai bầu vυ' đầy đặn, cao vót lắc lư vô cùng khoa trương.