Càng nghĩ càng tức giận, Mạnh thị không còn cách nào khác là gọi con dâu đến nói chuyện xem có thể nạp vài thông phòng cho Nhị Lang được không, tốt xấu gì cũng phải tìm cách để Nhị lang có con trai.
Nhưng Mạnh thị cũng cảm thấy mình làm mẹ chồng mà lại nói như vậy không tốt nên vẫn có chút do dự.
“Mẹ, người có chuyện gì vậy?”
Mạnh thi khi còn trẻ vô cùng xinh đẹp nên mới lọt vào mắt xanh của lão gia Diệp gia, kể cả dù khi đã là góa phụ dưới có con nhỏ trên có cha già vẫn tìm cách nửa mua nửa dỗ để cưới nàng vào cửa.
Nhưng dù gì thì cũng chỉ là vợ kế, con gái của bà cả cũng trạc tuổi Mạnh thị, mỗi lần từ đại phòng trở về, Diêu Nương luôn nhìn thấy mẹ chồng khóc sướt mướt, lần này cũng vậy.
Thấy mẹ chồng khóc thương tâm, mỹ phụ vội vàng tiến tới, cẩn thận an ủi.
“Con của ta, con đến rồi… Mau tới đây với mẹ…” Diêu Nương tuy không phải con gái ruột Mạnh thị sinh ra nhưng Mạnh thị cũn chỉ có hai người con trai, không có con gái nên cực kỳ yêu thương nàng .
Hơn nữa, Diêu Nương giúp chồng dạy con, lo liệu gia nghiệp, việc trong việc ngoài đều đảm đương chu toàn, so với Nhị Lang thậm chí còn bận rộn hơn, Mạnh thị tự nhiên càng thêm thương nàng hơn.
Thấy Diêu Nương vừa đến, Mạnh thị vội vàng ôm nàng vào trong lòng, nhưng khi nghĩ đến những lời bên đại phòng vừa nói liền không khỏi thở dài.
"Mẹ, bà cả lại nói làm khó người nữa sao?" Nhìn thấy mẹ chồng khóc ướt đẫm khăn, Diêu Nương cũng cảm thấy vô cùng đau lòng, nhất thời cũng bất chấp chuyện nạp thông phòng, chỉ một lòng an ủi: “Bên đại phòng đều là mất người cao cao trịnh thượng, đây cũng không phải lần đầu đội trên đạp dưới, người đừng để trong lòng?"
Mạnh thị vốn dĩ cảm thấy trong lòng không dễ chịu, nhưng bây giờ nghe được lời này của của dâu liền nguôi ngoai hơn.
Con dâu vừa xinh đẹp lại tốt như vậy, Mạnh thị cũng hy vọng nàng cùng Nhị Lang sẽ hòa hợp, trong lòng nào muốn Nhị lang nạp thêm thông phòng?
Nghĩ vậy chỉ đành thở dài nói: “Ta cũng chỉ muốn tới bàn chuyện hôn sự cho đại bá con, hắn dù sao cũng đã tới tuổi, người như hắn cưới vợ không thành vấn đề, chỉ là hắn không có nhà trong thành, cũng không thể để hắn thành thân rồi còn tới chỗ các con quấy nhiễu, vì vậy ta mới nghĩ đến chuyện mượn bên đại phòng để mua một căn nhà riêng cho hắn.
Ai ngờ bên đó không chịu, còn nói Nhị Lang dưới gối không con, trách ta không thắp hương cầu Phật tốt, còn nói anh cr con dù sao cũng không phải người Diệp gia... Con nói xem... như vậy cũng thật quá đáng...!"