Diễm Phụ Dụ Xuân

Chương 3

Đứng sau bức bình phong, nhìn vẻ mặt dâʍ đãиɠ của em dâu khi liếʍ dươиɠ ѵậŧ giả một cách tham lam, đói khát, người đàn ông say rượu đến nửa tỉnh nửa mê lúc này đây chợt cảm thấy bụng dưới quặn thắt, cả người tựa như đang chìm trong một giấc mộng xuân.

Chẳng mấy chốc, côn ŧᏂịŧ trước giờ vốn luôn thập phần an phận lại có ngọ ngậy đứng lên, trực tiếp dựng đũng quần thành một cái lều lớn, trông cực kỳ doạ người!

"Ừm ~ Sưng quá ~ Ngực trướng quá, ngứa quá ~" Đầu lưỡi hồng nộn của mỹ phụ không ngừng lướt qua đầu côn ŧᏂịŧ giả, nàng không khỏi nhớ lại khoảnh khắc mình cùng chồng ân ái mấy năm trước, thần trí có chút mê man, tầng ửng hồng trên hai má càng nồng đậm hơn, thập phần kiều diễm, mê người.

Lúc này bởi xiêm y hở hang, yếm đào cũng buông lỏng trễ xuống, hai luồng nhụ thịt đầy đặn, phổng phao không ngừng run rẩy theo nhịp phập phồng của phồng ngực cũng hoàn toàn loã lồ. Vừa rồi mới cho con gái bú nên núʍ ѵú ửng đỏ không khỏi rỉ ra từng giọt nước sữa trắng đυ.c ngọt ngào, bên vυ' còn lại mà nàng không cho con gái bú lại cành sưng tấy đến lợi hại.

Cảm giác trướng đau cùng ngứa ran đa xen nhau khiến Diêu Nương không nhịn được mà cùng côn ŧᏂịŧ giả chọc vào lên bầu vυ' sưng tấy, ngay lập lức, từng luồng sữa trắng phun ra như nước suối, nhiều đế mức làm ướt đẫm sàn nhà!

Nhìn thấy sữa của mình không ngừng chảy ra, Diêu Nương càng cảm thấy động tình hơn, bàn tay nhỏ cầm chặt cây gậy giả thô cứng, liên tục di chuyển nó giữa hai bầu ngực nặng trĩu nước sữa của mình.

Lúc này mỹ phụ cảm thấy nơi tư mật giữa hai chân mình ngày càng ngứa ngáy hơn, toàn thân mềm nhũn đến đứng dậy cũng không nổi, nàng chỉ đành đành dang rộng hai chân, yếu ớt tựa vào lưng ghế, hai bắp đùi thon dài, trắng nõn gác lên thành ghế, một tay cầm côn ŧᏂịŧ giả liên tục đưa đẩy giữa khe ngực, một tay tay xoa xoa nộn huyệt mẫn cảm đang không ngừng chảy tao thuỷ.

"A...ưm ~ ngứa quá~"

Hơn hai năm dài đằng đẵng chưa được côn ŧᏂịŧ nam nhân xâm nhập, Diêu Nương thực sự cảm thấy mình sắp chết đói, mặc dù trong lòng hiểu rõ việc tuyên da^ʍ giữa thanh thiên bạch nhật là không tốt nhưng nàng vãn không nhịn được.

Khuôn mặt nhỏ kinh diễm ngẩng cao, miệng nhỏ rêи ɾỉ kiều mị, trong khi đôi tay thon dài trắng nõn không ngừng vuốt ve chơi đùa hai mảnh mị thịt mũm mĩm kiều nộn phía dưới.

Vốn dĩ hoa huyệt mẫn cảm rất dễ dàng rò rỉ tao thuỷ, bây giờ lại chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, một dòng chất lỏng trong suốt không ngừng chảy ra, đôi môi đỏ mọng của mỹ phụ không khỏi mấp máy, phát ra thanh âm rêи ɾỉ say đắm lòng người.