Kẹo Sao Ngọt Bằng Em

Chương 6

Chap 6 của cả nhà !!!

-----------

Đỗ xe trước cổng biệt thự Lưu Gia, lúc đó cô bạn Lưu Trang đã đợi sẵn.

" Sao nào, đợi tớ có lâu không? " - Hạ Phương hỏi thay cho lời chào.

Lưu Trang cười tươi rói:

- Không hề lâu một chút nào.

" Hạ Phương tới chơi đấy à "

Bà Lưu bước từ phòng khách ra ngoài sân.

" Dạ chào bà, ông bà dạo này khỏe không ạ? " - Hạ Phương cười nhã nhặn.

" Ông bà dạo này vẫn ổn, cháu vào đây uống trà với bà "

Lưu Trang nói hộ:

- Thôi mà bà, bọn cháu đi đây không trễ mất ạ.

" Dạ cháu xin phép " - Hạ Phương lịch sự từ chối khéo lời mời.

Bà Lưu hiền từ:

- Ừ, thế hai đứa đi đi kẻo chễ, Hạ Phương hôm nào có rảnh thì sang nhà ông bà dùng bữa nhé.

" Dạ vâng cháu hứa mà, giờ thì cháu đi luôn đây ạ "

Hạ Phương và Lưu Trang leo lên xe rồi rời đi.

Bà Lưu nhìn hình bóng chiếc xe từ đằng xa, thiết nghĩ: " Giá như Lưu Trang nhà mình bằng một góc như con bé Hạ Phương thì hay nhỉ

Ông Bà Lưu rất quý Hạ Phương, cho dù không phải ruột thịt họ hàng gì. Thì Hạ Phương mà, ai thì ai chả muốn mến, muốn thương. Bà Lưu thì thích cái sự yêu kiều, dịu dàng của cô, từ lận đầu gặp mặt đã thấy quý, thương cô không khác con cháu trong nhà là bao.

****

Hạ Phương: Ê nay diện nguyên set đầm đẹp vậy gái.

Lưu Trang: Thì đến rồi biết * cười *

Hạ Phương : Thôi đến nơi luôn rồi.

Xuống đi mẹ * mở cửa xe *

Hạ Phương còn chưa kịp khóa xe mà Lưu Trang đã vào hóng như thể tìm ai. Hạ Phương từ từ bước đến rồi vỗ vai Lưu Trang: " Này, cậu tìm ai à "

" Đó là lý do hôm nay tớ mặc set đầm này đấy "

Hạ Phương nhìn về hướng mà Lưu Trang đang nhìn :"Châu Vĩ á hả "

Lưu Trang xua tay:

- Đâu phải, cậu nhìn phía bên cạnh của Châu Vĩ kia kìa, người mà hôm nay tớ định lấy le đấy.

Hạ Phương hơi thắc mắc:

- Ý cậu là Trâm Anh á hả.

Lưu Trang đáp lại:

- Cũng tinh mắt đấy!

Chưa kịp nói với Lưu Trang thêm câu sau, cô ấy đã đến chỗ của Trâm Anh nói gì đó rồi. Ngay lúc Hạ Phương đang ngơ thì Châu Vĩ từ đâu xuất hiện vỗ vai Hạ Phương:

- Hạ Phương, đến rồi thì vào trong đi chứ.

Hạ Phương hơi giật mình một chút. Châu Vĩ rút tay lại: xin lỗi, chị quên mất.

" Không sao đâu."

Hạ Phương quay lại nói:

- À Hội Trưởng, cho em nói chuyện với chị một lát được không.

Châu Vĩ gật đầu:

- Được, nhưng chỗ này không tiện lắm, mình lên ban công tầng hai nh.

Không để Hạ Phương nói thêm, Châu Vĩ kéo cô lên trên tầng, bàn tay tuyệt đẹp nắm nhẹ lên cổ tay của Hạ Phương, cô hơi bất ngờ vì ngoài Lưu Trang ra chưa ai nắm tay cô đi dứt khoát như thế.

__________

Đến đây thui

Hơi ngắn nhỉ ( xàm nữa )

Chap sau mình bù cho nghenn

Sắp 800 view òi

camon cả nhà nhìu

bái bai