“Bùm!”
Một người đàn ông cường tráng lao tới trước mặt Lý Quân, nhưng chưa kịp làm ra động tác gì thì cả người đã cong xuống như con tôm rồi bay ngược ra như viên đại bác.
Ngay sau đó, Lý Quân nhảy lên cao, đập đầu gối vào mặt đối phương, trong nháy mắt khiến cho mặt đối phương be bét máu.
Thân thể Lý Quân rơi vào trong đám đông như một con quái vật, trong chớp mắt anh đã xô té vài người.
Một con dao rựa chém vào lưng Lý Quân, Cố Nghiên sợ hãi hét lên: “Lý Quân, cẩn thận.”
Sau gáy như có mắt, Lý Quân nghiêng người né tránh con dao của đối phương, rồi xoay người chém vào cổ tay đang cầm dao của gã ta.
Con dao rựa rơi xuống trong nháy mắt. Nhưng trước khi chạm đất thì nó đã bị Lý Quân tóm lấy sau nó ném sượt qua mặt đối phương. Máu ứa ra ngay lập tức. Từ răng đến hết mang tai của gã ta đều bị Lý Quân rạch hết ra.
Hung ác và tàn nhẫn!
Những người trong công ty Thịnh Thế sững sờ hãi trước sự tàn bạo của Lý Quân.
Mà Lý Quân cũng không cho bọn họ thời gian sững sờ.
Anh lao vào đám đông với con dao trong tay, đâm từng người từng người một.
Con dao đâm nhát nào là máu văng tung toé nhát đó. Đúng là tận cùng của sự tàn nhẫn.
Trong phút chốc, hơn một nửa trong số ba mươi người đàn ông cao lớn đã ngã xuống.
Nhìn thấy cảnh này, Cố Nghiên và những người khác đều chết lặng.
Ngay cả Ngô sư phụ cũng không khỏi nuốt khan mấy cái.
Trước kia ông ta từng giễu cợt Lý Quân, nhưng bây giờ nhìn động tác của Lý Quân, trình độ bậc này là chuẩn như trong sách hướng dẫn luôn rồi!
Tấn công tàn nhãn, tập trung vào các vị trí chí mạng và g iết chết chỉ bằng một nhát dao.
Hơn nữa trong cuộc hỗn chiến với nhiều người như vậy, Lý Quân thậm chí còn không có bất kỳ vết thương nào.
Đỗ Minh vừa mới cây pha trà trên tay hắn ta ra, sững sờ nhìn tất cả những chuyện này, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Ngay khi đối mặt với sự tàn nhẫn của anh, hắn ta vô cùng sợ hãi.
Những tên cường giả khi đối mặt với Lý Quân đều hoàn toàn run sợ.
Lý Quân tiến thêm một bước, bọn họ lùi lại một bước, không dám xông lên nữa.
“Rác rưởi!" Lý Quân chửi rủa.
Cầm con dao trên tay, anh như một con quỷ bị gϊếŧ bước ra từ địa ngục, tiếp theo đó anh đi thẳng đến trước mặt Đỗ Minh.
Đỗ Minh lúc này sợ tới mức tim gần như nhảy ra khỏi lồ ng ngực, hắn ta lắp bắp nói:
“Phía sau công ty Thịnh Thế của tôi là nhà họ Vương ở thủ đô, cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu xúc phạm đến nhà họ
Vương, nhà họ Vương chắc chắn sẽ không buông tha cho cậu.”
Sức ảnh hưởng của nhà họ Vương không chỉ gói gọn ở thủ đô, quả thực là một cái danh hiển hách.
Chỉ là hắn ta vừa dứt lời. Lý Quân giơ tay lên rồi hạ ngay con dao xuống.
“Phụt!”
Toàn bộ cánh tay của Đỗ Minh đã bị Lý Quân chặt đứt.
“A”
Ngay tức khắc, Đỗ Minh phát ra một tiếng thét chói tai.
Cả người hắn ta đau đớn ngã xuống đất, kêu gào thất thanh.
“Không phải anh nói nhà họ Vương ở thủ đô rất có thế lực sao? Bây giờ tôi cho anh một cơ hội gọi bọn họ tới đây, tôi sẽ ở đây chờ bọn họ.”