Cuộc Sống Làm Mình Làm Mẩy Của Tôi Ở Khu Thần Tiên

Chương 35

Chỉ là trước kia tu vi các đạo sĩ rất mạnh, có thể trực tiếp sai khiến ma binh quỷ lính, nhưng hiện tại linh khí trên thế giới đã suy yếu, mọi pháp thuật đều suy kiệt, sự trói buộc của lệnh bài cũng yếu đi, nên họ đã chuyển từ triệu hồi sang mời, hơn nữa chưa chắc người ta đã chú ý đến họ.

Sư Mạnh Kiệt thở dài, nếu lần này không phải có liên quan tới xe ma Linh Hà, ông ta cũng sẽ không dùng phương pháp này.

Sau khi các đệ tử sắp xếp xong xuôi, Sư Mạnh Kiệt cầm lệnh bài, mời theo nghi thức.

Không lâu sau, một cơn lốc đen thổi qua đầu mọi người.

Hai gã quỷ sai buồn bực ngồi xổm trên cột đèn đường.

Quỷ sai A: "Mẹ cái lão đạo sĩ già này, lại muốn bắt bọn tao làm việc không công, không làm không làm!"

Quỷ sai B lại nói: “Chờ một chút.”

Quỷ sai A: "?"

Quỷ sai B chỉ vào Thẩm Tri Quyện hỏi: “Mày có biết thằng người phàm này không?”

Quỷ sai A ngơ ngác lắc đầu: “Thằng người phàm này có gì à?”

Quỷ sai B nói: “Mày vẫn chưa biết chuyện gần đây xảy ra ở địa phủ hả?”

Quỷ sai A tò mò hỏi: "Chuyện gì?"

Quỷ sai B: “Nghe nói Mạnh Bà nương nương đã ban ấn Mạnh Bà cho một người phàm, hơn nữa còn nhờ Lục Phán đại nhân giúp đỡ! Mày cũng biết mối quan hệ giữa Lục Phán tiên sinh với Mạnh Bà nương nương đấy, nếu giờ chúng ta mặc kệ, nhỡ đâu thằng người phàm này kể tội với nương nương, đại nhân mà giận thì ai chịu trách nhiệm?”

Quỷ sai A rùng mình.

Quỷ sai B lại nói: “Nếu chúng ta hoàn thành tốt việc này, nương nương vui vẻ, rồi có thái độ tốt hơn với đại nhân, không chừng chúng ta còn được thăng chức…”

Quỷ sai A chợt hiểu ra: "Anh em tốt! Vẫn là mày thông minh!"

Thế là gã quỷ sai bàn bạc xong, từ trên đèn đường bay xuống, xuất hiện trước mặt mọi người.

Mọi người vốn đang ngưỡng mộ kỹ năng của Sư Mạnh Kiệt, lại đột nhiên thấy hai hồn ma với khuôn mặt tái nhợt mặc đồ trắng xuất hiện trước mặt họ.

"!!!"

Tề Sơn: "Mẹ ơi quỷ!!!"

Sau đó anh ta trốn ta phía sau Thẩm Tri Quyện.

Thẩm Tri Quyện cũng không hơn anh ta bao nhiêu.

Trước đây, dù là nhà ma hay ở nhà họ Kiều, cậu cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy ma quỷ, vì vậy, mặc dù quan điểm duy vật sắp sụp đổ nhưng cậu vẫn giữ được chút thể diện, nhưng giờ phút này, trước sự xuất hiện của hai con quả, rầm một tiếng, mọi thứ đều vỡ vụn.

Người duy nhất ở đây cảm thấy vui vẻ có lẽ chỉ có Sư Mạnh Kiệt.

Đạo sĩ không ngờ rằng mới mời một lần mà đã thành công ngay lập tức!

Ông ta vừa hưng phấn vừa kích động chỉnh lại quần áo, tự tin bước về phía trước: “Hai vị…”

Hai gã quỷ sai lướt qua hắn, vươn tay đi tới trước mặt Thẩm Tri Quyện: “Xin chào, xin chào!”

Sư Mạnh Kiệt: "!!!"

Tề Sơn: "!!!"

Hai vị cảnh sát: "!!!"

Thẩm Tri Quyện: "..."

Mẹ nó chẳng lẽ bên dưới có người thật à?!

Hai gã quỷ sai này quanh năm bám rễ ở trên này, nên cũng không xa lạ gì đạo đối nhân xử thế, sau khi chào hỏi Thẩm Tri Quyện, bọn họ lần lượt chào hỏi những người khác.

Nói với Tề Sơn: "Người anh em này rất có sức khỏe đấy, nhìn một cái là biết còn lâu mới chết!"

Tề Sơn: "..."

Nói với hai cảnh sát: “Ấy, chúng ta cũng coi như đồng nghiệp đấy, có cơ hội thì giao lưu với nhau nhiều hơn!”

Cảnh sát:"……"

Nói với Sư Mạnh Kiệt: "Là vị đạo trường này nãy gọi chúng tôi tới đúng không, quả là pháp thuật tinh thông!"

Sư Mạnh Kiệt: "..."

Thẩm Tri Quyện ấn ấn trán, cố gắng bình tĩnh lại, cậu kể chuyện Trương Mậu lên nhầm xe ma Linh Hà cho hai quỷ sai, đồng thời hỏi họ làm thế nào để tìm thấy xe ma Linh Hà.

Hai quỷ sai: “Ầy, chuyện nhỏ này để bọn tôi xử lý cho!”

Nói xong, cả hai lại biến mất trong không trung.

Tề Sơn còn hơi ngơ ngác hỏi: “Vừa rồi tôi thật sự nhìn thấy quỷ sao?”

Hai cảnh sát cũng hơi bối rối: “Liệu sau này sở chúng tôi… có phải thực hiện dự án hợp tác với âm phủ không?”