Cuộc Sống Làm Mình Làm Mẩy Của Tôi Ở Khu Thần Tiên

Chương 29

Loại độc của xác chết này sẽ dần dần khiến cơ thể con người suy yếu, thậm chí nếu nghiêm trọng còn dẫn đến tử vong. Vì vậy, Sư Mạnh Kiệt và một số đệ tử khác phải chuẩn bị trừ độc cho ông ấy.

Chỉ có Thanh Tùng không có việc gì làm được cử đi tiếp mấy người Thẩm Tri Quyện.

Mấy người Thẩm Tri Quyện được Thanh Tùng kể cho về nguồn gốc chiếc lược đá quý, Lý Tinh Nhiên và Kiều An Ni đều bị sự tích "Quỷ chải đầu" dọa sợ, chỉ hận không thể bám lên người Thẩm Tri Quyện.

Đặc biệt là Kiều An Ni, sắc mặt cô ấy tái nhợt khi nghĩ đến việc mình ở cùng phòng với chiếc lược đó lâu như vậy, chỉ có ngồi bên cạnh Thẩm Tri Quyện mới đỡ hơn.

Thẩm Tri Quyện: "..."

Thanh Tùng hơi xấu hổ đến trước mặt Thẩm Tri Quyện: "Đại sư Thẩm, trước đây tôi vô tri không hiểu chuyện, anh đừng để bụng."

Thẩm Tri Quyện ấn trán: “Đừng gọi tôi là đại sư.”

Thanh Tùng: "Tôi hiểu, tôi hiểu, anh Tinh Nhiên có nói anh phải che giấu thân phận!"

Thẩm Tri Quyện: "..."

Cậu không còn sức giải thích nữa, chỉ có thể tính sổ lên đầu thủ phạm Lý Tinh Nhiên.

Lý Tinh Nhiên hắt xì một cái, sau đó sợ hãi tiến lại gần Thẩm Tri Quyện.

Sau khi mấy người Sư Mạnh Kiệt chữa trị cho Kiều Hằng, ông ấy đã từ từ tỉnh lại, lúc đầu còn hơi mờ mịt, nhưng sau khi nhìn thấy đám người Sư Mạnh Kiệt, ông ấy lập tức nhớ lại chuyện xảy ra trước khi ngất đi, lập tức hoảng loạn nhảy cẫng lên: "Quỷ, quỷ, quỷ..."

Sư Mạnh Kiệt nhanh chóng trấn an ông ấy rằng hồn ma đã bị Thẩm Tri Quyện tiêu diệt.

Kiều Hằng ngơ ngác nhìn Thẩm Tri Quyện, xấu hổ nói: “Ngài... Ngài thật sự là đại sư sao?”

Thẩm Tri Quyện còn chưa kịp mở miệng, mấy người Kiều An Ni đã nhanh chóng giải thích cho Kiều Hằng.

Mà lần này, thiết lập profile của cậu càng được cụ thể hơn nữa, chẳng hạn như thực ra cậu đã ba nghìn tuổi, hiện đang mai danh ẩn tích tu hành ở nhân giới.

Kiều Hằng sửng sốt một lát.

Thẩm Tri Quyện muốn điên cái đầu, nếu biết trước như này, lúc trước thà cậu nói cậu là người âm cho xong.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, mấy người Thẩm Tri Quyện muốn rời đi.

Mấy người Sư Mạnh Kiệt kết bạn WeChat với Thẩm Tri Quyện rồi mới lưu luyến nói lời tạm biệt: "Đạo hữu Thẩm, sau này nếu có thời gian thì mời cậu tới thăm chùa Hồi Chân chúng tôi."

Thẩm Tri Quyện: "..."

Kiều An Ni đỡ Kiều Hằng ra cửa, Kiều Hằng nắm chặt tay Thẩm Tri Quyện, chân thành nói: “Tôi biết cậu coi tiền như rác, nhưng cậu là ân nhân lớn của nhà chúng tôi, nếu không có quà hậu tạ lòng tôi không yên ổn được.

Thẩm Tri Quyện: “Chú Kiều, chú hiểu lầm rồi. Tôi thật sự không làm…”

Kiều Hằng: “Cho nên tôi mới liên hệ với bộ phận quảng cáo công ty chúng tôi, hẹn cậu làm một cái quảng bá…”

Lời từ chối của Thẩm Tri Quyện nghẹn lại trong cổ họng.

Nói như nào nhỉ?

Mặc dù hôm nay cậu đã trải qua rất nhiều chuyện không nói nên lời, nhưng giờ phút này cậu vẫn không khỏi kinh ngạc, hợp tác để thành kim chủ của ân nhân mình, đây là cách trả ơn kì dị gì vậy!

Cậu thực sự muốn nói với Kiều Hằng, không thì ngài cứ đập thẻ ngân hàng vào mặt tôi cho nhanh.

-

Sau khi từ nhà họ Kiều về, Thẩm Tri Quyện lại quay lại làm việc, có Lý Tinh Nhiên xử lý việc vặt nên hiệu suất công việc của cậu cao hơn trước rất nhiều.

Vừa mới đăng xong video, chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày, cậu lại phát hiện “Thú Nhân Vĩnh Viễn Không Trọc Đầu” đã gửi cho cậu hơn chục tin nhắn WeChat, cùng với một đoạn voice chat.

Thẩm Tri Quyện chưa kịp đọc xong tin nhắn đã có người gọi đến.

Thẩm Tri Quyện: “Chuyện gì?”

Thú Nhân Vĩnh Viễn Không Trọc Đầu hả hê: “Gần đây cậu có đắc tội ai không?”

Thẩm Tri Quyện: "?"

Thú Nhân Vĩnh Viễn Không Trọc Đầu: “Có người trên Weibo muốn tố cáo cậu vì tội tuyên truyền mê tín dị đoan thời phong kiến!”

Thẩm Tri Quyện: "??"

Đúng lúc này, Lý Tinh Nhiên cũng cầm điện thoại chạy vào, nói cùng một chuyện.