" Này, ngươi biết tin gì chưa? Trong điện chủ lại có thêm một vị tân sủng mới." Cung điện phía Tây, hai bóng người xúm lại nhỏ giọng thì thầm. Mà cũng không thật sự là nói nhỏ lắm, ít nhất những người bên cạnh đều không biết là vô tình hay cố ý chốc chốc lại ghé mắt sang. Người nói là một nam tử có tướng mạo âm nhu, hắn vận một bộ y phục màu vàng, khuôn mặt so với những người ở đây cũng chỉ có thể nói bình thường thường không có gì lạ. Tất nhiên, không thể nói đám người trong khoảng sân rộng này xấu xí, trái lại, dù nam hay nữ trong đây đều rất xinh đẹp ưa nhìn. Nam tử thấy ánh mắt của những kẻ xung quanh như có như không nhìn về bên này, phút chốc trong lòng càng trở nên đắc ý.
"Ta nói..." Hắn cố ý kéo dài giọng, phút chốc quả nhiên thu hút được sự chú ý của một đám người. " Nghe nói vị tân sủng mới ấy thật ra là một ma nô trong cung điện."
Òa. Đám người thốt lên một tiếng kinh ngạc, cũng không che giấu việc mình nghe lỏm hay không nữa. Trong thoáng chốc, một đám y phục vàng xúm lại người nam lúc đầu, chen chúc nhau đặt câu hỏi.
"Vân Đào, điều ngươi nói là thật chứ? Chuyện trong cung điện ngươi thế nào biết được?"
"Ma nô ấy là ai? Chẳng lẽ điện chủ rất hài lòng với hắn?"
"Sao ta không có vận may đó chứ?"
Đám đông ồn ào huyên náo, chẳng mấy chốc đã tụ tập thành một cái chợ nhỏ. Tất nhiên, cũng không phải người nào cũng bị câu chuyện của người tên Vân Đào thu hút. Phía xa, một vị thanh y nữ tử vẻ mặt có chút coi thường nhìn về bên này. Nàng rất xinh đẹp, da trắng mịn tựa như mỡ đông, môi son mắt hạnh khiến người ta nhìn một lần dễ đem lòng cảm mến. Ở nhân giới có thể coi là đại mỹ nhân, ở trong đám người nơi đây vẫn có thể coi là nổi bật. Y phục nàng mặc cũng có phần tốt hơn đám người kia, chất liệu vải mềm mượt hơn, làn váy xanh nhạt lơ đãng thêu những bông hoa nhỏ. Nhìn kỹ, những người mặc y phục giống nàng trong sân chỉ là con số ít, đa số đều vẫn chỉ là một màu vàng chói lọi bắt mắt.
"Ta nói, sao bọn họ chỉ vì một chút chuyện kia mà ồn ào thế chứ?" Nữ tử nhíu nhíu đôi mày đẹp. Vị điện chủ kia có tân sủng không phải việc gì hiếm lạ, ngoài các nàng, ma nô cũng không phải con số ít. Thêm một người cũng không đến mức phải kích động như vậy.
"Vậy cũng không chắc." Đáp lời nàng là một nam tử áo xanh khác. "Tân sủng, vị trí kia rất lâu không ai ngồi vào được rồi." Nam tử này có khuôn mặt chính khí ôn hòa, nhìn từ xa giống một công tử nho nhã lễ độ. Hắn có một vẻ đẹp khác so với những người trong khoảng sân này, nói thẳng ra, có phần còn không phù hợp. Thế nhưng, để leo lên được phục sức khác màu so với đám đông kia, hiển nhiên vị công tử này cũng chẳng tầm thường.
Nữ tử hừ một tiếng coi thường. Đối với nàng mà nói, người bên cạnh này so với đám người ngoài kia cũng chẳng khác gì nhau. Ma Tễ cung của bọn họ chính là giẫm đạp lên nhau, người chết ta sống. Ngàn vạn năm trước, Ma giới thành lập, Ma Tễ vẫn chưa xuất hiện. Theo dòng thời gian trôi qua, các chủng tộc phân hóa ngày càng đa dạng, đại chiến Tiên - Ma nổ ra, thực lực cũng được phân chia cấp bậc. Ma giới so với các giới khác rất mạnh, người đứng đầu gọi là Ma chủ. Ma giới hiện nay có 7 vị, thực lực không phân cao thấp. Nơi này là Dạ Đàm cung - đứng đầu là Ma chủ Dạ Thiên Lan. Vị Ma chủ này là một trong những vị Ma chủ tuổi trẻ hiếm thấy của Ma giới, tính tình khó đoán. Nghe đồn Dạ Thiên Lan ham mê sắc dục, Ma Tễ cung của y cũng rộng lớn phong phú hơn so với các vị Ma chủ khác. Ma Tễ - một chủng loại được phát hiện sau khi trật tự Ma giới thành lập. Ma Tễ không có tu vi, yếu ớt so với các chủng loại khác, bề ngoài giống phàm nhân. Ma Tễ muốn tu luyện phải dựa người khác, sắc đẹp chính là lợi thế. Ma Tễ mặc dù nhỏ yếu nhưng sức sống so với phàm nhân cũng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, vì vậy khá được các tầng lớp cao ở Ma giới yêu thích. Dù sao mỹ nhân nhân giới tuy nhiều nhưng sức chịu đựng quá kém, không thể khiến bọn họ thỏa mãn. Tiên đạo, ma đạo cũng có không ít, tuy nhiên đó không phải là đối tượng để các nhóm ma tu tầng trung có thể với tới. Ngươi nói xem mơ tưởng một đối tượng so tu vi với người còn mạnh hơn, ngại sống không đủ lâu sao? Vì thế tại Ma giới, không bàn về tu luyện thì Ma Tễ là một đối tượng vui vẻ không tồi. Hầu hết Ma Tễ đều tập trung trong cung điện của Ma chủ, nhân số họ so với chủng loại khác khá ít ỏi, dù làm đồ chơi cho kẻ khác thì nơi đây cũng có cơ hội tồn tại cao hơn so với bên ngoài. Tuy nhiên dù là vị ma chủ nổi tiếng sắc dục này, người ở Ma Tễ cung cũng hiếm thấy kẻ nào có thể đến phục vụ vị trên cao kia, dù sao Ma Tễ vẫn là chủng loại thấp kém, mỹ nhân quý tộc muốn bò lên chân vị kia thật sự không thiếu. Do vậy việc một ma nô có thể được vị kia coi trọng, dù không biết thật giả mấy phần đã khiến đám người ở đây đỏ mắt hâm mộ.
"Đám bọn họ cũng chẳng nhìn lại mình." Nữ tử tiếp tục. "Còn dám mơ tưởng vị trên kia." Ma Tễ này tên Cầm Tâm, nàng ở đây sáu năm mới leo ra khỏi vị trí thấp kém nhất kia, đổi sang thanh y. Địa vị của họ ở đây cũng phân chia cấp bậc dựa theo màu sắc trang phục, theo thứ tự là vàng, xanh, trắng, cuối cùng là tử y. Ma chủ yêu thích màu đỏ, điều này mỗi người trong cung đều biết, đó là màu cấm không ai dám động vào. Màu đen đa phần dành cho các tướng lĩnh, màu sắc khác cũng có nhưng người mặc cũng cực ít, chỉ có đám Ma Tễ bọn họ loè loẹt như bông hoa bảy màu. Dùng đầu ngón chân cũng biết loại y phục mỏng manh này dùng để làm gì. Cấp bậc càng cao y phục cũng càng tốt, đãi ngộ được nâng lên, vì vậy mà không ít người bò cũng muốn bò lên. Cầm Tâm may mắn bám vào được một vị tướng lĩnh của Ma giới, y phục cũng thay đổi. Nàng giờ được ở một gian phòng riêng biệt không phải chen chúc với một đám người, chỉ cần chuyên tâm phục vụ làm cho vị tướng lĩnh đó vui vẻ. Giờ nhìn đám vì một chút tin tức mà chen chúc nhau vỡ đầu kia, nàng không hiểu sao có một chút kiêu ngạo khó tả.