Tiểu Hamter Ở Phế Thổ Độn Lương

Chương 11

Ngày 23/10/2024

Edit: Dandan

======

Sáng hôm sau Du Điềm Vi không đến cục cảnh sát, vì ba cô Du Nguyên Châu đã gọi điện thoại nói ông sẽ mang theo luật sư đến cục cảnh sát để hiểu biết tình huống, những việc còn lại cứ để ông giải quyết, còn cô chỉ cần mang Du Tiêu Nguyên về nhà là được.

Cho nên 9h30" sáng Du Điềm Vi đã dừng xe dưới tòa nhà Du Tiêu Nguyên ở, vừa xem tin tức trong group tòa nhà, vừa xem video cùng lịch sử trò chuyện ở bên trong.

Tức giận đẩy ra cửa phòng tầng 12, “ Tiêu Nguyên? Tiêu Nguyên? Ân? ” Kêu nửa ngày mà không nhận được phản hồi, Du Điềm Vi có chút kỳ quái: “ Người đâu? Thử Thử? Thử Thử? ”

Đẩy cửa phòng ngủ, xốc chăn lên.

Không có, dưới gối đầu, không có, dưới đáy giường, không có.

“ Thử Thử!! Còn không ra, tỷ tỷ sẽ tức giận. ”

“ 1! ”

“ 2! ”

“ 3! ”

“ Chi chi chi!!! ” Thử Thử ôm gối đầu vội vội vàng vàng bò ra từ dưới tủ quần áo.

Thử Thử ở chỗ này, Thử Thử ở chỗ này!

Du Điềm Vi cúi đầu nhìn em trai vừa dụi mắt, vừa chạy chạy nhảy nhảy, múa may móng vuốt nhỏ, kêu “ Chi chi chi ” với cô.

Trong lòng có chút vi diệu.

Có cảm giác, em trai mình nuôi mười mấy năm qua, hóa ra là một chú chuột nhỏ. Sớm biết em trai có thể biến thành hamster nhỏ, thì lúc trước cô cần gì phải đi năn nỉ ba ba chứ, mà năn nỉ lâu như vậy vẫn cứ vô dụng, thay vì năn nỉ ba ba, thì trực tiếp cầu cho em trai sớm biến thành hamster nhỏ một chút không phải được rồi sao.

“ Sao có giường lại không ngủ? Mà chui xuống dưới tủ quần áo ngủ thế này? ” Du Điềm Vi khom lưng nắm gáy Thử Thử xách lên, vỗ vỗ bánh trôi nhỏ màu trà sữa, rồi đặt xuống giường: “ Xếp hành lý xong chưa? Có thể đi rồi chứ? ”

“ Chi chi ~ ” Không đâu, Thử Thử trở mình, mông nhỏ lông xù xù tròn vo dẩu lên, tính toán bò vào trong chăn mềm mại xoã tung tiếp tục ngủ.

Đáng tiếc, bị chị họ xách ra lại, đầu ngón tay mảnh khảnh chạm chạm chóp mũi nhỏ hồng nhạt của Thử Thử: “ Nói tiếng người, nếu không thì giờ chị nuôi một bé mèo để nó chơi với em đó. ”

“ Ví dụ như, mèo li hoa béo nhà chú Trương tầng dưới. ”

“ Chi! ” Thử Thử vội vàng che miệng lại, “ Chị, sao chị biết? ”

Du Điềm Vi cười đắc ý, click mở điện thoại của mình, cho cậu xem tin tức trong group tòa nhà: “ Xem ~ Video mèo li hoa béo nhà chú Trương mạnh mẽ truy đuổi hamster nhỏ, còn có video anh trai nhỏ tầng mười vào thang máy ngẫu nhiên gặp được hamster nhỏ chị đều có ~ ”

“ Đêm hôm khuya khoắt ra ngoài thì cứ ra ngoài, sao lại biến thành chuột nhỏ để ra ngoài chứ? Hả? Không biết rất nguy hiểm sao? ” Du Điềm Vi vừa nói vừa chọc bụng Thử Thử, “ Chỉ với chú mèo li hoa kia, một ngụm liền nuốt trọn một nhóc Thử Thử nhỏ! ”

“ Này, thật ra em rất lợi hại, thì, chính là... ” Thử Thử ngượng ngùng xoắn xít nắm móng vuốt nhỏ, “ Thật ra Thử Thử không sợ mèo đâu, Thử Thử chỉ là chạy trốn theo bản năng mà thôi. ”

“ A, bạn nhỏ ở tầng 3 còn nói đêm nay vẫn muốn tiếp tục xem Tom cùng Jerry đâu, tiểu Jerry. ” Du Điềm Vi ném Thử Thử về lại giường, “ Chưa xếp hành lý? ”

“ Dạ. ” Thử Thử chột dạ nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu cứ cảm thấy hình như mình đã quên gì đó.

“ Thôi, để chị xếp vậy. ” Du Điềm Vi nghĩ đến ba cô đã đến cục cảnh sát, sáng nay cô cũng không có công việc gì, “ Còn em thì có thể ngẫm lại xem chút nữa nên nói như thế nào về việc mình biến thành Thử Thử với cậu của em đi. ”

Du Điềm Vi nói đến đây thì tâm trạng liền cực kỳ tốt, xoa xoa nắn nắn khuôn mặt nhỏ bụ bẫm của Thử Thử.

Bé hamster nhỏ màu trà sữa này, nho nhỏ một đoàn, bụ bẫm bụ bẫm, hiện tại ngồi trên giường xoa đôi mắt, ánh mắt ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ.

“ Chi chi chi. ” Phải làm sao thì mới lừa được cữu cữu bây giờ nha.

Đây là một vấn đề rất lớn đó, Thử Thử “ Haizzz ~ ” thở dài.

Du Điềm Vi chụp bức ảnh làm thành nhãn dán cảm xúc gửi cho ba mình: “ 【 Thử Thử thở dài.jpg】 ”

Giờ này khắc này, Du Nguyên Châu đang ở cục cảnh sát nghiêm túc trao đổi cùng cảnh sát phụ trách án kiện này, tối hôm qua từ trong miệng Du Điềm Vi, ông cũng đã hiểu biết tiền căn hậu quả của chuyện này.

Điểm mấu chốt của án kiện chính là: Cũng không phải toàn bộ các tang vật đều có vân tay của những người đó, đồng thời bọn họ cũng không thừa nhận mình lấy tang vật, và nói không biết tại sao những tang vật này lại có thể chui vào trong túi bọn họ.

Trong nhà không có camera, trên tang vật tự nhiên cũng không có dấu vân tay của Du Tiêu Nguyên.

Hôm đó khi cảnh sát đến cũng đã thăm dò kiểm tra hiện trường, không có tìm được bao tay hay những vật dụng có thể hủy diệt dấu vân tay, điểm này cũng rất kỳ quái.

Vẻ mặt Du Nguyên Châu nghiêm túc, nhìn không ra vui giận, thông qua kính một chiều nhìn Bàng Lương Tuấn cha của Du Tiêu Nguyên đang dùng mọi cách giải thích: “ Tôi thật sự không biết, chúng tôi chỉ là uy hϊếp nó chuyển căn hộ sang cho tôi, không cướp bóc cũng không động thủ! Thật sự đó! ”

Cảnh sát ở bên trong cười lạnh, chỉ chỉ ảnh chụp: “ Vậy những thỏi vàng này vì sao lại được tìm thấy ở trong túi của ông? ”

“ Này, này sao tôi biết được chứ. ” Bàng Lương Tuấn có khổ nói không nên lời, “ Dù sao thì tôi thật sự không có lấy! ”

“ Ông nói ông không lấy thì là không lấy sao? Dấu vân tay ở trên thì sao đây? Còn đồ vật không phải là bị tìm thấy ở trong túi của ông sao? ”

“ Tôi! Tôi! Nhất định là thằng súc sinh kia bỏ vào! ” Bàng Lương Tuấn dậm chân nghiến răng nghiến lợi tức giận nói, “ Từ nhỏ thì tôi đã biết thằng súc sinh kia không phải thứ tốt lành gì! Nhất định là nó vu hãm tôi! ”

Cảnh sát thẩm vấn trực tiếp bị gã làm cho tức đến cười, “ Ở trên không có dấu vân tay của cậu ấy, huống hồ mấy thứ này là bị tìm thấy ở trong túi của ông, cùng trong túi của vợ ông, ông nói xem cậu ấy bỏ vào trong như thế nào? ”

Cúi đầu, lật hồ sơ: “ Càn quấy! ”

Bên kia, cảnh sát đứng bên cạnh Du Nguyên Châu đưa những tấm ảnh khác qua cho ông xem, “ Vấn đề nằm ở trên tang vật trong túi của vợ và con gái riêng của vợ ông ta, đặc biệt là con gái riêng của vợ ông ta, không có dấu vân tay của cô ta, mẹ cô ta cũng thừa nhận nói túi của cô ta là bà ấy xách, cho nên sau 48h chúng tôi chỉ có thể thả hai đứa nhỏ ra. ”

“ Còn người lớn? ” Du Nguyên Châu không quan tâm hai đứa nhỏ kia, chỉ quan tâm người lớn.

“ Tiếp tục điều tra. ” Tuy rằng phần lớn đều không có vân tay, nhưng có vân tay cũng vậy thôi.

Huống chi cũng không loại trừ là dùng đồ vật khác bao lấy, hoặc là trực tiếp đổ vào trong túi của họ, cho nên để điều tra xong hết chắc cũng phải tốn hơn một hai tháng.

“ Được, vậy chuyện này làm phiền ngài. ” Du Nguyên Châu vừa nghe liền yên tâm lại tuy rằng đối phương nói được có chút hàm hồ, nhưng cơ bản chính là chứng cứ vô cùng xác thực.

Liền cười đứng dậy tính toán trực tiếp rời đi, ai ngờ mới vừa qua khúc cua, đã nghênh diện gặp phải một đứa nhỏ mới mười mấy tuổi đã trong miệng không sạch sẽ, kêu to hét lớn, kêu đánh kêu gϊếŧ.

Trong miệng ô ngôn uế ngữ, làm người nghe khó chịu.