Ở Bên Người Cũng Phải Rời Xa

Chương 8

"Đứng lên từ va vấp..."

Cuộc sống là một chuỗi những thử thách mà bản thân phải vượt qua để trưởng thành. Bạn có quyền lựa chọn cách thức vượt qua, chỉ là đừng bỏ cuộc.

Không ai trong chúng ta dám tự tin bảo rằng “Tôi chưa từng thất bại hay vấp ngã”. Chắc hẳn chỉ có thánh nhân mới dám khẳng định mình chưa từng trải qua. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, từ những va vấp vụn vặt cho đến những lần ngã đau, hẳn ai cũng phải trải qua một lần.

Tôi từng vấp ngã, do hoàn cảnh, do dại dột… gì cũng có. May mắn thì có người chỉ đường để bạn biết cách đứng lên, nhưng nếu không được như thế thì hãy tự vượt qua và cảm thấy may mắn khi cuộc sống đã “tạo cơ hội” cho bạn tôi luyện chính mình.

Lúc còn bé, tôi té không biết bao nhiêu lần khi đi tập đi xe đạp. Đau lắm, trầy trụa chứ chẳng đùa, nhưng tôi vẫn cố gắng đau, mỗi ngày tập một chút rồi cũng có thể tự mình bon bon trên đường với khả năng tự giữ thăng bằng và đi đến nơi đâu tôi muốn. Ngồi vững trên yên xe, cảm nhận luồng gió lướt qua mặt khi tăng tốc… tất thẩy đều làm tôi cảm thấy những vết thương của mình là xứng đáng. Phải trả giá thì khi thành công bạn mới hiểu và quý trọng những trải nghiệm đã qua.

Đến tuổi đi học thì trải nghiệm điểm kém, sự thất vọng của ba mẹ làm tôi cảm thấy mình là một đứa thất bại. Đến tận bây giờ, khi đã rời ghế nhà trường tôi vẫn mơ về những công thức hóa học, những bài kiểm tra… đó là một cơn ác mộng. Và cái lần trượt đại học nữa, đâu phải ai cũng gặp điều đáng buồn ấy. Đó có thể là lần vấp ngã đáng nhớ của tôi.

Tôi đã buồn, đã thất vọng về chính mình. Nhưng tôi nhận ra, cánh cửa này đóng lại thì một cánh cửa khác mở ra thôi. Đi đường vòng vẫn được mà. Bạn đi thẳng thì đến nhanh, tôi chọn đi vòng, xa hơn nhưng rồi cũng sẽ đến đích. Quan trọng là tôi không từ bỏ, tôi vẫn theo đuổi ước mơ, theo đuổi chìa khóa nắm lấy khả năng tự lập trong tương lai.

Còn tình yêu thì sao? Bạn có từng đau khổ, có từng chia tay, có từng phải gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy? Tôi ấy à, đau suốt, buồn suốt. Thanh xuân của tôi là những giọt nước mắt khi nhìn người mình yêu đứng bên cạnh một người khác.

Gục ngã trong tình yêu, có tính là vấp ngã không? Tôi thì cho rằng lần vấp ngã vì yêu là lần vấp ngã ngớ ngẩn nhất. Rất nhiều người không vượt qua được, rồi bỏ mình, rồi tự khóa trái tim. Chúng ta non trẻ, chúng ta yêu bằng bản năng nên chúng ta mới va vấp muộn phiền. Chúng ta không biết cách miễn dịch với cái gọi là “chia tay”.

Tôi nhận ra không thể dùng nước mắt hoặc những câu van xin để níu kéo một người. Chắc chắn đó là sai lầm lớn nhất mà một cô gái có thể tạo ra cho mình. Một hình tượng xấu xí và đáng thương hại. Đừng như thế! Hãy tỉnh táo, hãy đứng lên và làm biến mình trở nên xinh đẹp nhất, cả về tâm hồn lẫn thể xác. Hãy sống cho bản thân, vì chỉ khi bạn yêu chính mình thì người khác mới yêu bạn. Đừng van xin hay cưỡng cầu một người rời bỏ bạn. Hãy giữ lại nước mắt, giữ lại lòng tự tôn của mình vì bạn xứng đáng được hạnh phúc và không ai có quyền tổn thương bạn.

Cuộc đời luôn cho ta cơ hội để làm lại mọi thứ, đó là ngày mai. Bạn sẽ có một ngày mai tươi đẹp hơn nếu bạn biết cách đứng lên sau vấp ngã. Đừng đổ lỗi cho số phận, đừng trách cứ bất kì ai hay điều gì đã khiến bạn phải trải qua những đau thương, mà bạn nên cảm ơn điều đó. Bởi vì, sau vấp ngã bạn sẽ trưởng thành, bạn sẽ trở thành bông hoa tuyệt đẹp với những kinh nghiệm mà không phải bất kỳ ai cũng có thể có được. Vì bạn là độc nhất vô nhị nên bạn chẳng cần hoàn hảo, bạn chỉ cần là chính bạn và mạnh mẽ tiến bước đến tương lai.