Xuyên Mây Mù Phá Án

Chương 1: Án mạng xảy ra

Trong cơn mưa to tầm tã, dưới ánh đèn đường tối tăm, cảnh tượng người người vội vã dần dần biến mất, thỉnh thoảng có tiếng nước mưa va đập tạo ra âm thanh, còn có tiếng còi ô tô chạy càng lúc càng xa. Mê mê mang mang, mơ màng mờ ảo, thời tiết nắng nóng dường như bị cơn mưa to này che lấp, cũng che đi từng tiếng kêu cứu như có như không đến mức không thể nghe thấy, nó ẩn trong tiếng nước mưa như trút nước.

……

Thành phố H, huyện Z, tại đồn công an, nơi thường xuyên có người lui tới để xử lý một số chuyện lông gà vỏ tỏi, không phải thím Chu ở phía Đông đến báo đàn gà mất tích, kết quả sau khi tra xét là con chó của thím Ngưu ở cách vách ăn mất, thế là ở đại sảnh khóc lóc kể lể, thì là báo án có người có bộ dạng lấp lấp ló ló rất khả nghi ở trên phố, kết quả vừa hỏi thì người ta nói là khách du lịch mới đến không quen đường…

Làm Tiền Y Hứa hôm nay, ngày đầu tiên nhậm chức còn chưa kịp thích ứng cảnh tượng chỗ tiếp người dân ồn ào và hỗn loạn, một tiếng chuông chói tai vừa hay vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.

Cô cố gắng đẩy ra hai bác gái đang mắng nhau đến đỏ mặt, duỗi dài tay nắm lấy điện thoại và kết nối, mà cuộc điện thoại này làm kiếp sống làm cảnh của cô bắt đầu trở nên không còn yên ả.

Huyện Z tọa lạc ở khu vực giao Bắc Nam của Trung Quốc, thói quen ăn uống của người ở đây không phải Nam cũng chẳng phải Bắc, là ở lưng chừng đó, nên thường trên mạng sẽ có mấy cuộc chiến là tào phớ ngọt hay mặn sẽ ngon hơn, người dân nơi này thường ăn một bát tào phớ mặn vào buổi sáng, đến tối lại dùng chén tào phớ ngọt, tào phớ thơm ngào ngạt ăn nóng sẽ ngon hơn.

Huyện Z không nổi tiếng, nhưng có một khu vực hồ rất lớn, nức tiếng trong nước, tiếc là nơi này không được khai thác, nằm trong vùng kinh tế lạc hậu của thành phố H, người địa phương hay nói nơi này có nhịp sống sinh hoạt rất chậm, mọi người tới nơi này không gì ngoài việc dưỡng lão, cũng bởi vậy, vật chất và nhu cầu cũng tương đối thấp.

Nguyên nhân chính là do mức tiêu dùng còn thấp, quá trình hội nhập thành thị - nông thôn chưa lâu, nhiều người vẫn chưa có thói quen tiêu pha vào những chỗ vui chơi giải trí, cũng bởi vậy ở chỗ này không có nhiều nơi giải trí. Ở chỗ này không kinh doanh được cửa hàng xa hoa truỵ lạc, cửa hàng này vừa mở là cửa hàng kia đóng cửa, bởi vậy rất ít người uống rượu gây rối, những mặt khác không nói, chỉ xét về tỉ lệ tội phạm ở huyện Z là đặc biệt thấp. Này cũng coi như là chuyện tốt.

Mà Tiền Y Hứa người vừa tốt nghiệp khoa chính quy trường phổ thông Thành Đô ra, bị cha mẹ ghét bỏ vì tìm không được công tác và cứ ở nhà suốt, cô giận dỗi đi thi và may mắn thi vào biên chế đồn công an phường ở địa phương, cứ ôm nhiệt huyết tràn đầy đi vào đồn công an.

Chuyện đầu tiên sau khi nhậm chức là đi theo đàn anh tiền bối làm quen các vị lãnh đạo lớn, tiền bối đưa Tiền Y Hứa gặp từng người một và giới thiệu, sở trưởng Lý Chí Quốc 48 tuổi, đội trưởng trị an Trương Trường Thái 40 tuổi, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Triệu Vệ Dân 46 tuổi, đội trưởng tuần tra Lưu Khải An 39 tuổi, cùng với cục trưởng cục nội vụ Tôn Tân Dương 45 tuổi.

Cương vị thích hợp con gái tạm thời không trống, điều phối cương vị cho cô di chuyển lung tung một vòng, sau cùng cô bị phân tới đội hình sự ít người nhất. Mà ở cái huyện có tỉ lệ phạm tội cực thấp này, Tiền Y Hứa bị phân tới đội hình sự, nghe tên thì oai phong lắm nhưng kỳ thật rất nhàn rỗi, Tiền Y Hứa còn chưa thu lại vẻ mặt bất mãn thì đã bị tân lãnh đạo Triệu Vệ Dân chỉ dạy: “Cô gái à, nhàn rỗi là chuyện tốt đó… bên hình sự chúng ta không có vụ án là không có người bị hại, thế mới tốt!”

Tiền Y Hứa ngẩn ra, sau đó vì hổ thẹn mà đỏ mặt, nhiệt huyết thoáng bị dập tắt, cô ấp úng lớn tiếng nói xin lỗi, đi theo đội trưởng Triệu tới chỗ làm việc của mình. Nhưng ngồi xuống còn chưa đầy 5 phút, kết quả đã bị điều tạm tới đại sảnh tiếp chuyện, bắt đầu xử lý kiện của hai bác gái, hai người họ trộm rau ở nhà đối phương nhưng không chịu thừa nhận, kết quả là đánh nhau và kéo đến đồn công an.

【Đau đầu, ai tới nói cho tôi nên xử lý vụ tranh cãi này thế nào đi?】

Trong lòng cảm giác hoảng loạn, Tiền Y Hứa hoàn toàn không biết đối mặt hai bác gái có cảm xúc kích động, sức chiến đấu cực cường này. Ông trời như nghe được lời cầu cứu của cô, tiếng điện thoại reo lên.

Nhìn nhiều người đều vội vã, Tiền Y Hứa với tới điện thoại, áp ống nghe lên tai.

“Alo, xin chào…”

Còn chưa dứt lời, thì đã bị tiếng thét chói tai, hoảng sợ làm cho nghe không rõ.

“110 sao? Mau tới đây! Có người chết rồi! @?…”

Đại não trống rỗng qua một lúc, Tiền Y Hứa nháy mắt hoàn hồn, trấn an người gọi báo án, biết nói qua điện thoại sẽ không hỏi được tin tức quan trọng nên chỉ đơn giản hỏi địa chỉ, sau đó đưa điện thoại cho viên cảnh sát đang bận rộn đi tới, rồi ba bước thành hai bước lao về phía khu hình sự.