Hoán Ly Ngọc Kiếp

Chương 9

Giọng nói người chủ trì vang lên lập phía trên cao một vị trí từ từ hiện lên một người.

Người này khuôn mặt không cảm xúc, gương mặt mang vẻ đẹp tuấn tú người gặp người yêu hoa gặp hoa nở, trên môi nở nụ cười nhẹ nhàng đang ngồi thẳng trên ghế.

- Tham kiếm Đế Quân! Mọi người lập tức hô to, chỉ có một vài người là miễn cưỡng mới nói khẽ trong miệng, trong đó có Tang Dạ.

- Trời ơi, Là Đế Quân sao! Ngài ấy soái quá, còn hơn cả tranh vẽ nữa~

- Ngươi không được dành với ta đâu, ta thi vào chủ yếu để gặp ngày ấy thôi đó~

- Ngài ấy còn chưa có Đế Hậu đúng không? Ta nhất định phải trở thành Đế Hậu!



Đế Quân vừa xuất hiện thì lại gây ra một trận xì xầm, chủ yếu là đến từ các thí sinh nữ đang bị mê hoặc bởi dung nhan của Đế Quân, ngược lại là Tang Dạ, từ lúc nàng thấy sự xuất hiện của Đế Quân thì luôn mang vẻ mặt khinh khỉnh chán ghét mà nhìn hắn.

- Quản Yêu Lăng của tinh linh giới giá đáo!

Lại một tiếng hô vang lên, chỉ thấy đây là một nam nhân độ tuổi tứ tuần, khuôn mặt nghiêm nghị thân vận y phục màu xanh biển đậm xuất hiện ngồi chễm chệ trên ghế. Mọi người lại cuối đầu, lần này Tang Dạ trực tiếp không hô.

- Hằng tinh đế của Yêu giới giá đáo!

Một người từ trên xuống dưới mặc y phục đen tuyền, tuổi tầm ngũ tuần khuôn mặt mang hướng đẹp lão đang tươi cười ngồi xuống. Mọi người lại đồng thanh hô to, lần này Tang Dạ ngáp dài một cái.

- Hôm nay, dưới sự chứng kiến của 3 vị đứng đầu của chính sư tông môn, hội thi tông môn chính thức bắt đầu!

Khảng Lâm trưởng lão từ phía đài toạ bước lên nói.

- Chẳng phải có hoàng đế của nhân giới sao? Sao lại chỉ có ba vị trưởng quản thế?

- Chắc chắn là không có trọng lượng để đến đây rồi~

-“ Ngươi đừng nói bậy, có thể hoàng đế nhân giới có việc không đến được.’

- Biết đâu là không có ai mời? Hahaha!

Vốn đứng đầu của chính sư tông môn là 4 giới, nên việc hoàng đế nhân giới không xuất hiện là điều khiến mọi người bàn tán.

[Mặc dù trong cốt truyện chẳng miêu tả rõ lắm...nhưng nhân giới thật sự chẳng có trọng lượng như vậy ư?]

Tang Dạ trong lòng thầm nghĩ lại khẽ nhìn Tạ Kiều Yến.

- Phụ hoàng vốn dĩ chưa từng được mời tham gia những việc này. Cô cũng thấy thái độ của các giới còn lại đối với nhân giới bọn ta rồi…Haizzz, cũng tốt… một nơi có nhiều thị phi như thế này thì ông ấy không nên tới.

Tạ Kiều Yến nghe được những lời trong lòng của Tang Dạ liền thở dài nói.

- Ngươi đừng nản, tương lai biết đâu được ngươi sẽ thay đổi được tình hình.

Nàng nhẹ nhàng an ủi hắn, đã có nàng ở đây, chắc chắn tương lai sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt nhất cho mà xem.

- Ta mong là vậy.

Hắn cười nhẹ rồi đáp.

- Trật tự!

Khảng Lâm trưởng lão nghiêm nghi quát lớn rồi ông nói tiếp.

- Để cuộc thi diễn ra không sai sót, các học sinh của chính sư tông môn sẽ trực tiếp dùng giám thuật thần để giám sát các ngươi, sẽ có ba người đứng đầu kì thi các năm trước đứng ra giám sát.

Nói rồi ông ấy ra dấu cho ba người họ bước ra.

[Đậu xanh! Anh ta ngon vãiii! Má ơi sao tác giả lại để cho anh ta làm nhân vật phụ không thể phụ hơn vậy?? Trời ơi cái anh mắt sắt lạnh đó như muốn đâm thẳng vào tim mình vậy..chẹp, mình can tâm bị đâm nha! Bọn thần giới cái gì cũng không tốt, chỉ có nhan sắc là chết người, còn đẹp hơn cái tên Đế Quân khó ưa kia nữa..hmmm, một chín một mười với bé con và Tiểu Yến Tử rồi, mình muốn lập hậu cung aaaaa, muốn nạp hắn vào cung làm quý phi~]

Tạ Kiều Yến nghe những lời này của Tang Dạ liền không tự chủ mà ho không ngừng. Hắn không ngờ là Tang Dạ nàng có thể nói ra được những lời đó nha.

[Tiểu Dạ...nàng ấy chẳng kiềm lại được sao..]

Mà lời này không chỉ có mình Tạ Kiều Yến nghe được, mà còn có thiếu niên tóc trắng trong tửu lâu, một thiếu niên trước ngực treo một miếng ngọc, một thiếu niên mang gương mặt âm u và cuối cùng là cái người đang bị nàng hâm he nạp vào hậu cung. Không sai, tất cả bọn họ đều nghe được tiếng lòng của Tang Dạ mà nàng không hề hay biết.

Bọn họ bất ngờ nhưng lại không tìm được nơi phát ra tiếng nói, chỉ có Tạ Kiều Yến và thiếu niên tóc trắng biết lời này là cùa ai.

Chỉ thấy ba người bước ra, lập tức gây nên một trận huyên náo.

- Trời ơi! Đ-đó là Huyền Thiên Quân Sở Quân Dao sao?? Cái nhan sắc này có phải muốn gϊếŧ chết chúng ta không?

- Ngài ấy là đại sư huynh của học sinh tông môn đó~ Ta nghe nói 6 người đứng đầu sẽ được hướng dẫn học tập trực tiếp bởi ngài ấy đó!

- Aaa! Chỗ này nhất định ta phải bám thật chặt, nhất định phải đứng đầu mới được.

- Nhị sư tỷ Tô Vân quả nhiên nghiên nước nghiên thành, ta mà lấy được cô nương ấy làm thê chắc chắn sẽ rất hạnh phúc a~

- Tô đại tiểu thư của nhà họ Tô mà ngươi cũng dám tơ tưởng? Đúng là gan thật.

- Tam sư huynh cũng rất soái nha~ Nhà họ Đồ không biết có cần con dâu không nhỉ?

…..

Một người vậy phục màu xanh đậm, gương mặt có nét gian xảo đang nhìn mọi người cười với ý vị thâm sâu, người kế bên là một nữ tử, thân vận y phục của chính sư tông môn, không ai khác chính là hai người Đồ Tu và Tô Vân.

Còn một người đứng đầu, thân vận bạch y, gương mặt của y lạnh lùng không chút biểu lộ cảm xúc, chân mày đang cau nhẹ lại ánh mắt nhìn về một hướng, hướng đó chính là nơi Tang Dạ đang vừa chen chút để dành vị trí ngắm trai vừa viết sớ ca tụng nhan sắc trong lòng.

[Là nàng ta?]

Sở Quân Dao nhìn chằm chằm về phía Tang Dạ, chỉ thấy nàng vận y phục màu đỏ nhạt, trên người mang một đống trang sức đang nắm tay một nam nhân chen lên phía trước.

[Lời nói từ nãy giờ phát ra điều là của nàng ta?]