Chạy Trốn Khỏi Vương Tử Ai Cập Tàn Bạo Cố Chấp

Chương 8: Bị bắt lại

"Chúng ta lập tức đi ngay!"

Thiếu nữ chợt thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng đứng cạnh Sarah, sẵn sàng nhấc chân lên và rời đi.

"Chờ một chút!"

Vệ binh đột nhiên cao giọng quát.

Titan quay đầu lại, sắc mặt kinh ngạc.

"Nữ nhân mặc áo choàng kia! Mau chóng cởϊ áσ choàng ra!"

Trái tim mới vừa buông lỏng trong nháy mắt chìm xuống đáy cốc, khiến lòng nàng hoảng hốt không thôi, ngón tay nắm áo choàng che mặt dùng sức quá lớn mà trở nên run rẩy.

Cả người thiếu nữ chợt cứng lại, không dám nhúc nhích.

"Này! Nữ nhân mặc áo choàng kia!"

Nghe thấy tiếng bước chân của lính canh đang dần tiến lại gần, thiếu nữ giống như bị đóng đinh tại chỗ, tay chân vọt lên cảm giác tê dại nhè nhẹ, dường như muốn đem nàng đóng đinh trên mảnh đất này, biến thành đặc sắc của Ai Cập, biến thành xác ướp vĩnh viễn bị vùi dập trong mảnh đất xa lạ đáng sợ này.

Nhạc khúc của chuông lạc đà và kèn thổi thôi miên rắn trở nên dồn dập kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng giống tiếng cười nhạo của ma quỷ, cười nhạo hành trình chạy trốn ngây thơ vô ích của nàng.

Nàng chỉ biết không ngừng thở dốc, bên tai tràn ngập tạp âm ồn ào như côn trùng kêu.

Mồ hôi mỏng như sương, hiện lên trán.

"Lorna, ngươi làm sao vậy?"

Giọng nói nghi ngờ của Sarah kéo nàng trở lại hiện thực.

Nàng run rẩy ngẩng đầu, tên lính canh đi giày đồng vừa rồi đã đứng trước mặt nàng.

"Này! Nữ nhân mặc áo choàng kia! Vừa rồi gọi ngươi nhiều lần như vậy sao không trả lời, là người điếc sao!"

Vệ binh mở miệng quát mắng.

Hắn duỗi tay tới muốn cởϊ áσ choàng đang đội trên đầu thiếu nữ ra.

Bên tai vẫn vang vọng tiếng an ủi của Sarah, nhưng trái tim nàng nhanh chóng nhảy lên, giống như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực lập tức sẽ phá vỡ nổ tung.

Dưới sự hỗn loạn hoảng sợ đan xen cùng tâm trạng dần dần khẩn trương quá mức, thiếu nữ làm ra quyết định ngày sau nhớ lại cũng cảm thấy ngu xuẩn vô cùng, khi ngón tay của vệ binh sắp đυ.ng tới áo choàng của nàng, nàng liền nhanh chóng tránh thoát, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Sarah cùng sắc mặt sợ hãi của Titan vứt bỏ giày đồng trên chân, xoay người dùng chân trần sải bước chạy trốn.

"Tút --"

Vệ binh thổi còi bằng xương trước ngực, ra hiệu cho đám cấp dưới của mình.

"Bắt lấy nàng ta!"

Càng nhiều còi thổi bằng xương hưởng ứng vang lên.

Ánh mắt người qua đường nhìn thiếu nữ có hoảng sợ tò mò, nhao nhao né tránh.

Phổi của nàng bị không khí bóp nghẹt đau đớn vô cùng, nhưng nàng vẫn không dám dừng lại, dù cho nàng đã nghe thấy tiếng ngựa hí bén nhọn bên tai cùng tiếng bánh xe chiến xa ma sát mặt đất.