Lý Hi thuận theo phương hướng kia nhìn sang, phát hiện trước cửa cung trào ra khói đặc, có một nữ tử khoác áo choàng dài màu đỏ đang đứng, chính là nữ nhi An Khánh bị mình hạ chỉ cấm túc, ít ngày nữa sẽ gả đi xa.
Hắn gọi một tiếng, nhưng An Khánh lại giống như không nghe thấy, xoay người đi về phía đám cháy.
Ngay lúc đó hắn kinh hoảng không thôi, không kịp suy nghĩ nhiều, đợi đến khi An Khánh thoát hiểm, hắn mới lấy lại tinh thần: An Khánh nhất định là trong lòng có hận, mới có thể sống chết cãi lại thánh chỉ cũng không muốn gả xa hòa thân.
Đối với việc này Lý Hi ít nhiều có chút tức giận, cho nên mặc dù An Khánh được người ta cứu sống, Lý Hi cũng không lập tức đến thăm cô.
Thẳng đến khi Hải công công mà Lý Hi tín nhiệm mang về một tin tức từ Lang Hoàn Điện, lúc này mới làm cho suy nghĩ của Lý Hi đối với An Khánh phát sinh biến hóa…
An Khánh điên rồi.
Nữ nhi của hắn, công chúa hòa thân sắp xuất giá, sau khi bị cấm túc trong cung đã phát điên, nhưng hắn và hoàng hậu lại không hay biết!
Đang là mùa hè nóng nực, Lý Hi lại cảm thấy một trận hàn ý thấu xương.
Ngoài cửa sổ nắng gắt nhô cao, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng gậy đập vào người.
Qua hồi lâu, Hải công công khom lưng bước nhanh vào điện, trên người tuy sạch sẽ, nhưng trong lúc bước đi, trên đôi giày rõ ràng dính một vệt máu sẫm màu.
“Bệ hạ." Hải công công dừng lại trước mặt Lý Hi, giọng nói vang dội thanh lảnh, "Thẩm vấn ra rồi, là Dịch Đình Lệnh Minh Toàn Đức. Minh Toàn Đức bảo bọn chúng thêu dệt tập tục cổ quái của bộ tộc ngoài biên cương cho An Khánh công chúa, sau khi ép công chúa phát điên, Minh Toàn Đức lại giả truyền khẩu dụ của ngài, bảo bọn chúng giấu diếm việc này với bên ngoài.”
Bọn chúng trong miệng Hải công công chính là cung nữ thị vệ của Lang Hoàn Điện, bọn chúng cho rằng giấu việc công chúa phát điên là ý của Lý Hi, Hải công công tất nhiên biết rõ, vì thế khi Hải công công trách bọn chúng trông coi lơi là, bọn chúng mới có thể lấy lý do “công chúa phát điên, hành sự không giống người thường" ra, cầu xin Hải công công tha cho bọn chúng một mạng.
Lý Hi tức giận đến mức sắc mặt tái mét, giận dữ ném chén trà, khiến đám cung nhân hầu hạ trong điện sợ tới mức đồng loạt quỳ xuống đất.
Hải công công từ nhỏ hầu hạ bên cạnh Lý Hi, thấy thế chẳng những không sợ, ngược lại có chút lo lắng: "Bệ hạ bớt giận, đừng tổn hại thân thể.”
Lý Hi làm sao nghe lọt, hắn nói với Hải công công: "Dẫn người đi bắt Minh Toàn Đức, ngươi tự mình đi!"
Hải công công sửng sốt, lập tức hoàn hồn, lĩnh mệnh rời đi.
Không có Hải công công, không khí trong điện trở nên càng thêm ngột ngạt, không bao lâu, hoàng hậu cũng tới Lang Hoàn Điện.
Hoàng hậu nghe nói chuyện Lý Dư phát điên, vốn còn không tin, cho rằng đây là thủ đoạn trốn tránh hòa thân của Lý Dư, sau đó lại nghĩ tới dáng vẻ kỳ quái của Lý Dư ở bên ngoài Phượng Nghi Cung, lúc này mới do dự, đặc biệt đến đây tìm hiểu đến cùng.
Cũng không ngờ vừa đến đã đυ.ng vào họng súng, bị hoàng đế chất vấn bà ta quản lý hậu cung như thế nào, ngay cả An Khánh điên rồi cũng không biết.
Đưa một công chúa điên đi hòa thân, đó không gọi là hòa thân, đó gọi là nhục nhã, kɧıêυ ҡɧí©ɧ!
Hơn nữa cho dù hắn ghét bỏ An Khánh thế nào, An Khánh cũng là cốt nhục của hắn, có Đại Kỳ làm hậu thuẫn cho An Khánh, gả xa cũng không sợ bị người ta khi dễ, nhưng nếu thật sự đưa An Khánh bị điên đi hòa thân, đó chính là đẩy An Khánh vào đường chết!
Kẻ sai khiến Minh Toàn Đức cũng đáng chết. Đối với việc này hoàng hậu không hề biết gì, hoàn toàn không thể tha thứ.
Còn có chuyện Đông Cung xảy ra hỏa hoạn, cũng coi như hoàng hậu quản lý không thỏa đáng, mấy tội liên tiếp, Lý Hi trực tiếp đoạt phượng ấn của hoàng hậu, còn phạt bà ta đóng cửa suy nghĩ, cấm túc ở Phượng Nghi Cung.