"Ông ta bất đắc dĩ để cho cô đau khổ vì vậy mới bức tử Quý Thanh. Nếu ông ta đã không nỡ để cho em đau khổ, tôi lại càng muốn để em nếm trải đủ loại đau khổ trên đời này." Nụ cười trên gương mặt Sở Quý Đình bỗng trở nên hung ác.
Xe dừng ở trong sân phủ Thống đốc, Sở Quý Đình xuống xe, bình tĩnh chỉnh lại quần áo, sau đó cúi người, từ cửa xe xuống kéo Vân Phi Phi đang run rẩy đang co ro trong xe ra, sau đó bế cô lên. ... đi về phía gian nhà nhà gỗ phía Tây.
Vân Phi Phi lúc này sợ hãi đến quên cả vùng vẫy, chóp mũi và mắt đỏ hoe vì khóc, lạnh run mặc Sở Quý Đình ôm mình.
Sau khi đi tới phòng ngủ trên tầng hai, Sở Quý Đình đặt Vân Phi Phi đang cuộn tròn trong lòng mình trực tiếp lên giường, sau đó đứng dậy, cởi thắt lưng quân phục thống đốc ra.
"Không ~~~ Không~~ Đình ca ca ~~ Không~~ em sợ ~" Vân Phi Phi đứng dậy, bất lực lắc đầu, vô thức cầu xin tha thứ.
Ba chữ “Đình ca ca” thật sự khiến động tác của Sở Quý Đình dừng lại, anh không rõ là do tia mềm lòng cuối cùng trong anh bị khơi dậy, hay là vì sợ nếu anh dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình, trực tiếp thô bạo phá vỡ trinh tiết của cô thì cô sẽ chết trên giường, dù là vì bất cứ lí do gì, anh thế nhưng thực sự đã dừng động tác cởϊ qυầи áo lại.
Anh chỉ kéo cổ áo ra, để lộ ra cơ ngực rắn chắc, trên người đầy vết sẹo khiến cô gái sợ hãi, nhưng điều khiến Vân Phi Phi càng sợ hơn là tuy anh đã ngừng cởϊ qυầи áo nhưng lại bất ngờ nắm lấy mắt cá chân của cô, kéo cô về phía háng mình.
Lúc này cô vẫn đang mặc váy cưới, váy dài bồng bềnh, anh có chút chướng mắt nhưng lại không muốn giúp cô cởi ra, anh chính là muốn để cô mặc chiếc váy cưới này, tuỳ ý phá thân cô, nhục nhã cô, tra tấn cô.
Vải phương Tây tuy mỏng nhưng chắc chắn, chỉ là ở trong tay Sở Quý Đình lại mỏng manh như tờ giấy, xé nhẹ liền rách nát.
Tiếng lụa bị xé truyền đến tai Vân Phi Phi, mỗi âm thanh đều khiến cô cảm thấy như đang chìm xuống địa ngục, cô biết mình sẽ sớm chìm xuống mười tám tầng địa ngục và không bao giờ được đầu thai.
Chiếc váy cưới còn chưa được cởi ra, nhưng phần tà váy giữa hai chân cô đã sớm rách nát, đôi chân thon dài lộ ra trước ánh mắt nóng bỏng tà ác của người đàn ông, cô cố gắng kẹp chặt hai chân lại nhưng lại bị anh dễ dàng tách ra.
"Đình ca ca ~~Đừng~~Nếu anh hận em~~Em có thể làm bất cứ điều gì anh muốn~~Anh có thể đánh em, mắng em~~ thậm chí có thể gϊếŧ em, nhưng đừng làm như vậy ~~Làm ơn~~ Đình ca ca ~ ~" Hai mắt thiếu nữ đẫm lệ, khiến ai nấy nhìn cũng cảm thấy đau lòng.