“Tiêu Vãn Sương nàng nói cái gì?” Kỳ Liên Hàn cuối cùng là không nghe rõ lời nói của Tiêu Vãn Sương.
Kỳ Liên Hàn từng chút từng chút kéo Tiêu Vãn Sương lên.
Tiêu Vãn Sương tim đập thình thịch, chỉ kém một chút như vậy nàng liền mất mạng, sống lại một lần nàng đặc biệt coi trọng sinh mệnh của mình.
Tiêu Vãn Sương bị Kỳ Liên Hàn kéo lên, bước chân không vững, thân mình ngã vào trong ngực Kỳ Liên Hàn.
Kỳ Liên Hàn thuận thế ôm Tiêu Vãn Sương vào ngực, sau đó lại nhẹ nhàng đẩy nàng ra, “Nàng nữ nhân này, sao lại chiếm tiện nghi của bổn vương.”
Kỳ Liên Hàn hiển nhiên tức giận không nhỏ, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Tiêu Vãn Sương. Tuy rằng hắn lo lắng cho nàng mới luôn đi theo nàng, nhưng hắn vẫn còn chưa hết cơn giận hôm trước, nữ nhân này không muốn gả cho hắn, còn tỏ ra thân mật với hắn như vậy làm gì.
Tiêu Vãn Sương cười tủm tỉm nói, “Vương gia, ngài đã già đầu rồi, bị ta chiếm một chút tiện nghi thì làm sao, ngài lại không có hại gì.”
“Tiêu Vãn Sương, nàng phải chịu trách nhiệm với bổn vương, ngươi phải gả cho bổn vương.” Kỳ Liên Hàn vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiêu Vãn Sương, phảng phất như muốn nhìn thấu Tiêu Vãn Sương.
“Ta không.” Tiêu Vãn Sương lắc đầu như trống bỏi.
Kỳ Liên Hàn thấy Tiêu Vãn Sương cái dạng này sắc mặt lạnh băng. Hắn có một trận lửa giận không tên, muốn bùng nổ lại không nổ ra được.
Tiêu Vãn Sương nhìn ra được, Hàn Vương gia lại tức giận.
Tiêu Vãn Sương càng nhìn Kỳ Liên Hàn càng cảm thấy đẹp, nhất thời cầm lòng không được, hôn một cái lên mặt Kỳ Liên Hàn.
Kỳ Liên Hàn bị Tiêu Vãn Sương hôn một cái, biểu tình có chút buông lỏng, biểu tình không hề lạnh băng giống như vừa rồi.
“Vương gia, ngài gả cho bổn tiểu thư đi!” Tiêu Vãn Sương cười thực vui vẻ.
“Được, bổn vương đồng ý với nàng.” Kỳ Liên Hàn nhìn Tiêu Vãn Sương ánh mắt trở nên nóng bỏng, hắn không khống chế được chính mình, môi hắn dừng trên đầu tóc Tiêu Vãn Sương, xuống tới chóp mũi, mãi cho đến khi dừng trên môi.
Kỳ Liên Hàn thật sâu hôn xuống, Tiêu Vãn Sương bắt đầu có chút mê mang, nàng muốn cùng hắn tiếp tục như thế này sao? Nàng thật sự có thể cùng hắn hạnh phúc bên nhau sao?
Cho dù nàng muốn cùng Kỳ Liên Hàn ở bên nhau, Kỳ Liên Thành cũng sẽ tìm cách ngăn cản, ai bảo nàng có binh phù trong tay.
Nhiều năm trước, khi đó nàng còn chưa sinh ra. Càn Nguyên cùng Bắc Quốc giao chiến, Càn Nguyên chiến bại, chỉ đành giao binh phù cho Bắc Quốc để tỏ thành ý. Sau đó, Bắc Quốc cùng Càn Nguyên lại lần nữa giao chiến, Bắc Quốc trong quân có kẻ phản bội, Bắc Quốc cùng Càn Nguyên bất phân thắng bại. Lại sau đó nữa, Bắc Quốc tỏ vẻ không muốn cùng Càn Nguyên tiếp tục giao tranh, Thái hậu Bắc Quốc phái nữ nhi của Tiêu Dao Vương Tinh Dao quận chúa đến Càn Nguyên hòa thân, cũng để Tinh Dao quận chúa mang binh phù mang vào Càn Nguyên. Không nghĩ tới Tinh Dao quận chúa không phải hòa thân với Hoàng Thượng, mà là thừa tướng Tiêu Cảnh Nhiên, binh phù rơi vào tay thừa tướng Tiêu Cảnh Nhiên.
Tiêu Vãn Sương rốt cuộc cố lấy dũng khí, có thể cùng Kỳ Liên Hàn ở bên nhau, cho dù thời gian chỉ là một nén nhang, nàng cũng là vui vẻ chấp nhận.
Nàng đáp lại nụ hôn của Kỳ Liên Hàn, hai người càng hôn càng sâu, hôn đến trời đất quay cuồng.
Lý tổng quản dưới chân núi trước sau không yên tâm về tứ tiểu thư Tiêu Vãn Sương nhà hắn, tuy rằng chân bị thương, vẫn nén đau lên núi tìm Tiêu Vãn Sương. Thừa tướng đại nhân căn dặn hắn nhất định phải bảo đảm an toàn cho Vãn Sương tiểu thư, hắn không thể làm thừa tướng đại nhân thất vọng.
Lý tổng quản đáy lòng có một tia oán trách, Vãn Sương tiểu thư bảo hắn nghỉ ngơi trước một lát, sau đó đi tìm Hạ Linh Thảo. Không ngờ hắn vừa nhắm mắt nghỉ ngơi một lát Vãn Sương tiểu thư đã không thấy tăm hơi. Hắn suy đoán, Vãn Sương tiểu thư đứa trẻ tốt như vậy nhất định là tự mình lên núi tìm Hạ Linh Thảo.
Hắn lên núi một đường tìm kiếm, rốt cuộc tìm thấy tứ tiểu thư, lại thấy tứ tiểu thư cùng một nam tử ở bên nhau.
“Ngươi là người phương nào, mà dám khinh bạc Vãn Sương tiểu thư nhà ta?”
Nghe được tiếng của Lý tổng quản, Tiêu Vãn Sương vội vã đẩy Kỳ Liên Hàn ra.
Lý tổng quản tức giận nói, “Tiểu thư, ta thật là nhìn nhầm ngài, vốn tưởng rằng ngài là vì lão gia mới đến đây, không nghĩ tới tiểu thư thế mà lại tới nới này lén gặp nam nhân.”