Lực lượng vệ binh Hoàng gia đã được ban hành lệnh bảo mật cao nhất và không ai được phép nói đến chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay.
Tất cả mọi người đều giữ tin tức trong bụng, một chữ cũng không được phép tiết lộ.
Đường Thập Nhất gãi gãi đầu, khó hiểu nói: "Đội trưởng, đây là chuyện tốt nha. Bệ hạ vì cái gì không để chúng ta nói ra chuyện này?"
Đường Nhất gõ mạnh vào trán hắn, dùng giọng sắt đá mắng hắn: “Ngốc, nhỡ có nhiều người biết chuyện rồi đi tìm nhân ngư thì sao?
Chúng ta đừng nói về việc nhân ngư có thực sự tồn tại hay không, vẫn chưa có kết luận nào. Cho dù nhân ngư có tồn tại và chúng ta may mắn gặp được một nhân ngư thật sự, thì điều chúng ta phải làm không phải là mang đến nguy hiểm cho cậu ấy.
Mà là bảo vệ cậu ấy và hãy để cậu ấy có một môi trường sống thoải mái!
Đây là điều mà bất cứ ai thực sự yêu thích nhân ngư nên làm.
Dù thế nào đi nữa, hiện tại, càng ít người biết về điều này thì càng tốt. "
Đường Thập Nhất nghe được lời này, đột nhiên ý thức được: "Đúng vậy!"
Có quá nhiều người giữa các thiên hà phát cuồng vì nhân ngư.
Đừng nói chuyện xa, chỉ nói chuyện gần. Đội cận vệ Hoàng gia của bọn họ có tổng cộng mười hai người, chỉ riêng đầu bếp mà hắn biết thì đã có mười người.
Trong hai người còn lại, một người còn quá trẻ để nhận ra điều đó, còn người kia là người vô tính, không yêu ai.
Tỷ lệ đầu bếp trong đội có thể nói là cao khủng khϊếp.
Trước đây mọi người đều rất điên cuồng khi cho rằng nhân ngư là một loài chỉ có trong truyền thuyết, nếu biết nhân ngư thực sự xuất hiện... không ai có thể đoán được sẽ xảy ra biến cố gì lớn.
Tóm lại là không thể bình tĩnh được.
Hôm nay bọn họ đã khiến tiểu nhân ngư sợ hãi, nhưng họ không thể làm đối phương sợ hãi thêm nữa.
Một cú sốc nhỏ nhất cũng không có tác dụng.
Hỏi xong, Đường Thập Nhất lo lắng hỏi: "Đội trưởng, hắn sẽ lại tới sao?"
Lần này Đường Nhất do dự rất lâu.
Cuối cùng, hắn chỉ thấp giọng nói: “Ta cũng không biết, nhưng ta hi vọng hắn có thể lại tới.”
-
Đào đào chạy trốn trở lại tổ ngọc của mình, trông giống như đang sống sót sau thảm họa. Cả trưởng lão và Lê Cẩm đều không nói dối cậu - con người quả thực là âm hiểm xảo trá!
Cậu chỉ muốn cắn một miếng thịt của Đường Tăng, nhưng bọn họ lại muốn bắt cậu!
Lần đầu tiên, cậu thậm chí còn không thành công!
Rõ ràng hôm kia cậu tới nơi đó chỉ có một mình "Đường Tăng", nhưng hôm nay lại đột nhiên xuất hiện rất nhiều người.
Đào Đào không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình bị bắt lại, nhưng chắc chắn là một chuyện không tốt.
Đào Đào thở dài một hơi rồi ủ rũ nằm xuống tổ ấm của mình.
Đôi mắt xinh đẹp của cậu chớp chớp, trong đó hiện lên một tia thất vọng rõ ràng.
Khả năng không chiếm được mới là tốt nhất.
Cậu đã thử hai lần nhưng không nếm được thịt của Đường Tăng, nên bây giờ tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến chỉ là “Đường Tăng”.
Đường Tăng, Đường Tăng, cậu làm sao mới có thể ăn thịt được hắn?
Đào Đào nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.
Nam nhân mặc hắc y, mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện chắc chắn là nhị sư huynh phải không?
......
Nhấn theo dõi để biết khi nào Cỏ ra chương nhé❤️❤️