Đêm đó, khi Harry hưng phấn mà tuyên bố bọn họ sẽ cùng nhau tham dự bữa tiệc gây quỹ từ thiện vào thứ bảy, Draco chần chờ thật lâu, cuối cùng vẫn không thừa nhận mang thai với Harry, ngược lại đồng ý đề nghị của Harry. Nếu kết quả đã không thể thay đổi, Draco muốn trì hoãn tuyên án cũng không thể; bởi vì đó có thể là một bản án tử hình.
Không thể trách Draco bi quan như thế, nhưng theo quan điểm Draco, việc mang thai đã biến kế hoạch yêu cầu Harry hoàn lại món nợ sinh mệnh, hoàn toàn biến thành một cái bẫy rập tinh xảo rõ đầu rõ đuôi, dùng để bắt giữ Harry Potter.
Mọi người đều biết Harry coi trọng gia đình; bởi vì khiếm khuyết của chính cậu, cho nên cậu không dễ dàng 『tạo ra 』 đời sau, cũng không có khả năng dễ dàng từ bỏ đời sau. Kế hoạch Narcissa cho anh có kỳ hạn, không có khả năng bao gồm cả phần đứa con. Mặc dù không có nói rõ, căn cứ theo một tiêu chuẩn giải thích công bằng và ngay thẳng, Draco không nên mang thai.
Nhưng đây cũng là giảo hoạt của Narcissa, bởi vì bọn họ xác thật không có nói rõ ràng. Mà Draco là bênh vực người nhà lại kiêu ngạo, cậu sẽ không đổ lỗi cho mẹ mình, rốt cuộc mẹ có một phần là vì mình, càng quan trọng là, nếu Harry bởi vậy hoài nghi giữa bọn họ còn có giả dối, kia cũng chứng minh yêu trong miệng Harry, không có bao nhiêu tín nhiệm ở bên trong.
Cho nên Draco quyết định điều mình nên làm, chính là tự chăm sóc mình tốt, chờ ngày đó Harry phát hiện bảo bảo, sẽ chỉ vào cái mũi của mình rít gào hay không, nói những chuyện giữa bọn họ, khẳng định là vì bảo đảm ma dược sinh con không có lãng phí.
Mà hoãn thi hành hình phạt như vậy cũng không dễ chịu, Draco vừa mới bắt đầu cho phép mình an tâm với Harry với những cái ôm cùng hôn môi không có kỳ hạn, thì một cái kỳ hạn khác lại muốn tới. Điều này so với ban đầu không có ôm hy vọng tình yêu, càng làm cho Draco tổn thương.
******
Lại là một tiệc tối, hiện tại trên người bọn họ đều mặc áo choàng tinh xảo khéo léo. Harry luôn mặc áo choàng Thần Sáng giống bình thường, nhưng từ sau khi Draco xuất hiện ở bên anh, nó đã biến mất vô tung.
Đã qua hai tuần kể từ lần đầu tiên Harry và Draco tham dự bữa tiệc cùng nhau.
Các tân khách chung quanh không hề giống hai tuần trước, đối với chuyện Potter kéo Malfoy xuất hiện nghị luận sôi nổi, bọn họ rất nhanh cũng quen Potter luôn ở bên người Malfoy, thoạt nhìn rất hưởng thụ có Malfoy làm bạn.
Hiện tại đồn đãi mới nhất là, lý do lớn nhất lúc trước Potter luôn một mình dự tiệc, có thể là bởi vì Malfoy cùng Weasley vẫn luôn không hợp, đối với hôn nhân của Potter có hiềm khích. Bởi vì trường hợp gần nhất có Weasley và Malfoy cùng xuất hiện, mặt mũi rất không đẹp mà hỏi thăm Potter.
Mấy người nhiều chuyện nào đó nhàm chán suy đoán đêm liệu sẽ như thế hay không.
Potter đã đến, mà vợ chồng Weasley còn không có xuất hiện. Tình huống tổ ba người hoàng kim cùng trình diện, dường như có một thời gian không có xảy ra.
Chủ đề yến hội đêm nay không liên quan đến chiến tranh, mà là một bữa tối gây quỹ cho cuộc bầu cử bộ trưởng sẽ diễn ra trong vài tháng nữa. Harry xuất hiện ở chỗ này, tất nhiên là vì trợ giúp Shacklebolt một tay. Harry không có hứng thú quá lớn với chính trị, nhưng cậu nhưng không muốn trong lúc làm Thần Sáng vào sinh ra tử, trên đầu lại là một cấp trên không thể chấp nhận được.
Vì vậy, tối nay Harry và những người khác đã gặp gỡ nhiều thành viên cốt lõi của Hội Phượng hoàng, bao gồm cả Giáo sư McGonagal; hiện là hiệu trưởng của trường Hogwarts, Moody; cục trưởng đương nhiệm của cục Thanh tra Thần Sáng, và nhiều Thần sáng đã cùng nhau tham gia vào cuộc chiến Hogwarts.
Đây cũng là lần đầu tiên Draco 『 nói chuyện phiếm 』với những nhân viên cốt cán của phe quang minh, dưới sự can thiệp mạnh mẽ của Harry, tất cả các chủ đề đều được giới hạn một cách thân thiện về thời tiết, thức ăn và bầu cử, hoặc là về một ít án kiện trong tay, rốt cuộc ở đây có sáu phần mười là đồng nghiệp của Harry.
Moody sau khi nghe xong Thần Sáng nào đó phàn nàn về báo cáo kết thúc, một chủ đề khác xuất hiện, “Tôi nhận được một câu hỏi từ Shacklebolt, Harry. Án kiện của Fraser tới tay cháu có lẽ không phải trùng hợp, chúng ta hiện tại đang tra ở mặt khác.”
“Thật sự? Này kỳ thật là Draco nhắc nhở, em ấy nói cháu sắp đem thuần huyết đuổi tận gϊếŧ tuyệt.”
Harry quay đầu nhìn Draco mỉm cười.
Hiện tại bọn họ đều ngồi nghỉ trên ghế sofa, nói chuyện phiếm đã liên tục một hồi lâu mà không ai đối với khiêu vũ có hứng thú. Harry trở thành người trung tâm nhóm này, bởi vì vai chính của tiệc tối Shacklebolt đến chỗ tiếp đón khách khứa, dừng không được bước chân.
Trên sô pha, Harry ngồi kề sát Draco, đặt tay trái qua lưng ghế sau lưng Draco, tay vịn ghế sô pha bên kia giống như đang bao vây Draco, thể hiện rất rõ ràng trong chuyển động của cơ thể. Hai tuần này Harry đã quen làm như vậy, có vài người trước đó vẫn nghi ngờ thân phận Tử Thần Thực Tử của Draco, mà trước khi bọn họ mở miệng Harry đã nhắc nhở bọn họ cái gì nên nói cái gì không nên nói.
Draco nhận ánh mắt hung ác của Moody; mặc dù Moody có khả năng không phải ý tứ như vậy, Draco trung tính mà trả lời, “Mọi sự trùng hợp cần được chú ý, tôi hơi ngạc nhiên là không ai nghĩ ra điều gì.”
“Cho nên cậu vẫn ủng hộ thuần huyết như cũ?” Moody nheo mắt, “Tôi cũng rất kinh ngạc có chút người vẫn như cũ không học được cái gì.”
Không khí hữu hảo trong nháy mắt căng chặt lên, Harry vừa muốn tiếp lời, Draco chạm vào đùi Harry, vững vàng mà trả lời, “Bị chụp mũ 『 thành kiến thuần huyết』 hay 『 ủng hộ thuần huyết』 đều ngu ngốc như nhau. Tôi đoán nếu nếu có ai đó đứng sau nó, có lẽ đó là một thuần huyết.”
“Ồ?” tròng mắt Moody nhanh chóng xoay chuyển.
“Hãy nhìn những gì chúng ta đang làm, các cuộc bầu cử,” Draco nhàn nhạt mà nói, “Nếu đại tướng đội trưởng Potter, thủ hạ của Shacklebolt luôn đem mục tiêu đặt ở nhắm vào thuần huyết, thuần huyết liền có thêm lý do để các phiếu bầu hướng vào phía bên kia, tôi nhớ rõ đối thủ của ông ta vừa hay là thuần huyết, mặc dù hắn không làm cho nó trở thành một điểm trong tuyên truyền.”
Harry chớp chớp mắt, đột nhiên hỏi, “Như vậy em sẽ bỏ cho Shacklebolt một phiếu?”
Draco khó hiểu mà liếc Harry một cái, “Bằng không em ngồi ở chỗ này để?”
Harry nắm tay Draco hôn, “Anh mong là lý do ngọt ngào, tỷ như ở lại với anh.”
“Bất luận như thế nào, chúng ta cũng điều tra ra,” Moody khịt mũi, thả lỏng tư thế ở trên sô pha, yêu cầu gia tinh cho thêm champagne.
Harry cười cười, phớt lờ những gì họ đang nói tiếp theo, quay đầu lại nhìn chằm chằm Draco. Draco nghi vấn mà nâng lên một bên lông mày, “Như thế nào?”
“Anh muốn hôn em, đáng tiếc địa điểm không đúng,” Harry kề sát vào bên tai nói.
Draco đã quen loại đùa giỡn này, “Bởi vì em bầu một phiếu đúng?”
Harry nhếch miệng, “Anh sẽ cùng Shacklebolt nói như vậy, nói không chừng có thể tranh thủ một kỳ nghỉ.”
“Kỳ nghỉ?” Draco làm chính mình càng thả lỏng với Harry bên cạnh.
“Anh muốn chúng mình đi nghỉ phép, em cảm thấy thế nào? Em gần đây hình như rất dễ mệt,” Harry hạ đôi tay đang quấn của mình xuống và xoa xoa cánh tay của Draco.
“Qua một chút thời gian sẽ tốt,” Draco hàm hồ trả lời, cũng nói sang chuyện khác, “Nghỉ phép là ý kiến hay, anh muốn đi đâu?”
“Chỗ có thể giúp em thả lỏng, đương nhiên là em chọn,” Harry mỉm cười.
Ôn nhu không hề che giấu trên mặt Harry làm Draco trong lòng căng thẳng, “Vậy không cần ra cửa, em rất thích giường của chúng ta.”
“Anh sẽ cho rằng em đang nói đến cái giường 『 có anh ở đấy 』,” Harry ánh mắt sáng lên, thò qua hôn một cái, “Này thực ngọt ngào, Draco.”
Draco không thích biểu hiện thân mật trước mặt mọi người, nhưng hiện tại mỗi một giây đối cậu mà nói đều là trân quý, cậu hôn cằm Harry, “Khó được một lúc anh thông minh.”
Harry quả nhiên siết chặt cánh tay, ánh mắt tối lại, “... Chúng ta bây giờ liền trở về 『 thả lỏng 』?”
Draco trợn mắt, đẩy khuôn mặt âm trầm của Harry ra, “Đêm nay anh ngoan ngoãn đợi cho kết thúc, rời đi sớm sẽ làm đánh gãy sự duy trì của anh.”
Harry tiếc hận mà thở dài, lúc này nghe thấy chung quanh truyền ra tiếng ho khan kỳ dị, vừa nhấc đầu, lại thấy Ron vẻ mặt cứng đờ mà đứng ở trước mặt chính mình, cằm căng chặt. Mà Hermione đêm nay không có tới, Moody vừa mới nhắc tới; cấp trên trực thuộc cô, hai ngày này phái cô đi Rumani hiệp trợ dẫn độ Thần Sáng tham ô.
Harry mới nghi hoặc Ron như thế nào có thể xuất hiện một cách lặng lẽ, chung quanh cũng không chào đón hoan nghênh như trước. Nhưng Harry sẽ không chú ý tới, không có cùng chính mình đứng ở bên nhau Ron, hào quang anh hùng chiến tranh đã rút đi rất nhiều theo thời gian. Chiến tích của anh ta có thể đặc biệt trong lòng Hermione và Harry, nhưng Trường sinh linh giá đã không được tiết lộ ngay từ đầu, và danh tiếng của Ron chỉ ngang bằng với hầu hết các thành viên của Hội Phượng hoàng hiện nay.
Ron thẳng tắp mà đứng trước mặt Harry, cứng đờ mà nói, “Có thể cùng cậu nói riêng vài câu không?”
Harry gật đầu, đứng dậy, thấy con gia tinh đang bưng khay ở gần đó, lấy nước trái cây và đồ ăn nhẹ đưa cho Draco, “Ở đây nghỉ ngơi một chút.”
“Đi thôi, Harry, chúng tôi sẽ hảo hảo chiếu cố bảo bối của anh,” một Thần Sáng gần đó vừa mới quen biết anh nói đùa, khiến một tràng cười sảng khoái. Bọn họ đều rõ ràng thái độ của Harry, cũng hoặc nhiều hoặc ít nghe nói đồn đãi gần đây có liên quan đến Weasley.
Harry cười xua xua tay, tầm mắt nhìn chung quanh một vòng. Thành viên Weasley khác cũng tới, Arthur, Molly cùng Percy bọn họ đang ở bên kia hàn huyên cùng Shacklebolt; Ginny đi theo bên người bọn họ, tầm mắt lại liên tục hướng tới nơi này. Song bào thai dường như tìm được bạn học cũ nói chuyện phiếm. Harry chọn góc đối diện, đi đến tấm rèm trang trí dày cộp cạnh cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, đứng yên, làm phép tắt tiếng.
Harry mới quay đầu, “Chào, Ron,” một tấm thẻ bạc quen thuộc ném trên mặt Harry, Harry nhanh tay lẹ mắt mà tiếp được.
“Cho nên đây là đáp án của cậu? Cậu sao lại có thể đối xử với tớ cùng Ginny như vậy!?” Gương mặt cứng đờ của Ron rốt cuộc tan vỡ thành tức giận, lửa giận nhảy lên ở trong giọng của cậu ta.
Harry không ngoài ý muốn hành động của Ron, chỉ là cúi đầu lật xem tấm card trong tay, “Cậu muốn nói cho tớ, cậu sẽ không tới dự tiệc kỉ niệm ngày cưới của tớ cùng Draco?”
“Nếu ngày mai các người ký tên ly hôn, cậu chắc chắn sẽ nhận được chúc phúc của tớ!” Ron căm giận mà nói, “Nhưng tớ nghĩ cậu sẽ không, đúng không? Cậu quyết định vứt bỏ Ginny đợi cậu lâu như vậy! Bỏ qua cảnh cáo của tớ, cùng Malfoy tham lam dối trá kia ở bên nhau!?”
Harry ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm khắc, “Phải, tớ vĩnh viễn sẽ không ly hôn với Draco, cảm ơn sự quan tâm của cậu. Nhưng tớ không nghĩ lại mặc cho người nào phê bình Draco, về vấn đề này, bao gồm cậu!”
Lúc này Harry dịu giọng, “Bởi vì chỉ có chính tớ biết chuyện là như thế nào, cứ việc ban đầu chỉ là hiệp nghị, nhưng Draco thật sự thực tốt, cậu đừng lại nói em ấy như vậy, tớ yêu em ấy, Ron, giống như cậu cùng Hermione.”,
“Cậu yêu hắn!? Cậu chỉ là bị hắn lừa! Harry!” Ron tức muốn hộc máu, “Tớ liền biết hắn vì giữ cậu lại cái thủ đoạn gì cũng đều lôi ra! Yêu!? Ha! Tớ đoán, hắn làm cậu ngủ với hắn đúng không? Cho nên cậu cảm thấy không thể bỏ mặc hắn, cậu phải phụ trách với hắn, các người không thể ly hôn, tớ nói đúng sao!?”
“Tớ không có nghĩa vụ trả lời!” Harry nói, cố nén cơn tức giận, “Chết tiệt, Ron! Cậu nên một vừa hai phải! Rốt cuộc cậu tức cái gì!? Cùng em ấy kết hôn chính là tớ, vì cái gì tớ cứ phải đứng ở chỗ này nghe cậu phản đối không thể?!”
“Bởi vì cậu là đồng nghiệp của tớ! Tớ là bạn tốt nhất của cậu! Tớ lo lắng cậu bị ảnh hưởng!” Ron đỏ lên mặt gầm nhẹ, “Nhìn cậu hiện tại xem, cậu vì con chồn thối kia mà cãi nhau với tớ! Đây là lo lắng của tớ! Malfoy khó chịu nhất chính là quan hệ của chúng ta! Không cần tớ nhắc lại, ở Hogwarts hắn chê bai tới như thế nào!! Nếu hắn tiếp tục ở bên cạnh cậu, hắn khẳng định sẽ ly gián chúng ta!!”
“Không, em ấy không có!” Harry hung hăng trừng mắt Ron, “Bảy năm qua Draco không có chê bai các cậu một câu, thậm chí các ngươi gửi cho em ấy những lá thư đó! Tớ không chờ mong cậu tín nhiệm em ấy, cậu có lý do của cậu. Được, tớ không can thiệp! Nhưng cậu không thể tín nhiệm tớ à? Cậu nói như thể tớ là đồ ngu xuẩn, không hề có năng lực phán đoán! Vì muốn tốt cho cả cậu và em ấy, tớ không cãi nhau với cậu, quả thực xuẩn thấu!”
“Nhưng cậu xác thật bị hắn ảnh hưởng, không phải sao?” Bên trong biểu tình phẫn nộ của Ron thế nhưng lộ ra ủy khuất, “Cậu vì cái này dọn ra khỏi Hang Sóc, muốn nói chuyện phiếm với cậu cũng phải tranh thủ vào lúc đi làm, lễ Giáng Sinh cậu thậm chí cũng không tới! Khoảng cách giữa chúng ta xác thật bị kéo xa! Đều là bởi vì Malfoy! Hắn đem cậu nhốt ở trang viên, hắn muốn khống chế cậu!”
Harry kinh ngạc trừng mắt, khó có thể lý giải, “Cho dù tớ không cùng Draco kết hôn, tớ cũng sẽ dọn khỏi nhà cậu, Ron, sớm hay muộn tớ cũng phải có cuộc sống riêng củ mình?”
“Cậu không cần! Cậu vốn nên ở cùng Ginny! Sống ở Hang Sóc!” Ron cố chấp mà hét, “Bảy năm trước các cậu vốn nên là một đôi! Là cậu nói với tớ chỉ cần bảy năm, tớ mới bỏ qua chuyện này! Hiện tại cậu nói cho tớ cậu không ly hôn, vâjy Ginny làm sao bây giờ!? Em ấy đã chờ cậu lâu như vậy!! Cậu muốn cô phụ em ấy!?”
“Cô phụ?” Harry bị tức mà cười, “Thứ nhất, bảy năm trước chúng tớ còn không phải người yêu, thứ hai, tớ chưa từng muốn em ấy 『 chờ 』 tớ! Nhớ rõ tớ nói gì không? Tớ mong cậu giữ bí mật! Em ấy sẽ không có bất luận cái loại ý nghĩ nào, đối với tớ em ấy chỉ là em gái! Cậu đừng lại xúi giục em ấy những chuyện không có khả năng, tớ xin cậu!”
“Cậu dám can đảm phủ nhận đến hoàn toàn như vậy!? Ginny nói với tớ không phải là như vậy!” Bất bình vì Ginny, Ron phẫn nộ, “Em ấy nói giữa hai người rõ ràng có cảm tình! Nếu không phải Malfoy nhảy ra trở ngại, các người sẽ trở thành một đôi!! Cho nên hiện tại cậu thượng cái nam nhân dâʍ đãиɠ kia thượng đến nghiện, nữ tính không thể thỏa mãn cậu!?”
Đột nhiên 『 bang 』một tiếng vang lớn, tất cả các cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn ở hai bên Harry vỡ tan tành!!
Tầm mắt tất cả các khách khứa ở đây đều kinh ngạc mà tập trung lại đấy.
Harry căm tức nhìn Ron, “Tôi nói cuối cùng một lần, đừng, lại, nói, em ấy, như vậy!”
Harry đột nhiên bạo động ma lực làm Ron lui một bước, nhưng vẫn cậy mạnh mà nói, “Thật tốt, hiện tại cậu vì hắn công kích tôi?”
Harry hít sâu, “Bởi vì quá khứ giữa chúng ta, tôi nguyện ý nhận lời xin lỗi của cậu, Ron, cho dù chờ bao lâu.... Nhưng trước đó, chúng ta đừng nói nữa.”
Nói xong Harry quay đầu rời đi, ở trong cái nhìn chăm chú của đám đông, vẫy tay làm hai cửa sổ cao từ trần đến sàn phía sau phục hồi như cũ. Thần chú không đũa phép hoàn mỹ lại khiến cho đại sảnh một trận ong ong nghị luận.
Tiếp theo Harry bước đi đến bên người Draco, khom lưng ở bên tai cậu thấp giọng nói vài câu, sau đó kéo người dậy đi hướng Shacklebolt nói lời chào, sắc mặt cứng đờ mà rời khỏi hội trường.
Lưu lại khách khứa nghị luận sôi nổi, cùng với Ron phẫn nộ bất bình.
******
Thứ bảy hai tuần sau, là bữa tiệc kỷ niệm ngày Harry cùng Draco kết hôn bảy năm.
Tuy nhiên vào hai ngày trước; cũng chính là buổi chiều thứ năm, Draco nhận được thông báo đến từ Cục Thần Sáng. Cậu biết án Fraser trên tay Harry đã chuyển cho Thần Sang mới tiếp nhận, có lẽ Thần Sáng mới muốn tìm kiếm càng nhiều tin tức mới lấy thư thông báo yêu cầu mình có mặt, bởi vì cậu đã hoàn thành tiếp nhận thẩm vấn chân dược, sớm đã loại trừ hoài nghi mới đúng.
Tuy nhiên khi Draco vừa bước vào văn phòng Thần Sáng được chỉ định, phát hiện tiếp nhận lại là Ron Weasley, cậu liền biết chính mình hôm nay không có khả năng thoát thân. Quả thực, đêm đó Draco bị tạm giam ở tổng bộ Thần Sáng.
Lý do là Draco bị hoài nghi cùng Fraser đồng mưu chế dược và buôn bán trái pháp luật.
Về phần cuộc thẩm vấn chân dược của Draco lúc trước?
Weasley lập luận rằng thông tin không tìm thấy trong báo cáo được bàn giao, mà anh ta ở『 hai ngày 』kế tiếp sẽ cẩn thận tìm kiếm.