HP Chi Sinh Mệnh Chi Nợ

Chương 3: Hỏi han

“Anh muốn hỏi chuyện gì của Fraser?”

Một giờ sau, Draco dựa vào cánh tay Harry cánh tay, ngáp một cái.

Harry thưởng thức sợi tóc mềm mại của Draco, nghĩ buổi chiều về tổng bộ có lẽ nên điền cái đơn giả. “Nguồn cung cấp của Fraser, cậu biết bao nhiêu? Tôi biết một ít dược liệu nhập khẩu của cậu là thu mua từ Fraser, có lẽ cậu có hiểu biết về đối thủ cạnh tranh của mình?”

“Gia tộc Taylor, Davis, Hall hợp nhau cung cấp được một phần ba tổng số dược liệu của Fraser, còn lại chính là chút nguồn cung cấp đặc thù rải rác khác,” Draco lười biếng mà trả lời.

“Còn về cây tử đinh hương ở Bắc Ailen?” Harry truy vấn.

“Còn tra cả độc dược ảo giác mà St. Mungo chảy ra?” Draco híp híp mắt, hỏi ngược lại.

『tử đinh hương Bắc Ailen』 là nguyên liệu quan trọng nhất, cũng đặc thù nhất của độc dược ảo giác.

Harry gật đầu, “Bọn tôi lục soát cả nhà bếp của gia tộc Fraser, tìm được dấu vết ma chú chế dược, nhưng theo hồ sơ, St. Mungo năm nay không có mua của Fraser bất kỳ loại độc dược ảo giác nào...”

“Cho nên Thần Sáng hoài nghi độc dược ảo giác không phải từ St. Mungo chảy ra, mà là Fraser chưa được cho phép lén chế tạo?” Draco chậm rì rì mà tiếp lời.

“Tính đến trước mắt, đây là manh mối rõ ràng nhất,” Harry bởi vì ngữ khí của Draco mà xoay cằm qua hỏi, “Như thế nào? Có cao kiến gì? Cậu giống như là nghe được ý tưởng ngu xuẩn gì.”

“Chỉ là nghĩ không ra Fraser lén bán có thể được chỗ tốt gì,” Draco nhún vai, “Độc dược ảo giác chế tác khá tốn thời gian; riêng việc xử lý dược liệu đã mất sáu tháng, không thể ngắn hơn, thậm chí nếu nó thực sự có thể được sử dụng sai mục đích để giải trí, giá thành cao đến mức các phù thủy bình thường không thể mua được, lợi ích quá thấp, nó chỉ nên được sử dụng cho các mục đích y tế thiết yếu.”

Harry nhíu mày, “Nhưng không có St. Mungo cho phép đặt hàng, theo quy định vốn là không nên sản xuất ma dược đó.”

“Chỉ là sản xuất không liên quan đến lén buôn bán, chỉ là vấn đề phạt tiền mà thôi,” Draco không cho là đúng mà thở dài, “Có lẽ bọn họ chỉ là muốn trước tiên chuẩn bị, để st. Mungo có thể có đủ lọ khi mua vào năm sau??”

“Cậu giống như đang nói chuyện vì Fraser?”

Harry dừng lại, thoáng kéo đầu Draco ra, làm cho bọn họ có thể đối diện.

Draco nhướng mày, “Mà anh quyết định một lưới bắt hết thuần huyết?”

“Có ý tứ gì?” Harry lại lần nữa nhíu mày.

“Gia tộc Wright, gia tộc Quinn, sau đó là gia tộc Fraser,” Draco chỉ ra, “Đây là án kiện thứ ba của anh có liên quan đến thuần huyết.”

“Cái này thì có vấn đề gì? Chỉ là vừa hay gặp phải,” Harry có chút hoang mang, “Cậu cho rằng tôi chuyên tìm thuần huyết điều tra?”

“Tôi biết anh sẽ không nhàm chán như thế, nhưng về mặt khách quan thoạt nhìn khá giống,” Draco rời khỏi cánh tay Harry, từ trên giường ngồi dậy.

“Cho nên cậu cho rằng tôi nên bỏ qua? Tôi nên tìm chút án kiện hỗn huyết tới cân bằng?” Harry có chút dở khóc dở cười.

Draco quay đầu lại nhàn nhạt mà nói, “Không, tôi chỉ là cho rằng, nếu là một án hỗn huyết gϊếŧ người cùng một án thuần huyết trái pháp luật chế dược, mọi người sẽ có khuynh hướng chú ý đến vụ án mà anh đã xử lý.”

Harry vừa muốn khịt mũi coi thường, lại nhớ tới Shacklebolt tối hôm qua nói với mình: 『 gần đây biểu hiện của một ít thuần huyết có vẻ không hề thông minh ...』 trong lòng đột nhiên hiện lên cái gì.

Draco thấy Harry như suy tư gì, giống như khiêu chiến mà tiếp tục bổ sung,

“『tử đinh hương bắc Ailen 』mà anh muốn biết có tới bảy phần là từ tôi cung cấp Fraser. Đó là một trong những nguồn quan trọng mà Malfoy có thể độc quyền.”

“Cái gì?” Harry dựng nửa người từ trên giường dậy.

“Cho nên Malfoy có lẽ có hân hạnh trở thành gia tộc thuần huyết thứ tư bị anh kê biên tài sản, cỡ nào khiến người chờ mong,” Draco một bên nói một bên không nhanh không chậm mà bò xuống giường, dưới cái nhìn chằm chằm của Harry đi vao phòng tắm, “Mà nếu đại đội trưởng muốn bắt bớ tôi, thỉnh ít nhất bố thí tôi ít thời gian tắm rửa.”

Harry trương miệng, lại không thể nói cái gì, chỉ là hung hăng trừng mắt.

Không biết là vì Draco nhận tội hay là vì cái mông xinh đẹp kia.

*****

Tuy nhiên buổi chiều, Harry thật sự đưa Draco đi vào tổng bộ Thần Sáng.

Mấy năm nay bọn họ cực ít công khai xuất hiện cùng nhau ở bên ngoài trang viên Malfoy, chủ yếu là Draco không muốn.

Ban đầu Draco là không muốn dân chúng phản đối bọn họ có cơ hội ném lời nguyền trứng thúi vào mình; lúc ấy đây là chuyện rất có khả năng phát sinh, nhưng sau đó nhận thấy điều đó là không cần thiết, nếu họ đã định bảy năm sau tách ra, không cần phải tiêu phí sức lực để tìm hiểu nhau hay bạn bè của nhau.

Hai người họ lần lượt đến lò sưởi trong văn phòng của Harry. Harry có một văn phòng độc lập ngăn cách bên trong và bên ngoài, ngoài lò sưởi, phòng khách bên ngoài còn có một nữ thư ký phù thủy.

Cô thư ký vốn nên khéo léo, sau khi thấy cả hai bước ra khỏi ngọn lửa xanh, chỉ nhớ nhấc mông ra khỏi ghế, ngạc nhiên đến mức quên cả chào hỏi.

“Tôi dẫn cậu ấy đến phòng thẩm vấn, tất cả các hẹn trước của buổi chiều đều đẩy đi,” Harry ngược lại trước tiếp đón một tiếng.

“Phòng, phòng thẩm vấn?” Thư ký lập tức bị cái tin thứ hai ngoài ý muốn làm cho nói lắp.

“Đúng vậy, như cô chứng kiến, đại đội trưởng Thần Sáng Potter tiên sinh phát hiện phối ngẫu này bị nghi ngờ có liên quan không hợp pháp, tự mình áp giải mời ra làm chứng,” Draco vỗ bụi không tồn tại trên áo, lễ phép gật đầu với cô, “Nếu cô muốn nói như vậy cho phóng viên, Harry sẽ thực cảm kích cô vì anh ta tuyên truyền anh ta công chính vô tư như thế nào.”

Nữ thư ký phù thủy há miệng trừng mắt Draco.

“Đừng quấy rối, Draco,” Harry bất đắc dĩ mà xoa bóp sau cổ Draco.

“Vậy là ai yêu cầu tôi nên tự nguyện tiếp nhận thẩm vấn『 chân dược 』?” Draco nhìn như lãnh đạm mà liếc Harry một cái.

“Nhưng đây là phương pháp nhanh nhất, làm xong liền không có việc gì, tôi cũng tương đối yên tâm...” Harry đỡ Draco, lầm bầm lầu bầu mà đem người đẩy khỏi văn phòng, không để ý tới nữ thư ký đã hóa thạch.

Cho đến khi Harry vào cửa, cô thư ký đứng ngây ra sau bàn làm việc, loay hoay trái phải một hồi, cuối cùng cũng cầm gương hai mặt tìm bạn thân, “Mia!! Ta mới vừa nhìn đến thấy nửa kia của lão đại!! Là Malfoy tiên sinh!! Đúng!! Bọn họ cùng nhau xuất hiện!! Ách, anh ta nhìn gần thật soái...”

******

Mà về mặt khác, Harry kiên trì Draco mời ra làm chứng, chủ yếu là lo lắng nếu kiện án gia tộc Fraser buôn bán cấm dược tiếp tục bị điều tra, mà Draco lại là một trong những nhà cung cấp nguyên liệu, Draco rất có thể sẽ bị dính líu đến hàng ngũ 『 đồng phạm』. Nói cách khác, Draco khả năng sẽ bị cho rằng đã cung cấp nguyên liệu thô với ý định buôn bán bất hợp pháp của Fraser ngay từ đầu, điều này sẽ làm Draco cũng bị liệt vào bị cáo.

Tuy nhiên, theo quy trình xử lý vụ án, nếu người liên quan là vợ hoặc chồng hoặc người thân của anh, với tư cách là Thần Sáng, Harry nên ngay lập tức xin rút khỏi vụ án để tránh bất công trong quá trình xử lý vụ án. Vì vậy, mặc dù Draco tự nguyện lấy chân dược để chứng minh sự vô tội của mình, theo lý thuyết cũng không nên để Harry tới tiến hành hỏi han.

Nhưng Harry biết rất rõ rằng nếu cậu đặt câu hỏi trước, ngay cả khi người khác phải tiếp quản vụ việc sau đó, Bộ Pháp thuật cũng không thể yêu cầu Draco uống liều chân dược thứ hai.

“Cho nên để tôi hỏi, vấn đề có kiểm soát tốt hơn, không đề cập cái khác, điều này đối với cậu sẽ tốt hơn”

Trong phòng thẩm vấn, cuối cùng thì Harry cũng đã giải thích xong.

“Nói như vậy, tôi còn phải lòng mang cảm kích?” Draco ôm cánh tay nhìn chằm chằm ly hồng trà nóng trước mặt, vừa rồi Harry đã nhỏ ba giọt chân dược vào, “Tôi có thể hỏi anh đã làm gì tên đội trưởng Potter thiết diện vô tư kia không?”

“Buổi sáng bị tiêu diệt ở trên giường của một người đàn ông tóc vàng khỏa thân nào đó,” Harry nhún vai.

Draco nhướng mày, tựa hồ tiếp nhận khen ngợi này, tuy nhiên vẫn không có động ly trà kia, “Như vậy nếu là chút nữa hỏi ra, tôi cùng kế hoạch của Fraser thực sự có liên quan, anh làm sao bây giờ? Anh cứ như vậy tin những gì lúc trước tôi nói?”

“Đúng, tôi tin,” rong phòng thẩm vấn chỉ có một cái bàn nhỏ cùng hai cái ghế đối diện nhau, Harry có thể dễ dàng lướt qua cái bàn hôn Draco một ngụm, “Được rồi, mau uống. Buổi tối tôi mời khách.”

“Nói cứ như tôi sẽ nguyện ý để anh mời.” Draco lẩm bẩm một tiếng, nhưng cuối cùng cũng nâng tách trà đen lên, nhíu mày văn nhã mà uống hết những cái đó; chân dược có vị đắng đậm.

Harry mò túi, lấy ra một viên kẹo đưa qua.

Draco tiếp nhận, “Cỡ nào săn sóc,” cậu lột giấy ra, đem kẹo nhét vào trong miệng.

Harry cũng không chậm trễ, sau khi thi triển một câu thần chú đặc thù, khô khan mà thì thầm.

“Hiện tại là phút X giờ X ngày X tháng X năm XXXX, tôi, người thẩm vấn Harry Potter đã tự mình hoàn thành việc lấy chân dược cho người bị thẩm vấn, Draco Malfoy-Potter, số chân dược là TXR002320137, hiệu lực dược tề 30 phút,” nói đến đây lại huy một cái ma chú lên Draco, Draco cảm thấy một ma lực nhỏ thoáng qua toàn thân, “Kiểm chứng hoàn thành.”

Draco chớp chớp mắt, tiếp tục chờ.

Kế tiếp Harry huy cái ma chú thứ hai, lại đọc một chuỗi. “Kể từ bây giờ, cuộc trò chuyện của chúng ta sẽ được ghi lại bằng một câu thần chú, nếu cần thiết Bộ Pháp thuật có quyền trích xuất ký ức của tôi về ngày hôm nay để làm bằng chứng, Draco Malfoy-Potter tiên sinh, xin hỏi cậu có hiểu không?”

Draco phối hợp mà hắng giọng, “Hiểu.”

“Xin hỏi tên của cậu, ID, cùng với cha mẹ ruột?”

“Draco Malfoy-Potter, ID WRD542298134, cha Lucius Malfoy, mẹ Narcissa Malfoy.

“Sinh ngày?”

“Ngày 5 tháng 6 năm 1980.”

“Đối với cuộc thẩm vấn hôm nay, cậu có tư nguyện uống chân dược hay không?”

“Đúng vậy, tôi tự nguyện.”

“Từ khi nào, cậu bắt đầu cùng với gia tộc Fraser; tên đầy đủ xưởng ma dược thuần tịnh Fraser, người phụ trách đượng nhiệm Ethan Fraser, thành lập 1745 năm, bán ma dược dược liệu?”

“Bắt đầu từ ba năm trước.”

“Cậu có từng bán hoa tử đinh hương Bắc Ailen cho gia tộc chưa?”

“Cũng là bắt đầu từ ba năm trước, Fraser mỗi năm đều sẽ đặt hàng.”

“Cậu có biết gia tộc Fraser thu mua hoa tử đinh hương Bắc Ailen có mục đích gì không?”

“Theo tôi biết, tử đinh hương Bắc Ailen là nguyên liệu thô quan trọng để sản xuất độc dược ảo giác, tôi cho rằng gia tộc Fraser thu mua tử đinh hương Bắc Ailen hẳn là dùng cho chế tạo độc dược ảo giác.”

“Tử đinh hương Bắc Ailen có dùng cho mục đích khác hay không?”

“Theo tôi được biết, ngoài mục đích trang trí, không có.”

“Cậu có biết nội dung của đơn đặt hàng mà gia tộc Fraser đảm nhận hoạt động dược phẩm mỗi năm với St. Mungo không?”

“Không biết, Fraser sẽ không công bố cái này với tôi.”

“Cho nên cậu đang bán độc dược cho gia tộc Fraser mà không biết chính xác đơn hàng mà gia tộc Fraser nhận được là gì?”

“Đúng vậy, theo công tác của tôi mà nói, tôi không cần biết.”

“Cậu có biết gia tộc Fraser có ý định bí mật sản xuất độc dược ảo giác và bán chúng mà không được phép không?”

“Không rõ ràng lắm....”

Harry bắt đầu mỉm cười, đầy mặt viết 『 nhìn đi, tôi nói mà 』.

Draco biểu tình thường thường mà đem tầm mắt chuyển qua mặt tường trống không.

Được tín nhiệm, và được thừa nhận, làm Draco cảm thấy có chút biệt nữu.

******

Harry không hỏi nhiều vấn đề lắm, chủ yếu là vì giúp Draco phủi sạch vấn đề liên quan đến gia tộc Fraser, không phải bới móc chứng cứ mới để tìm hiểu tận cùng, cho nên không lâu sau, bọn họ rời hỏi phòng thẩm vấn.

Chẳng qua Harry mới vừa mở cửa phòng thẩm vấn, liền thấy tốp năm tốp ba Thần Sáng, cả nam và nữ, tụ tập bên ngoài cửa, tay cầm cốc giấy và nói chuyện phiếm. Mà loại cảnh tượng này vốn chỉ nên xuất hiện ở phòng ăn, chứ không phải xung quanh phòng thẩm vấn, mặc dù phòng thẩm vấn được cách âm tốt.

Harry còn chưa đi ra cửa đã trợn trắng mắt, “Đều ở chỗ này làm cái gì?”

“Ai, chúng tôi đang nói lão đại liệu có cần giúp đỡ hay không? Hết thảy đều thuận lợi sao?”

Một Thần Sáng trẻ tuổi thoạt nhìn rất không nhẫn nại chà xát tay, đĩnh đạc mà thăm dò. Mà khóe mắt những người còn lại nỗ lực mà vòng qua Harry, nhìn về phía『 một nửa kia của lão đại 』 đang ở trong phòng thẩm vấn.

“Không cần, đều trở về, nên làm gì liền làm đi!” Harry tê tê đuổi người.

Một Thần Sáng tóc nâu khác đang dựa vào tường vui vẻ tiếp lời, “Đại nghĩa diệt thân tuy rằng là câu chuyện mọi người ca tụng, Harry, nhưng nếu có bất cứ điều gì chúng tôi có thể làm, đừng quá khách khí,” hắn thoạt nhìn trẩm ổn chút, cũng càng không e ngại Harry, tựa hồ rất quen thuộc Harry.

“Vậy bảo trì an tĩnh, cái gì đều đừng hỏi,” Harry ánh mắt cảnh cáo mà quét chung quanh một vòng, cuối cùng nói với Thần Sáng tóc nâu, “Dylan, đợi lát nữa giúp tôi lập hồ sơ thẩm vấn biên bản xét họp, cảm ơn.”

“OK,” Thần Sáng tóc nâu gật đầu, tựa hồ hiểu ngầm cái gì.

Tiếp theo Harry quay đầu lại dắt tay Draco, nhận được nghi vấn im lặng của Draco, Harry lắc đầu, tràn ngập ý muốn bảo hộ mà cầm thật chặt chút, bọn họ đều rời khỏi phòng thẩm vấn.

Vì thế dưới một trận quỷ dị an tĩnh, Harry lôi kéo Draco nhanh chóng bước xuyên qua hành lang dài ngoài phòng thẩm vấn. Mà phía sau bọn họ là một chuỗi Thần Sángkỳ quái.

Chỉ là ở trên đường trở lại văn phòng, bọn họ vẫn là đυ.ng phải càng nhiều tò mò. Chỉ là khi một trong những người qua đường không hiểu tình hình và muốn hỏi một câu hỏi, đã bị Harry nhanh chóng phóng lời nguyền làm cho phát không ra tiếng, ở trong tiếng cười khúc khích, bọn họ rốt cuộc có thể thanh tĩnh mà đến văn phòng.

Sau khi đóng sầm cửa văn phòng, Harry lắc đầu quyết định lượng công việc của những người bên ngoài hiển nhiên có thể lại gia tăng chút, cũng vẫy vẫy tay ý bảo Draco tùy tiện. Draco cũng không khách khí, tùy tiện mà lựa chọn bảo tọa phía sau bàn làm việc của đại đội trưởng; đó là một chiếc ghế da trâu lưng tựa cao, có chút tò mò mà đông sờ sờ tây nhìn xem, “Tôi không biết anh lo lắng giữ gìn riêng tư như vậy, câu thần chú im lặng vừa rồi rất là ấn tượng.”

Harry bước vào một căn phòng nhỏ khác ở phía bên phải của văn phòng, câu trả lời vang lên cùng với tiếng tách dĩa rầu rĩ truyền đến, “Nếu có người thứ nhất, kế tiếp cậu khẳng định sẽ bị vấn đề bao phủ. Ngàn vạn đừng xem thường đội đặc biệt. Tò mò, đó là một căn bệnh nghề nghiệp. "

Theo sau Harry bưng hai ly sứ xuất hiện, cửa văn phòng lại đột nhiên bị thô lỗ đẩy ra, một Thần Sáng tóc đỏ lao vào.

“Harry! Sao lại thế này!? Bọn họ nói...”

Ron Weasley kêu lên một nửa, mới phát hiện trong văn phòng có hai đôi mắt trừng mắt cậu ta.