Những ai từng ở ký túc Mễ Trì chắc không bao giờ quên bể nước huyền thoại nằm ngay cạnh lối lên cầu thang C1. Với diện tích bằng cái móng nhà cấp 4, lộ thiên, ngăn cách bên ngoài sân bằng bức tường cao quá đầu người, đây chính là sân khấu của những vở bi hài kịch. Hồi mới vào, buổi sáng lọ mọ xuống oánh răng mình đếm dược 186 cái bàn chải, 59 cái khăn mặt và vô số sịp rách… nằm rải rác dưới đấy bể, rêu rong mọc xanh um nhìn rất cổ kính. Có cảm giác nếu thả thêm đàn trắm đen với chục con ếch nữa là thành ao làng, nhưng không sao, oánh răng, rửa mặt, tắm rửa, thậm chí pha trà, pha mỳ tôm vẫn ngon choét. Thằng Tiệp lùn khoa Sinh tâm sự, có thể trong thành phần nước ký túc chứa chất đéo gì đó rất bí ẩn, bằng chứng là pha mỳ tôm có vị tanh tanh như hải sản, ăn thích thôi rồi.
Hàng ngày, cứ tầm 4 -5 giờ chiều, đúng giờ vàng, bể nước biến thành không gian văn hóa cho các con giời phô diễn các kỹ năng. Một trong các kỹ năng cơ bản nhất là ủ hàng, tức là đi tắm thì đổ một ít dầu gội Mỹ Hảo hương bồ kết lên tóc rồi dùng khăn mặt đậy lại, xuống bể mới mở khăn ra không thằng khác thò tay lên đầu hớt váng mất. Chú nào ngu ngơ mang cả lọ dầu xuống thì xác định đi, cứ “tao xin tí”, “cho tớ chút”… 5 phút sau chỉ còn lọ không mang về. Nhiều thằng mất dạy, xài chùa lại còn vạch sịp bóp nửa chén dầu vào ủ một lúc, bảo “cho thơm chim”.
Nhắc đến chim mới nhớ vụ đọ hàng nổi tiếng giữa Thuật ©ôи ŧɧịt̠ bò và Bình địa (thằng này tên Bình, học khoa Địa) ngay tại bể nước. Chuyện như này.
Bữa ấy hoa xoan phơi phới bay. Mưa xuân lớp lớp rụng vơi đầy (thơ tí cho nó thanh cao) đang ngủ chiều thì Thịnh đen lay dậy, bảo “Ê xuống cổ vũ cho thằng Thuật”. Đang ngái ngủ mình hỏi, thằng Thuật làm sao, đánh nhau với ai à? “Đéo đâu, đọ chym với thằng Bình địa dưới bể nước”. À vụ này to rồi đây, mình ưng ngay vì rất tự tin vào bộ ấm chén của Thuật. Cái trò đọ súng này vẫn hay xảy ra giữa các nhóm, nhưng ở cấp quy mô toàn ký túc thì chưa có trong lịch sử.
Xuống thì thấy mấy thằng đang cởi trần ngồi trên thành bể đợi Bình địa. Hoan điên vỗ vai Thuật động viên “Cố lên nhé, tí nữa mày cứ tưởng tượng thằng Biển là gái cho dễ lên. Biển đâu, lát mày cong mông ra cho Thuật nó lấy cảm hứng”. Thuật chửi, ȶᏂασ mẹ mông thằng chó ấy toàn nốt ghẻ, cởi ra của tôi nó tụt con mẹ nó vòi lại thì ăn cứt. Anh em ngó hàng của Thuật, bình thường thì khủng thế, hôm nay tự dưng xìu xìu rất thiếu sức sống, bèn bày tỏ thái độ quan ngại sâu sắc. Thuật bảo “Tại chúng mày hò hét kinh quá nên nó áp lực”. Móa, chim mà cũng mong manh nhạy cảm ghê, còn sợ áp lực cơ đấy, thế thì chưa thể thành chim của công chúng được, mình bình luận.
Đang bàn tán thì Bình địa nghênh ngang ôm chậu nhựa đỏ bước đến, cả lũ reo lên “A đây rồi!” Nhìn qua, Bình địa quả là danh bất hư truyền, cao to lừng lững, chân khuỳnh khuỳnh, dáng đi đúng kiểu chữ bát luôn mới ghê răng. Biển thấy Bình đến bèn bảo Thuật “Co hết cả vòi lại chưa?” Thuật bảo sợ ȶᏂασ gì.
Sau màn chào hỏi, anh em giới thiệu qua thể lệ cuộc thi. Mình làm bình luận viên, 2 thằng khác làm trọng tài. Đầu tiên là màn khởi động, mỗi bên được phép làm nóng trước 5 phút. Mình quát Hoan điên “Anh đâu, anh đọc ngay 3 bài thơ mà anh cho là hay nhất để thằng Thuật nó lên phát”. Cả lũ đấm nhau cười khùng khục. Hoan điên nhăn mặt “Đmm, thơ bố mày thì liên quan đéo gì ở đây”. Mình nói “Bọn nó bảo thơ anh như lol í, đọc cho Thuật nó thích”. Hoan tức điên lên, nhưng vì hiếu thắng bèn bảo anh em tuột sịp “chị” Tuyền ra, chỉ hở nửa khúc trên cho Thuật lấy thi hứng. Mông chị Tuyền trắng, da mềm mại nhìn rất giống con gái, nhưng Thuật bảo đéo cần đâu, để yên tao tư duy tí là ngon liền.
Bắt đầu lôi súng ra tỉ thí. Phải công nhận của cu Bình kia rất oai phong, căng đét và hồng hào như mấy thằng hay đóng phim. Anh em xúm vào khen, hỏi có áp dụng chế độ chăm sóc đặc biệt nào không mà hay thế. Bình cho biết hàng ngày anh mát xa chim 2 lần, ngâm sữa chua, trước khi ngủ cho nghe giao hưởng Ánh trăng của Bét thô ven. Quả là chim quý có khác, kỳ công và tốn kém thôi rồi.
Kể thì dài, nhưng thi rất nhanh, chỉ diễn ra trong vòng mấy phút. Có 3 tiêu chí đánh giá, một là to, hai là dài, ba là khỏe. Kết thúc 2 vòng đầu tỉ số đang là 1 – 1, Thuật to hơn nhưng ngắn hơn 3 milimet. Dụng cụ đo trực tiếp là mảnh lá chuối tước nhỏ bằng ngón tay. Vòng cuối cùng phân thắng bại là thử độ khỏe, anh em nhúng mấy cái khăn mặt xuống nước cho ướt sũng rồi vắt lên chim, kết quả Thuật trụ được 12 cái khăn mặt, Bình địa thử đến cái thứ 11 thì không chịu nổi nhiệt, khăn rơi xuống đất nên thua chung cuộc.
Tuy Thuật thắng, nhưng xét về chỉ số hài lòng thì Bình hơn, vì của Bình ẩn chứa vẻ đẹp của nghệ thuật điêu khắc, mang lại nhiều cảm xúc cho người xem. Của Thuật kém chút về mỹ quan nhưng bù lại rất khỏe khoắn, năng động và tràn đầy nhiệt huyết. Thuật tâm sự, có lần ngủ quên, vắt chim thò ra cửa sổ, có thằng say rượu đi qua hành lang vấp phải chim Thuật ngã lăn quay, sứt mất 2 cái răng. Không biết thật hay chém.
Kết thúc trận chung kết giải chim hay toàn ký túc, anh em bàn nhau năm tới có khi rủ mấy thằng ở các ký túc lân cận gồm Ngoại ngữ, C500, Kiến Trúc,… tổ chức giải Tứ hùng cho vui, in cả cờ lưu niệm đàng hoàng, trên đó ghi dòng chữ vàng “Vô địch chim Giải Tứ hùng mở rộng cụm ký túc Thanh Xuân Bắc”. Tất nhiên sẽ có các giải phụ đi kèm, như giải người có chim khả ái nhất, người có mái lông chim đẹp nhất, hay người có chim ứng xử hay nhất, etz…
Nhưng rất tiếc dự đinh tốt đẹp đó đành dang dở vì không tìm ra nhà tài trợ.