Làm Ánh Trăng Sáng Tôi Và Thế Thân Thụ Ở Bên Nhau

Chương 10

Đây không phải là lần đầu tiên Đường Tư tới Cố gia, nhưng lại là lần đầu tiên thấp thỏm cùng chờ mong như vậy. Giang Thầm kêu hắn ta đi tới Vân Gian mua điểm tâm, hắn ta không biết Giang Thầm thích loại điểm tâm nào, vì thế mỗi loại đều mua một chút.

Điểm tâm ở Vân Gian là trực tiếp làm tại chỗ, hắn ta ở đó đợi mất ba giờ mới chờ đến lượt.

Đương nhiên Đường Tư có thể để trợ lý đi Vân Giác mua thay cho hắn ta, nhưng đây là Giang Thầm tự mình gọi điện thoại tới kêu hắn ta đi mua điểm tâm, cơ hội biểu hiện tốt như vậy, hắn ta sao có thể nhường cho người khác được?

Đường Tư ngồi trên sô pha đợi nửa tiếng, Giang Thầm vẫn không có đi xuống, hắn ta nhớ tới tiệc rượu vào buổi tối, trong lòng có chút nôn nóng.

Thư ký gọi điện thoại tới, hỏi hắn đang ở đâu, Đường Tư tắt điện thoại, đứng dậy kêu người hầu đi xem Giang Thầm đã tỉnh dậy hay chưa.

Một người hầu đi tới cung kính nói: “Đường thiếu gia, Thầm thiếu gia mới vừa tỉnh, hỏi ngài có chuyện gì?”

Đường Tư sửng sốt một chút, ngay sau đó mới cười khổ, hắn ta nói: “Tôi mua cho Giang Thầm một ít điểm tâm, lát nữa khi cậu ấy đi xuống ngươi nhớ nói rõ cho cậu ấy biết.”

Nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn ta đang chờ mong cái gì đây?

Giang Thầm ở Quan Đình mấy ngày, liền bồi bà ngoại mấy ngày.

Hôm đấy Minh Dục gọi điện thoại qua, nói ở nhà quá nhàm chán, muốn đi ra ngoài uống rượu, hỏi Giang Thầm có muốn đi không.

Kỳ thật Giang Thầm cũng thấy rất nhàm chán, liền đồng ý đi.

Địa điểm ưu tiên đi uống rượu, đương nhiên là quán bar, không có nơi nào so với quán bar náo nhiệt hơn.

Bên trong ghế lô ánh đèn mờ ảo, Minh Dục ngồi đối diện Giang Thầm, trong lòng hắn ta ôm một mỹ nữ gợi cảm quyến rũ. Mỹ nữ có mái tóc xoăn uốn lọn to, mặc váy dài xẻ tà màu đỏ, đôi tay quàng qua cổ Minh Dục, ghé sát lỗ tai nói chuyện với hắn ta.

Giang Thầm vẻ mặt lãnh đạm, anh đối với mỹ nữ như này không có hứng thú, Minh Dục hỏi anh có muốn gọi người qua đây bồi anh không, anh liền từ chối.

Mỹ nữ không biết đã nói gì với Minh Dục, cô ta buông Minh Dục ra, bưng một ly Brandy ở trên bàn lên, đứng dậy đi thẳng tới chỗ Giang Thầm.

“Giang thiếu, uống một chén?”

Cô ta đã từng nghe nói qua, vị trước mặt này thanh lãnh cao ngạo, Giang thiếu không thích phản ứng người khác, gia đình đỉnh cấp hào môn ở Kinh Thị, là người thừa kế của Giang gia, tùy tiện mua một chiếc đồng hồ thôi, chiếc đồng hồ này có thể mua được một căn nhà ở trung tâm thành phố của kẻ có tiền.

Nếu bản thân có thể được anh để ý tới, thì chuyện ăn mặc cả đời này sẽ không cần lo tới.

“Nếu không muốn ở chỗ này nữa, thì có thể đi ra ngoài.”

Không nghĩ tới Giang thiếu lại không lưu tình như vậy, mỹ nữ mím chặt môi, Minh Dục ở phía sau nghe thấy thế liền cười ha hả.

“A Thầm không thích loại người như ngươi đâu, ngươi đừng có hao tâm tổn phí làm gì cho mất công.”

Mỹ nữ thực sự không cam lòng, nhưng Giang thiếu không hề nhìn qua nàng, đến một cái liếc mắt thôi cũng không muốn cho, cô ta quay lại dựa vào lòng Minh Dục, ngửa đầu uống hết ly rượu trong tay.

Minh Dục cùng không thèm để ý người khác trực tiếp hôn mỹ nữ trong lòng ngực, Giang Thầm đứng dậy khỏi ghế lô, đi ra ngoài cho thông thoáng.

Anh tìm một góc ngồi xuống, cự tuyệt không biết bao nhiêu người kể cả nam lẫn nữ tới tiếp cận, có chút không kiên nhẫn, anh đang định rời khỏi quán bar, người hầu của một người trẻ tuổi bên cạnh khiến cho anh chú ý tới.

“Tiên sinh, điểm yếu của ngài là gì?”

Giọng nói nhút nhát sợ sệt, mới chỉ không gặp nhau vài tiếng, Giang Thầm lập tức đi qua.

Giang Thầm: “......”

Vì cái gì vai chính lại ở chỗ này, không phải cậu đang làm ở cửa hàng bánh bông lan sao?

Giang Thầm đem nguyên văn hồi ức nhớ lại một lần, phát hiện lúc này, cậu nghèo đến mức một ngày làm ba công việc, Diệp Thu Ninh đúng là làm ở quán bar, cùng tra công Đường Tư ở bên nhau sau này mới tới cửa hàng bánh bông lan làm việc.

Mà chuyện này cũng không phải bởi vì tra công Đường Tư đau lòng Diệp Thu Ninh, mà là cảm thấy Diệp Thu Ninh là tình nhân của hắn ta thế mà lại làm ở quán bar, chuyện này sẽ khiến hắn mất mặt.

Giang Thầm nghĩ đến nguyên văn, mỗi lần tới sinh nhật tra công, Diệp Thu Ninh sẽ lấy tiền đi làm tiết kiệm được trong một năm mua quà cho tra công, đến sinh nhật Diệp Thu Ninh, tra công không phải ở bên ngoài ngủ với tiểu tình nhân thì chính là cùng huynh đệ uống rượu, hoàn toàn không nhớ tới Diệp Thu Ninh.

Tra công hoàn toàn xem Diệp Thu Ninh như một bảo mẫu miễn phí kiêm bồi ngủ cùng. Tiểu tình nhân của tra công ở bên ngoài một tháng còn được cho mười mấy hai mươi vạn, còn Diệp Thu Ninh đến một đồng cũng không cho, còn không cho Diệp Thu Ninh tiền mua đồ ăn.

Tra công có bệnh bao tử, mỗi lần tiệc rượu xong hắn ta sẽ đau đến mức mồ hôi lạnh ứa ra, mà lúc này Diệp Thu Ninh thấy vậy sẽ vô cùng đau lòng, không chỉ có tự học các loại dược liệu giúp tra công điều trị thân thể, còn tự mình bỏ tiền đi học mát xa, tối mỗi ngày đều giúp tra công mát xa giảm bớt đau đầu.