Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!

Chương 17: Chuyển Chính Thức!

Do hiện trường vụ án ở Cát Tỉnh.

Dù là xét xử hay kết án, đều sẽ được xử lý ở Cát Tỉnh, không cần phải vất vả đưa tội phạm tới đây.

Hơn nữa.

Trong tình huống án gϊếŧ người chưa phá, còn phải truy bắt hung thủ.

Ba tên gϊếŧ người máu lạnh lại trốn tránh không rõ tung tích, chắn chắn đã gây áp lực lớn cho cảnh sát Cát Tỉnh trong thời gian này.

Sau phần đa tạ trang trọng.

Cảnh sát Cát Tỉnh đã áp giải ba tên tội phạm lên xe tải hộ tống, chờ tòa án xét xử tiếp theo.

Hoặc là nói.

Chờ đợi phán quyết tử hình tới.

......

Lúc này.

Bên trong văn phòng cục trưởng đội điều tra.

Lâm Thiên nhìn về phía Tô Minh và Vương Hổ hai người đứng trước mặt, nhấp một ngụm trà rồi khen ngợi.

“Cuộc truy bắt hôm qua, Trường Thắng đã kể kỹ càng với ta rồi, tình hình cụ thể ta cũng đã hiểu khá rõ.”

“Tiểu Minh, ta thực sự phải khen ngợi ngươi.”

“Trong tình huống đó, chính xác nhận ra vấn đề của nghi can phạm tội và kịp thời ngăn chặn hành động bắt giữ, tránh để hai tên tội phạm còn nấp kịp phát giác.”

“Hơn nữa còn giữ được bình tĩnh cần thiết, câu được vị trí ẩn nấp của hai tên tội phạm còn lại, đây thực sự là yêu cầu trình độ nhận thức cực kỳ cao!”

“Không tệ, thực sự rất tốt!!!”

“Đủ năng lực để đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi tuyển cảnh sát hình sự, xem ra thực sự không phải chỉ là ma lý thuyết.”

“Còn Vương Hổ cũng rất tốt, trong cuộc hành động bắt giữ hôm qua cũng đã cống hiến hết sức.”

“Bắt được ba tên tội phạm truy nã cấp A, đây thực sự được tính là một công trạng.”

“Cho nên, ta vừa suy nghĩ kỹ càng.”

Nói đến đây.

Lâm Thiên ngừng lại hai giây, rồi gõ nhẹ lên bàn tiếp tục nói.

“Đợi lát nữa hai ngươi ký hợp đồng chuyển thành chính thức.”

“Từ tình trạng thực tập chuyển sang thử việc.”

“Theo lý mà nói, mỗi người mới chuyển chính thức đều cần có một khoảng thời gian thử việc một năm, nhưng do công trạng bắt được tội phạm lần này.”

“Tiểu Minh, ngươi không cần phải thử việc ba tháng, sẽ trực tiếp chuyển chính thức, cấp súng, còn Vương Hổ thì rút ngắn một nửa, sáu tháng là được chuyển chính thức.”

(thực tập 12 tháng – thử việc 3 tháng – chính thức)

“Cảnh sát Cát Tỉnh có treo thưởng, cho nên mỗi người các ngươi đều có thể nhận được năm ngàn tiền thưởng.”

“Đừng cho là ít đấy.”

“Cuối cùng bắt tội phạm vốn là việc chúng ta phải làm, tiền thưởng nhất định sẽ không nhiều.”

Từ bất kỳ góc độ nào nhìn.

Ban thưởng mà đội điều tra hình sự khu Hoài Hải cho lần này, thực sự là khá hậu hĩnh.

Nâng lên hợp đồng chính thức, rút ngắn thời gian thử việc.

Đây mới thực sự là lợi ích thực tế, chứ không phải loại khuyến khích, động viên hời hợt.

Năm ngàn tiền thưởng coi như thưởng thêm.

Tô Minh và Vương Hổ liếc nhìn nhau, đồng loạt hành một cái cảnh lễ.

“Đa tạ Lâm Cục Trưởng.”

Lâm Thiên giơ tay ra hiệu, bảo hai người không cần khách khí.

“Đã khen thưởng xong, đây là phần thưởng hai người đáng được nhận, không cần đa tạ.”

“Nếu ta nhớ không nhầm...”

“Hai người các ngươi bây giờ vẫn đang ở ký túc xá trường phải không? Nếu cảm thấy đi lại bất tiện, hai người có thể chuyển vào ký túc xá của đội điều tra chúng ta.”

“Ký túc xá đội vẫn còn chỗ trống, hai người dọn vào sẽ thuận tiện hơn cho việc đi lại và xử lý công việc hàng ngày.”

“Còn trong giai đoạn thử việc này, hai người cũng nên cân nhắc kỹ, bây giờ có nên tập trung vào điều tra án hình sự tuyến một không, hay là chuyên về tập trung kỹ thuật điều tra.”

“Trong bất kỳ bản án nào.”

“Tầm quan trọng của kỹ thuật điều tra cũng không thua kém gì so với tuyến một đâu.”

“Được rồi, không còn việc gì nữa, các ngươi cứ đi làm việc của mình đi.”

Nói xong những lời này.

Lâm Thiên không nhìn về Tô Minh và Vương Hổ nữa, toàn bộ chú ý đặt vào một chồng hồ sơ vụ án dày cộm trên bàn.

Đúng lúc Tô Minh sắp bước ra cửa văn phòng.

Lâm Thiên dường như đột nhiên nhớ ra điều gì, vội ngẩng đầu lên tiếp tục nói.

“À đúng rồi, Tiểu Minh.”

“Ta nghe Trường Thắng nói, khả năng nắm bắt chi tiết vụ án của ngươi khá tốt, cho nên ta muốn giao thêm nhiệm vụ cho ngươi.”

“Những ngày rảnh rỗi, ngươi hãy xem lại hồ sơ vụ án gϊếŧ người chặt xác chưa được giải quyết trong 20 năm ở Ma Đô, tìm xem có thể phát hiện ra manh mối hay báo cáo gì mới không.”