Dành Cho Nhân Vật Bị Bỏ Rơi Yêu Thích Nhất Của Tôi

Chương 17

Vì vậy, việc sống của Hầu tước không thuộc trách nhiệm của tôi.

Tôi nhanh chóng chuyền chủ đề.

"Hầu tước Caelus thế nào?"

"Ah, Ngài ấy tốt hơn rất nhiều so với ngày hôm qua.Ngài ấy đã ăn một ít trái cây và một ít salad."

"Chà. Ta rất vui khi nghe điều đó."

Nếu anh ấy thèm ăn, điều đó có nghĩa là anh ấy đã thoát khỏi điều tồi tệ nhất. Một tiếng thở dài nhẹ nhõm phát ra.

Uros nhẹ nhàng đề nghị.

"Tại sao người không nói với chủ nhân Caelus về chuyến thăm của người đến ngôi đền?"

"Ta? Không. Ta vẫn chưa quen với ngài ấy, vì vậy ngài ấy sẽ cảm thấy không thoải mái."

"Tuy nhiên...."

Cảm ơn tấm lòng nhân hậu của ông. Nhưng Caelus không yêu Diana sao? Tôi không muốn thu hút sự chú ý của anh ấy vào tôi vì bất cứ điều

"Ái chà, đấu khẩu với Đại quan thần tiêu hao rất nhiều năng lượng. Ta chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Uros."

"À, tôi hiểu rồi. Vậy thì tôi sẽ sớm cử một người giúp việc đi. Hãy nghỉ ngơi thật tốt, thưa phu nhân."

Quản gia ngay lập tức rời đi.

Tôi đã thành công trong việc khôi phục các tài liệu đất đai của Caelus từ ngôi đền, nhưng trên thực tế, đây chỉ là một khởi đầu nhỏ. Chúng tôi phải nghĩ ra từng chi tiết của *‘hiệu ứng cánh bướm’ mà sự kiện này sẽ mang lại.

[*mình xem trên phim thì người ta bảo kiểu cái này là một hiện tượng thay đổi tương lai mà bản thân đã biết hay được định sẵn bằng việc làm trong hiện tại á.]

Trước hết, nữ tu sĩ cấp cao của ngôi đền chắc chắn sẽ liên lạc với Diana.Bà ta sẽ báo cáo về tôi với tư cách là một phụ nữ tự xưng là Hầu tước phu nhân không rõ nguồn gốc, người đã đến và đánh cắp vùng đất dành riêng cho cô ấy.Ngôi đền đã không phụ lòng hai bên để Diana có thể trở thành thái tử phi, vì vậy nếu bà ta gặp phải điều gì "oan ức" như thế này, hiển nhiên là bà ta sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của Thái tử.

Sự tồn tại của tôi sẽ sớm được biết đến với Thái tử và vợ của anh ta, nhưng thay vì tìm kiếm tôi ngay lập tức, tôi sẽ cố gắng gặp Caelus trước.

Tôi không sợ. Đúng hơn, tôi thực sự mong chờ nó. Thật là thú vị một cách đáng ngạc nhiên khi bước ra khỏi vị trí của một người phụ và tích cực can thiệp vào thế giới này. Quá khứ tôi biết sẽ thay đổi như thế nào.

Tôi tò mò.

Nhưng điều thú vị nhất trong số đó là được nhìn thấy bóng dáng của Caelus, người sẽ trở lại như xưa. Không cười tôi là được. Anh ấy sống không nghĩ tới chết là đủ rồi.

Tôi đi ra ngoài để xem xét khu đất được trả lại với người quản lý tài sản của Hầu tước. May mắn thay, nó đã được duy trì tốt. Không đời nào một ngôi đền yêu tiền lại để yên cho vùng đất giống như Altoran này. Sự sống động của vùng đất màu mỡ và có thể trồng trọt được khiến tôi đồng thời cảm thấy dễ chịu.

Khi mặt trời lặn ở phía tây, tôi trở về nhà, và người quản gia cho tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

"Có người từ hoàng cung tới ạ."

"A, phải không? Họ đang tìm Hầu tước sao?"

"Họ chỉ chuyển một bức thư rồi quay về, nhưng có vẻ như Thái tử đã gửi nó. Tôi đã giao nó cho chủ nhân Caelus, nhưng tôi không biết liệu ngài ấy có đọc nó không."

Tình trạng của Caelus vẫn chưa hồi phục đủ để anh có thể thực hiện nhiệm vụ chính thức của mình. Bên cạnh đó, việc anh ấy tự làm hại bản thân vẫn là một ẩn số.Mình không nên đào sâu vết thương của Caelus bằng những lời nói vội vàng.