Tôi Đã Cướp Đứa Con Khỏi Người Chồng Tàn Bạo

Chương 11

Nghe nói gần đây, một người hầu đã bị quật tơi tả vào lưng vì làm rỗi tóc cô ấy.

Vì lý do này, ngay cả trong Đội Ky, sĩ Đền Thánh cũng không có ai thích Noel.

Nhưng dù sao người đó cũng là vợ của chủ nhân. Đó là lý do tại sao các ky. sĩ không dám ăn nói lung tung.

Cuối cùng, tiền bối của Laurent, Hilys, người ở bên cạnh anh ta đã ngăn lại tiếng càu nhàu từ cậu nhóc nhỏ tuổi nhất.

"Laurent, hãy nhớ lại những đức tính của một ky sĩ và cẩn thận cái mồm đầy. Đừng cười cợt một quý cô."

"Dù sao ở đây cũng chỉ có mình chúng ta thôi mà."

Thật bất công cho Laurent khi bị tiền bối chặn họng.

"Nhưng chủ nhân có thiếu thỗn thứ gì đâu, tại sao ngài ấy lại nghe theo yêu cầu vô lí của vợ mình-"

Cuối cùng, Bert cảnh cáo lần nữa.

"Cậu Laurent."

"..."

Laurent ngậm miệng trước tiếng gọi ngắn gọn nhưng lạnh lùng của viên chỉ huy.

Hilys nhìn hậu bối với cái nhìn "phán xét".

"Laurent, cậu hãy học tập theo Aren đi. Tuy chỉ gia nhập Đội Kỵ sĩ Đền Thánh gần đây nhưng cậu ta vẫn rất điểm tĩnh. Cậu ta có thể làm theo mọi mệnh lệnh mà không phàn nàn câu nào, và đó mới là một ky. sĩ thực thụ."

"Vâng..."

Vào lúc đó, Aren, người chỉ ở một bên nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, chợt dừng chân lại.

Đồng thời, giọng nói có chút khàn khàn tỏ vẻ hơi khó chịu.

"Chỗ này, trông rất kì lạ."

Aren nhìn thẳng vào chỉ huy.

Bert, người nhận được ánh mắt của anh, gật đầu.

"Đúng vậy, có gì đó rất kì lạ."

"Trên bản đồ, tôi biết nơi này vì đây là nơi mà mẹ tôi đã từng nhắc đến. Nhưng..."

Bầu không khí xung quanh yên ắng đến lạ kì.

Aren xuống ngựa, gõ vào mặt đất khô cằn.

"Aren, cậu đang làm gì vậy?"

"Có âm thanh kì lạ."

"Ãm thanh?"

Không để ý đến sự nghi ngờ của đồng nghiệp, Aren dùng kiếm gõ xuống đất.

"Có vẻ như có không gian ẩn ở đây."

Các kỵ sĩ bình thường cho rằng điều đó thật vô lý. Nhưng đó là điều được chỉ ra bởi

Aren, người có đôi tai nhạy bén nhất trong số các ky sĩ.

Laurent dõi theo Aren vài lần, trông có vẻ bối rỗi.

"Ơ, sao tôi không biết."

Sau đó, Aren nhìn xuống mặt đất nơi Laurent đang đứng.

"Laurent, dùng ma thuật cắm kiếm xuỗng phần đất dưới chân cậu đi."

"Gì cơ? Cậu tính làm gì trên mặt đất vậy....? À! Tôi hiểu rồi."

Ngay lập tức, Laurent truyền ma lực đến thanh kiếm và dùng hết sức cắm nó xuỗng

Mặt đất vang lên một tiếng động lớn.

Laurent ngơ ngác nhìn bãi đất đã bị xới tung lên.

"Aren à, chả có gì thay đổi cả- Ahhhhhh!" Lúc này, mặt đất dưới chân cậu đã sụp đổ

Laurent ngã xuỗng.

"..."

"Đi thôi."

Ngó lơ những ánh mắt ngạc nhiên của đồng nghiệp, Aren nhảy xuống cái hỗ mà

Laurent vừa ngã xuống.