[Harry Potter] Cảm Nhận Thế Giới

Chương 12

"Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, chúng ta gọi là Chúa tể Hắc ám, hắn luôn luôn theo lý tưởng thuần huyết tối thượng tập hợp rất nhiều quý tộc phù thủy ở xung quanh hắn. Ngay từ đầu, tất cả đều bắt đầu từ lợi ích, cũng bắt đầu từ sự sùng bái và mê luyến sức mạnh của hắn. Nhưng sau đó, vị Ma Vương kia ngày càng điên cuồng, hắn muốn tàn sát tất cả những người lai lịch hỗn huyết và Muggle. Vì vậy, hắn đã cùng Dumbledore lãnh đạo một tổ chức tên là Hội Phượng Hoàng triển khai chiến tranh."

"Quý tộc..." Harry nhìn Draco liếc mắt một cái, Draco có chút xấu hổ quay đầu đi.

"Kết quả của cuộc chiến chính là lấy việc cậu đánh bại Chúa tể Hắc ám làm kết thúc. Mọi người đều cảm thấy không tưởng tượng được, nhưng điều này cũng tạo nên sự thần kỳ của cậu. Sau đó, cậu bị Dumbledore đưa đi nhà họ hàng của cậu, toàn bộ thế giới phù thủy đều không thể tìm thấy cậu. Còn những thuộc hạ của Chúa tể Hắc ám, cũng chính là Tử Thần Thực Tử, một bộ phận vào tù, một bộ phận đào thoát tội danh. Gia tộc của Draco chính là..."

"Cái gì!" Harry hét lên, nhìn biểu tình điềm tĩnh của Ron, nhìn lại vẫn duy trì điệu bộ quý tộc của Draco.

"Ron... Mình không hiểu, cuối cùng cậu muốn mình làm gì?" Sau một hồi im lặng, Harry lại thốt ra câu đó, Ron nhịn không được cười ồ lên. Draco chỉ còn lại vẻ khóe miệng vặn vẹo.

"Cậu sao có thể hỏi Ron..." Draco bất lực hỏi trời xanh.

"Harry, tớ chỉ là nói cho cậu sự thật, và tớ hy vọng, dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn có thể là bạn bè." Ron nhìn Harry mỉm cười tươi tắn.

"Chúng ta đương nhiên là bạn bè, cậu, tớ, Draco, chúng ta là bạn bè."

"Harry!" Draco kinh ngạc nhìn về phía Harry đã lập tức đưa ra quyết định.

"Giống như tớ không biết tớ đã đánh bại Voldemort như thế nào, tớ cũng không biết vì sao Dumbledore muốn bỏ rơi tớ, nhưng là, Ron sẽ không hại tớ, Draco nhà cậu có bối cảnh không tốt, nhưng là Draco là Draco mà."

"Gryffindor!" Draco cau mày "Cậu quá dễ dàng tin tưởng người khác."

Harry nước mắt lưng tròng ủy khuất, tớ tin tưởng cậu còn sai a...

"Draco, tớ nghĩ ý của Harry là, tình bạn không nên xem xét bối cảnh của đối phương." Ron cười giải thích, Harry ở bên cạnh gật đầu lia lịa, giống như một chú chó nhỏ đáng yêu. "Nhà tớ vẫn là Hội Phượng Hoàng mà. Tớ thấy chúng ta quan hệ rất hòa hợp. Còn nữa, nói không chừng Harry có thể vào Slytherin thì sao."

"Cứu Thế Chủ đi Slytherin? Cậu nói đùa!" Draco nhảy dựng lên. "Hơn nữa Harry vừa nhìn là biết cá tính của Gryffindor, dựa theo cha đỡ đầu của tớ nói, chính là lỗ mãng, xúc động, đầu óc bị quái vật đạp hư."

"Draco!" Tiểu sư tử tức giận.

"Dựa theo Gryffindor nói, Slytherin vẫn là âm hiểm xảo trá, đê tiện tà ác đâu." Ron nói với Harry.

"Ron! Nhà tớ cả nhà đều là Slytherin!"

"Draco! Nhà tớ cả nhà đều là Gryffindor!"

"..."

"Ha ha ha..." Sau một hồi im lặng, mấy đứa trẻ cùng nhau cười vang. Harry lần đầu tiên có trải nghiệm được cùng bạn bè cùng lứa tuổi cười to thoải mái như vậy, Draco cũng là lần đầu tiên vứt bỏ lễ nghi quý tộc, cười đến như là một đứa trẻ bình thường.

"Tớ sẽ tới nhà nào nhỉ?" Sau khi cười xong Harry bắt đầu tự hỏi, "Tớ quên hỏi cha mẹ là học nhà gì rồi."

"Cha mẹ cậu đều là Gryffindor, nhưng huyết thống cũng không phải là tiêu chuẩn, phân viện là ấn cá tính, cậu không thể đòi hỏi người một nhà đều có một cái tính cách, như là tớ, tớ cùng các anh trai có điểm hơi khác."

"Không chỉ hơi khác." Đều gặp qua song sinh Weasley Draco cùng Harry trăm miệng một lời.

"Ha ha, Gryffindor đại biểu nhiệt tình dũng cảm, Ravenclaw đại biểu tri thức trí tuệ, Hufflepuff là trung thành thân hòa, Slytherin là cao quý khôn khéo."

"Bạch bạch bạch" Draco ở vỗ tay, "Đây là đánh giá chính diện, Ron, có một mặt nữa."

"Còn có phản diện?" Harry mở to đôi mắt xanh lục nhìn Draco, làm tiểu quý tộc lại đỏ mặt lần nữa.

"Có a, Gryffindor là lỗ mãng xúc động, Ravenclaw là con mọt sách, Hufflepuff là yếu đuối phế vật, Slytherin là tà ác xảo trá."

“Tệ quá……” Harry lại băn khoăn không biết mình nên vào học viện nào.

“Đây chỉ là đánh giá phiến diện thôi, Slytherin có Chúa tể Hắc ám, Gryffindor có Bạch phù thủy, hiện tại mối quan hệ giữa các học viện trong trường quả thực như chiến trường, mình không thích thế.” Lần đầu tiên, giọng điệu của Ron trở nên lạnh lùng.

“Sẽ không đâu, dù chúng ta ở học viện đối lập, chúng ta vẫn là bạn bè, mình đảm bảo!” Harry giơ tay lên cao.

“Là người thừa kế của gia tộc Malfoy, tôi miễn cưỡng thừa nhận cậu là bạn.” Draco kéo dài giọng, chậm rãi đáp lời.

“Là Cứu Thế Chủ, tôi cũng miễn cưỡng thừa nhận cậu là bạn.” Harry học theo dáng vẻ của Draco, dùng cằm nhìn người.

“Làm tốt lắm Harry, cậu hoàn toàn có tiềm năng của Slytherin.” Ron vỗ tay.

“Sang Slytherin đi, Cứu Thế Chủ nhỏ của tớ, tớ sẽ bảo vệ cậu.”

“Vậy sao cậu không sang Gryffindor, ta là Cứu Thế Chủ mà, tớ sẽ bảo vệ cậu.”

“Cậu điên rồi, một Malfoy sang Gryffindor ư! Ron, cậu làm gì vậy!” Draco đang nói đùa với Harry, Ron đột nhiên sờ lên tóc của hắn.

“Cảm giác thật tốt, nói thật, lần đầu gặp bố cậu, mình đã muốn sờ thử rồi, nhưng không dám đυ.ng vào Malfoy lớn, thì sờ thử Malfoy nhỏ cũng được.”

“Đã thiệt ha! Tuyệt vời! Da cũng đẹp nữa.” Cứu Thế Chủ của chúng ta không biết từ lúc nào đã chen vào, gia nhập hàng ngũ những kẻ đang sàm sỡ tiểu quý tộc bạch kim.

“Hai người các cậu!”

Ngay lúc bọn họ đang đùa giỡn, cửa khoang tàu lại đột nhiên mở ra. Một nữ sinh tóc bồng bềnh, răng cửa to vênh váo tự đắc nói, “Các cậu có thấy con cóc nào không, Neville không thấy con cóc của cậu ấy.”

Draco nhíu mày, lẩm bẩm trong miệng “Máu bùn” linh tinh, nhưng giọng nói rất nhỏ, nếu không phải Ron tai thính, cũng sẽ không nghe được Draco nói gì, Harry đối diện cũng không thích loại giọng điệu ra lệnh này.

“Không có!”

“Đừng lo lắng, sủng vật cũng coi như là hành lý cũa chúng ta, đến trường sẽ có người phụ trách đưa đến phòng ngủ, trừ phi con cóc kia nhảy xe.”

“Ồ? Vậy là tốt rồi, lát nữa mình sẽ nói cho Neville biết, cậu ấy vẫn đang khóc. Mình tên là Hermione Granger, các cậu tên gì?”

“Ron Weasley.”

“Draco Malfoy.”

“Harry Potter.”

“Ôi ~ là cậu hả? Tớ mua thêm mấy quyển sách #¥#%¥◎#”

Ron và Draco đều cố nhịn cười nhìn Harry gặp phải tiểu thư vạn sự thông oanh tạc, không có ý định giải cứu chút nào. Tuy nhiên, Cứu Thế Chủ của chúng ta không hổ danh có một nửa Slytherin, nhanh chóng chuyển hướng chủ đề.

“Cậu hiểu biết nhiều thật đấy, Ron cũng thích đọc sách.”

“Thật ư?” Tiểu thư vạn sự thông lập tức hướng đôi mắt chứa đựng trăm vạn vôn năng lượng về phía Ron. Ánh sáng mạnh đến mức khiến tiểu quý tộc bạch kim bên cạnh sợ hãi nhảy dựng. Sau đó nhìn sang Ron bình tĩnh…… Nhìn không thấy cũng có chỗ lợi nhỉ~

“Đôi mắt của cậu.....”

“Đúng vậy, cậu ấy không nhìn thấy.”

“Vậy cậu làm thế nào để thấy?”

“Dùng sờ.” *Làm mẫu một chút*

“Ôi, phép thuật kỳ diệu thật, đúng rồi cậu đang xem gì vậy? 《Ngàn Loại Thảo Dược Khác Nhau》, tớ cũng mua quyển này, sách hay thật, ông chủ hiệu sách nói……” Tiểu thư vạn sự thông đẩy Draco ra, chen vào bên cạnh Ron và tiếp tục nói thao thao bất tuyệt.

Draco chỉ có thể ngồi vào bên cạnh Harry, hai người nhìn nhau.

“Này, cô gái này nói nhiều quá, lượng hô hấp cũng lớn thật……” Cứu Thế Chủ bị “pháo oanh” quá mức vẫn còn sợ hãi.

“Nhất định là Ravenclaw……” Bạch kim tiểu quý tộc không cam lòng lẩm bẩm, hai người đối diện nói chuyện có chút khiến hắn không hiểu.

Ron đương nhiên nghe được bọn họ nói thầm, cảm thấy buồn cười. “Hermione, cậu muốn vào học viện nào?”

“Gryffindor, ai cũng nói đó là học viện tốt nhất, phải không? Đương nhiên Ravenclaw cũng không tồi, ôi, tớ phải đi rồi, Neville còn đang đợi tớ.” Nói xong liền vội vã đi.

“Thật là một cô gái không tồi.” Ron tao nhã nâng chén trà ca ngợi.