"Nga ~ Merlin a!" Bà Weasley nghe được con trai lăn xuống cầu thang, lập tức chạy ra ngoài xem, mà bên ngoài cũng là hỗn loạn một mảnh.
"Ron……" Nhân lúc mẹ ra ngoài, song sinh Weasley bước vào, áy náy với Ron.
"Các anh làm sao vậy? Em hiện tại có thể "nhìn", nhưng các anh ngược lại càng thêm không vui?"
"Từ khi em xảy ra chuyện, bọn liền không vui quá. Ron……" George.
"Bọn anh rất áy náy…… Bọn anh không biết……" Fred.
"Nên như thế nào bồi thường cho em!" Song sinh Weasley đồng thanh.
"Ân…… Các anh có thể giúp em hiểu biết một chút về ma lực." Cậu muốn xác định chính mình trong cơ thể hỗn hợp bản rốt cuộc biến dị thành bộ dáng gì.
"Không thành vấn đề." Hai người vỗ ngực bảo đảm. Đừng nói Ron muốn hỏi một chút, liền tính tưởng giải phẫu bọn họ cũng không thành vấn đề.
Trải qua sự phối hợp của song sinh Weasley, Ron rất nhanh đã hiểu rõ nội lực ma lực hỗn hợp. Nội lực có hiệu quả tương đối như pháp thuật, nhưng nhìn chung cũng không khác biệt mấy so với mô tả trong tiểu thuyết. Lực tấn công mạnh mẽ, dưỡng nhan mỹ dung. (Mỹ dung dưỡng nhan? Ai nói? Ron: Mẹ tôi không thấy được võ lâm cao thủ đều rất đẹp trai sao?) Chiêu thức còn phải chờ mở ra, khinh công rất hiệu quả (song sinh Weasley đuổi không kịp anh).
Bill bị song sinh Weasley kéo đến trộm dạy Ron ma pháp, mặc dù Ron chỉ dùng đũa phép đồ chơi, nhưng Bill rất vui mừng vì em trai mình mạnh mẽ.
"Ồ, Ron, em làm ra nhiều bong bóng pháp thuật quá, thật kinh ngạc." Bill nói rất nghiêm túc, đám nhóc kia thì chỉ biết lắc đầu. Bill không chịu cho Ron dùng đũa phép của mình, "George, Ron mới bị ma lực bất ổn mà xảy ra chuyện, bác sĩ nói vẫn đang trong thời gian theo dõi!" Được rồi, Bill rất mạnh mẽ, ngay cả song sinh Weasley cũng không dám giúp Ron.
"Tuy đũa phép đồ chơi chỉ có thể tạo ra bong bóng, nhưng cũng chứng minh được ma lực của em vẫn ổn."
Ban đầu, Ron tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ trôi qua bình bình đạm đạm cho tới năm 11 tuổi. Vì năm đó cậu sẽ trở thành bạn của Cứu Thế Chủ theo như tiểu thuyết. Nhưng cuộc sống của cậu cũng không êm đềm như cậu nghĩ.
Thế nhưng không như mong muốn của cậu vào ngày anh họ của ba cậu đến.
Việc Ron bị bạo động phép thuật không phải là bí mật gì trong giới phù thủy. Đây chính là điển hình của việc bạo động phép thuật ở trẻ em.
Gia đình Weasley là một gia đình khổng lồ, mẹ Ron từng nói bản sao gia phả của gia đình Weasley tốn kém hơn nhiều so với các gia tộc khác. Vị Weasley này có vợ là một Muggle, khi nghe về chuyện của Ron, hai người đã đến đây.
"Các người đang nói gì vậy?" Arthur và Molly ngạc nhiên nhìn họ hàng của mình.
"Tôi nói là hãy đưa tiểu Ron đến Muggle giới để điều trị." Người anh họ này tên Rosak Weasley nói, ông ta nhìn Ron, mặc dù ông ta không biết trên mặt Ron có tàn nhang hay không, nhưng chỉ cần nhìn ngũ quan của Ron là biết Ron đẹp trai hơn cả cha mình.
“Chính là..."
"Arthur, bình tĩnh một chút, Muggle có ưu thế của Muggle, anh biết, tuy rằng họ không thể trị liệu ma lực bạo động của, nhưng là Mina nói rằng mắt của Ron rất giống bạch….bạch nhãn trong thế giới Muggle "
Cậu còn tròng mắt mà!
"Là bệnh đυ.c tinh thể!" Vợ của Rosak ôn nhu nhắc nhở.
"Đúng vậy, bệnh đυ.c tinh thể. Này ở Muggle là chỉ cần tiêu tiền là có thể giải quyết bệnh." Vị này Weasley tiên sinh vỗ ngực bảo đảm.
"Rosak!" Vợ anh bất mãn trừng mắt nhìn chồng liếc mắt một cái, "Molly, Arthur, anh biết, em là một Muggle, tuy không hiểu gì nhiều về pháp thuật, nhưng với đứa nhỏ đôi mắt là chuyện lớn, dù không có hy vọng cũng nên thử." Điều Mina nói được mọi người trong gia đình Weasley gật đầu, đôi mắt Ron là quan trọng nhất.
“Nếu là bệnh đυ.c thủy tinh thể, phẫu thuật của Muggle đã rất phát triển, tỷ lệ chữa khỏi rất cao. (P.S nếu không phải vậy, thì coi như Mina đang an ủi gia đình Weasley.)”
Mina nói, khiến mọi người bừng lên hy vọng. “Đồ vật của Muggle không gây ra tổn hại, đối với Ron mà nói thì rất an toàn, mọi người có thể yên tâm.”
“Hảo đi…” Molly và Arthur tuy rằng cũng có chút mong muốn, nhưng một người thì muốn chăm sóc những đứa con khác trong nhà, một người thì phải đi làm, đều không thể rảnh rang.
“Bệnh đυ.c thủy tinh thể này cần bao nhiêu tiền?”
"Arthur, đừng lo lắng, bọn anh hiểu rõ, bọn anh cũng có không ít anh em thực sự tốt bụng." Rõ ràng, gia đình Weasley không chỉ yêu thương nhau mà còn có mối quan hệ thân thiết với những người ngoài huyết thống.
"Đúng vậy, ba ơi, đừng lo lắng, con nghĩ nhà mình vẫn còn rất nhiều tiền!" Ron mỉm cười bí ẩn, đưa cho cả nhà một cái nhìn.
Weasley có tài sản?
Ron kiếp trước có tiền, đó là sự thật, nhưng khi xuyên việt, hắn không thể mang theo tiền bạc. Khi xuyên qua, hắn không yêu cầu một đống Galleon vô tận và cũng không yêu cầu một bộ não có thể kiếm tiền.
Mới đến mấy tháng, Ron cũng không có khả năng kiếm tiền. Giờ đây, Ron lại khẳng định chắc chắn rằng gia đình Weasley có tiền, bởi vì gia đình Weasley thực sự có tiền.
Điều này quả là một trò cười trong giới phù thủy. Gia tộc Weasley và gia tộc Malfoy đều nổi tiếng trong giới phù thủy, nhưng một bên nổi tiếng vì thuần huyết, giàu có, địa vị cao quý, còn bên kia lại nổi tiếng vì thuần huyết, bần cùng, đông đúc.
"Ron?" Bill, người lớn tuổi nhất trong nhà, phản ứng nhanh hơn cả, thay mặt mọi người trong gia đình hỏi: "Em nói... nhà của chúng ta... có tiền?"
"Đúng vậy." Ron rất hài lòng với sự kinh ngạc của mọi người. Khi cậu đang tìm mọi cách để thay đổi tình hình kinh tế của gia đình, lại phát hiện ra trong nhà có một khoản tài sản không ai biết đến, thật là... tức đến mức muốn hộc máu, không cho mọi người buồn bực chung với mình, thì trong lòng không được cân bằng a ~
"Sao có thể!" Đây là tiếng kêu đồng thanh, tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng đều là người trong nhà, tình hình kinh tế của gia đình vẫn là hiểu biết rõ ràng.