Chương 6:
9999 tỷ tinh tệ.
Ác ôn vờ lờ.
Bán hết thận cũng không đủ.
Không đúng lắm, bây giờ y học phát hiện, có thận nhân tạo rồi, lại còn rẻ.
“Trước kia ngươi không như vậy mà, sao tự dưng thay đổi?”
[ … ] AI im lặng.
“Rắc!” Thẻ trong tay bị Tần Tranh bóp nát.
Cơ mặt Tần Tranh hơi vặn vẹo như đang kiềm chế gì đó, sau vài giây ngắn ngủi lại trở về gương mặt lạnh nhạt ban đầu.
Diệu Thanh Thành vừa tắm xong nhìn qua: “…”
Dù không biết chuyện gì, nhưng tốt nhất không nên hỏi tiểu đồng bọn.
-
9999 tỷ tinh tệ là một con số rất lớn, dường như nó là con số thiên văn ở hành tinh Sa Hà này.
Tiền tỷ không phải muốn có là có được.
Huống chi bây giờ Tần Tranh rất nghèo.
Giấc mộng em gái đáng yêu còn đâu.
[ Cũng không phải là không kiếm được. ] AI gieo hi vọng.
“Thật?”
[ Ừ.] AI rất kiệm lời.
“…”
“Rồi sao?” Một lúc sau, Tần Tranh nói.
Sao im re rồi?
Trước kia AI nói rất nhiều, nói đầy đủ, chẳng lẽ đổi gói âm thanh thành cái dạng bạn không nói thì tôi không nói à.
[ Làm Chiến Giáp sư. ]
“À, chuyện này để chút nữa. Chút nữa ta đi ngủ.”
Ngủ rồi mơ làm Chiến Giáp sư.
Nghề này cực kỳ hiếm ở cả cái vũ trụ Saima này, yêu cầu cực kỳ cao, không phải ai cũng có thể làm được.
Tần Tranh không rõ, dù sao thì nơi này phát triển không tốt lắm so với tốc độ phát triển chung của vũ trụ nên thông tin rất ít.
Yêu cầu hình như là phải có lòng kiên nhẫn, tâm tịnh.
Tần Tranh chỉ muốn nói…
Nó không hợp với cô.
Ngủ rồi mơ thôi.
[ Ta có thể dạy. ]
“Không học, không học.” Tấm thân này không muốn.
Không có hứng thú.
[ … ] AI im lặng, dường như không biết trả lời như nào.
Dù nghề này yêu cầu cao nhưng nhiều người luôn muốn học được để có cơ hội đổi đời, lỡ như họ có thiên phú thì sao?
Ôm 1 chút hi vọng.
-
Tần Tranh ôm đồ đi tắm.
Dù sao giới tính khác biệt, Tần Tranh giấu những đồ cần giấu rất kĩ.
Ôm đồ vào nhà tắm, đóng cửa kỹ càng nhìn trước nhìn sau cô mới dám tắm.
Hiện tại không nên lộ giới tính nữ ra.
Cô tính qua 1 thời gian rồi nghĩ tiếp, dù hiện tại cũng khá phiền phức.
Thân thể thiếu nữ 16 tuổi gầy gò, nhiều vết sẹo trên người hiện ra, còn có mấy vết thâm tím ở ngực và eo.
Cuộc sống trôi qua tệ, ăn uống không đủ dẫn đến cơ thể phát triển không tốt được, cả người lộ ra hơi thở yếu ớt bất lực, rất dễ bắt nạt. Và sự thật là nguyên chủ dễ bắt nạt thật.
Chiều cao chỉ gần đến 1 m 6 rất thấp so với đám thiếu niên khác, nhưng ít nhất bây giờ sẽ ít ai nói vì chỉ nghĩ chưa dậy thì.
So với đám Diệu Thanh Thành, cô chỉ cao tới vai họ.
Ummm…
Hình như là nách thì phải…
Không, không giống lắm.
Hay thấp hơn 1 tí nhỉ?
[ Ừm. ] AI tốt bụng giải đáp giúp cô.
Tần Tranh: “…”
Móa.
Đau khổ.
Cái gì cũng nhỏ.
Mai phải đi giày cao thêm vài phân mới được.
Thân hình quyến rũ của cô đi xa rồi.
-
Tần Tranh tắm sau, nằm bẹp dí trên giường.
Ngày mai phải còn tham gia khảo thí.
Ở vòng 1 yêu cầu hành động độc lập, hạ gục hung thú.
“À, đội chúng ta đặt tên chưa?”
Phong Quyết Hoàng nói: “Đặt rồi, mặt sau thẻ bài.”
Tần Tranh: “ … ” Hình như cô đã…
Cậu ta ném cho cô thêm 1 cái, nói: “Cái cuối cùng.”
“Cảm ơn.”
Diệu Thanh Thành nhìn tên đội gật gù đồng ý, nói: “Rất hợp với chúng ta. Không hổ là anh em, đặt tên rất hay. Chức thủ khoa đầu vào nhất định trong tầm tay.”
Tần Tranh nhìn mặt trước thẻ bài có 3 cái tên của đội họ, mặt sau là tên đội.
Có Ngon Thì Nhào Vô.
Tần Tranh: “…”