Mỹ Nhân Ốm Yếu Dựa Vào Thông Linh Bạo Hồng Ở Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 11: Sầu riêng

Editor: Trâm Rừng

Nhìn thấy Diệp Tả Dữu đi thẳng về phía đầm lầy, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức nóng nảy:

【Đầm lầy rất nguy hiểm! 】

【Ta vừa từ phòng phát sóng trực tiếp của Tạ Nghị về, đội của họ có hơn mười người mà chỉ có năm người có thể thông qua nhiệm vụ. 】

【 Hữu Hữu, mặc dù ngươi có thể gϊếŧ cá khổng lồ nhưng đầm lầy tràn đầy nguy hiểm! 】



Chỉ tiếc cho dù ngươi xem có gửi bao nhiêu làn đạn thì người chơi cũng không nhìn thấy được.

Diệp Tả Dữu nhìn thấy mặt trời đang dần dần đi về hướng tây nên lại tăng thêm tốc độ ở dưới chân. Rời dòng sông trong thung lũng, càng đi sâu vào trong rừng thì cây càng cao. Bầu trời bị che khuất, tầm nhìn trở nên mờ mịt, khu rừng mọc đầy cỏ dại, lá rụng phủ kín làm mặt đất mềm xốp, còn có rất nhiều dấu chân của động vật hoang dã.

Diệp Tả Dữu cứ như thế đi bộ gần nửa tiếng ở trong rừng. Đối với những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, chỉ nhìn thấy cậu đi thẳng về hướng đầm lầy, thậm chí không hề lệch hướng một chút nào!

【Không được, ta thấy lo lắng quá. 】

【 Ta rút trước đây, ta sợ trời vừa mới tối, Hữu Hữu lại kích hoạt nhiệm vụ ở đầm lầy. 】

【Đã bắt đầu lo lắng rồi! 】

Quy tắc của vòng loại trực tiếp năm nay đã được thay đổi rất nhiều, tổ chương trình đã đặt camera hồng ngoại ở nhiều khu vực không xác định, một khi đèn cảm biến phát hiện được người chơi thì các nhiệm vụ tương ứng sẽ được kích hoạt. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, người chơi có thể đi tiếp, nếu thất bại chỉ có thể bị loại.

Mặc dù người xem biết thực lực của Diệp Tả Dữu nhưng đầm lầy cùng con cá khổng lồ kia hoàn toàn không giống nhau. Tạ Nghị có kinh nghiệm sinh tồn phong phú ở phòng phát sóng bên cạnh cũng vừa mới ăn đắng ở trong đầm lầy.

Ngay khi nhiều người xem không thể chịu đựng được nữa thì Diệp Tả Dữu đột nhiên dừng lại dưới một gốc cây.

【Ai nha, dừng lại rồi! 】

【Cuối cùng Hữu Hữu đã quyết định đổi hướng rồi đúng không? 】

Sau đó, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp trơ mắt nhìn Diệp Tả Dữu lấy ra một cây quân đao, tiếp đó xẻo xuống một quả đầy gai nhọn có kích thước cỡ chừng một quả bóng rổ, trên nhánh cây cách cậu không xa.

【Đó là cái gì vậy? 】

【Đây là lần đầu tiên ta thấy thứ này, có thể ăn được không? 】

Tất nhiên là có thể ăn được rồi. Sầu riêng là vua của các loại trái cây! Diệp Tả Dữu cũng không ngờ rằng mình có thể tìm thấy cây sầu riêng trên trái đất cổ đại.

Sở dĩ cậu chon đi về hướng này là vì cảm giác được ở khu vực này có linh khí rất dồi dào. Ở nơi có đủ linh khí, thảm thực vật sẽ tươi tốt hơn, thường thường sẽ có những điều bất ngờ không ngờ tới. Nhưng Diệp Tả Dữu không ngờ rằng kinh hỉ lại lớn như vậy.

Diệp Tả Dữu ngửi thấy mùi khi còn cách cái cây khoảng trăm mét, càng đến gần, mùi sầu riêng đặc trưng càng nồng. Sau cú va chạm với hành tinh khác, khí hậu trên Trái đất cổ đại dường như đã thay đổi, nếu không cây sầu riêng lẽ ra sẽ không mọc ở đây.

Quả sầu riêng ở trong của cậu đã chín, Diệp Tả Du nhìn chung quanh thấy có rất nhiều quả chín rụng dưới gốc cây, không có dấu vết giẫm đạp trên thảm thực vật gần đó, có vẻ như dã thú cũng không thích mùi vị của sầu riêng nên đã tránh rất xa nơi này.

Xem ra nơi này thực sự là một nơi thích hợp để dừng chân. Tất nhiên, dưới tiền đề là không có người lén lút theo dõi cậu.

Sự kiên nhẫn của cậu đã cạn kiệt, thanh quân đao trong tay Diệp Tả Dữu xoay tròn đẹp mắt, lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, Diệp Tả Dữu nhìn về một nơi phía sau, giọng nói thật lạnh lùng: "Ngươi muốn đi theo ta bao lâu nữa?"