Thập Niên 60: Chị Dâu Cả Bưu Hãn Trọng Sinh Báo Thù

Chương 33:

Lần này Triệu Quế Phân học tinh rồi, nhịn đau cầm ra tám trăm.

"Chỉ có bấy nhiêu thôi! Mấy năm nay nhà ta ăn uống đều tốn tiền, cộng thêm số tiền lấy ra trước đó, tổng cộng là một ngàn một trăm bảy mươi đồng." Triệu Quế Phân bụm mặt, bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc.

Thật nhiều tiền!

Mọi người nhà họ Vương nhìn thấy đều cảm thấy tim đập thình thịch.

Bọn họ cũng không hoài nghi có giấu tiền nữa. Dù sao đây đã là một khoản tiền rất lớn rồi!

Hơn nữa, mẹ của bọn họ đã bị đánh, làm sao có thể lại giấu tiền riêng nữa chứ?

Bạch Tú Tú nhìn bộ dạng của bọn họ, xem ra là không có cách nào để Triệu Quế Phân móc ra thêm một chút nữa. Số tiền này, cũng không bằng một nửa trong tay Triệu Quế Phân!

Nhưng có thể lấy ra một chút thì một chút, ngày tháng này còn dài mà.

"Các con cũng thấy đấy, đây là toàn bộ tiền của nhà chúng ta. Thằng năm sửa phòng, kiểu gì cũng phải một trăm đồng. Trong số tiền này, cha sẽ chia cho anh em các con mỗi đứa một trăm đồng. Số tiền còn lại, vẫn để ở chỗ cha và mẹ các con.

Người nhà chúng ta, nếu đã không ra riêng, tiền này nên đặt ở trong tay hai người già chúng ta.

Chờ thu hoạch vụ thu xong, lại chia cho mỗi nhà các con một chút.

Các con lớn rồi, đều muốn trong tay mình có vài đồng, cái này người làm cha như cha đây đều hiểu.

Nhưng mà lần sau đừng có làm ầm ĩ lên nữa."

Vương Thủ Thành thấy sự việc gần như đã giải quyết xong, liền ôn tồn che giấu sự việc.

Bình thường tiền của người nhà họ Vương đều ở trong tay hai vợ chồng già, bọn họ làm sao thấy qua bao nhiêu tiền?

Bỗng nhiên muốn cho bọn họ một trăm, vậy dĩ nhiên là ai cũng vui lòng!

Triệu Quế Phân phân cho các con mỗi người mười tờ đại đoàn kết.

Chờ đến khi tới lượt Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú, bà ta lại không nhịn được mà cảm thấy thịt đau!

Dựa vào cái gì! Hai người bọn họ dựa vào cái gì mà lấy tiền của cái nhà này.

Bạch Tú Tú cũng mặc kệ bà ta đang suy nghĩ cái gì, thoải mái túm tiền trong tay Triệu Quế Phân vào trong tay mình, hướng về phía Triệu Quế Phân, cười cực kỳ rạng rỡ: "Cảm ơn mẹ."

Triệu Quế Phân lòng đau đến mức muốn nứt ra.

Đây đều là tiền của bà ta đó!

"Tiền đã đưa cho các con rồi, đừng có thất thần nữa, mau cút đi! Cút đi làm việc đi!" Triệu Quế Phân tức giận đuổi người.

Đám người đã đi rồi, Triệu Quế Phân vẻ mặt ưu sầu: "Lão già, bọn chúng đều sắp làm phản rồi."

Trên mặt Vương Thủ Thành cũng nhiều thêm một chút không vui: "Mấy đứa con trai cùng nhau gây chuyện, chúng ta một phần cũng không lấy ra, chuyện này liền không qua được. Tuy nói là chúng ta còn sống, bọn họ không có lý do gì ra riêng. Nhưng nếu bọn họ đều làm lớn chuyện thì nhà này không chia cũng phải chia.

Tốt xấu gì cứ ổn định trước, nhanh chóng giành được công việc cho thằng năm và thằng hai.

Chỉ cần thằng năm và thằng hai có tiền đồ, chúng ta cũng không sợ chia nhà. Sau này phân thằng cả ra, cả nhà chúng ta đóng cửa lại sống qua ngày.

Thằng năm và thằng hai lại giúp đỡ thằng ba thằng tư một chút, không phải là được rồi sao?"

"Đúng vậy, nhưng... Tôi luôn cảm thấy vợ thằng cả sẽ tác yêu!" Triệu Quế Phân vừa nghĩ đến vợ thằng cả, bà ta liền giận không chỗ phát tiết.

Vương Thủ Thành cũng trầm mặc một hồi: "Chuyện của con dâu, bà cứ để cho bọn họ tự giải quyết."

Phòng phía Tây.

Bạch Tú Tú đặt tiền vào trong hộp, tâm tình rất tốt: "Cuối cùng cũng lấy về được một trăm. Đúng rồi, em đã lấy được hạt giống dược liệu rồi. Chờ sau này, em cho anh xem tác dụng của thứ này."

Vương Thanh Hòa nhìn vợ mình bận rộn, đưa cho cô một ly nước đường đỏ, rất bình tĩnh nói: "Được, anh chờ xem."

Bạch Tú Tú nhìn dáng vẻ bình tĩnh của anh, cũng rất muốn khiến anh chấn kinh một phen!

Về phần giấu bàn tay vàng với Vương Thanh Hòa, loại chuyện này cô không nghĩ tới. Cô làm hồn ma ở sau lưng anh mấy chục năm, đã dùng mấy chục năm để xác định mức độ đáng tin của người này.

Đáng tiếc, anh không nhìn thấy không gian, chỉ có thể chờ sau khi cây Kim Ngân chín rồi cho anh xem thành phẩm!