"Cái gì? Phòng phía Đông? Phòng phía Đông làm sao được, đó là phòng của em hai con mà..." Triệu Quế Phân lập tức nghẹn họng.
Bạch Tú Tú cười ha ha, vừa nghi hoặc lại khϊếp sợ, mở miệng hỏi: "Sao không được chứ? Con thấy vợ chồng chú năm vừa kết hôn, trước tiên chuyển đến phòng phía Đông để ở, chờ sau này xây dựng thêm bên phòng chứa củi trong nhà một chút không phải là được rồi sao? Mẹ, mẹ cũng không thể tiết kiệm tiền vào loại chuyện này được.
Hai năm nữa, các phòng đều sinh con, không xây dựng thêm sao ở được nữa?
Chờ đến khi thu hoạch vụ thu kết thúc thì bắt đầu mở rộng ha?"
Bạch Tú Tú giành tất cả lời nói.
Cô đứng trên góc độ mưu cầu phúc lợi cho Chu Kiều Kiều nói những lời này, cô muốn thử xem có thể tránh được vận khí quỷ dị kia của Chu Kiều Kiều hay không!
Trong lòng Chu Kiều Kiều càng thích căn phòng này hơn, nhưng nói đến đây rồi, những lời còn lại cũng không nói ra được.
Cô ta muốn đổi qua, là lấy cơ tân hôn không tiện ở bên cha mẹ chồng.
Nhưng phòng phía Đông cũng ở như vậy thôi! Cô ta không muốn đi phòng phía Đông thì không thể nào nói nổi!
Chỉ là... Chị dâu cả cũng thật quá đáng. Nhìn giống như tính toán cho cô ta, có ý tốt. Nếu như cô ta không đồng ý, đó chính là không biết tốt xấu! Trên thực tế, còn không phải là không muốn nhường phòng của mình ra sao?
Thôi, về sau có rất nhiều cơ hội!
Chu Kiều Kiều thầm khuyên mình một trận, lúc này mới thuyết phục được bản thân.
Triệu Quế Phân bày ra vẻ mặt ăn phân, trong lòng ghê tởm: "Mở rộng? Xây dựng thêm không tốn tiền à?"
"Tốn tiền, nhưng mà đều là vì hai vợ chồng chú thím năm. Mẹ, mẹ cũng không thể chuyện gì cũng keo kiệt chứ?" Bạch Tú Tú không chút do dự ném hết cho Triệu Quế Phân.
Triệu Quế Phân tức giận muốn mắng người, nhưng lại nghẹn không nói ra lời nào.
Thằng hai bọn họ ở phòng phía đông, nhà thằng cả ở phòng phía tây.
Nói cái đồ lười Bạch Tú Tú này trước nhưng hiện tại mình làm mẹ chồng nói cái gì cũng không có trọng lượng!
Nếu bà ta từ chối, không chừng trong lòng vợ thằng năm còn cho rằng mình là mẹ chồng bất công!
Thằng hai thằng năm, đó đều là thịt trong lòng bà ta!
Triệu Quế Phân không cam lòng, quyết định vớt vát một chút: "Vợ thằng cả, phòng thằng hai rách nát, hai vợ chồng thằng năm vừa mới kết hôn, phòng này của con tốt hơn một chút. Bằng không, vẫn là phòng của con đi?"
"Mẹ, nói đến chuyện này, con vừa nãy cũng muốn nói. Phòng của chú hai bọn họ cũng quá rách nát, mẹ xem phòng con? Là mẹ con và chị cả của con cố ý cho con con bưu phiếu và tiền để sửa sang. Tuy rằng nhà chú hai không có tiền, nhưng tốt xấu gì thì chú hai cũng là con của mẹ mà.
Tốt xấu gì cũng phải sửa sang lại căn phòng kia một chút chứ?
Vừa vặn, nếu vợ chồng chú năm muốn qua đó ở, liền mượn cái cớ này sửa sang lại.
Sửa lại phòng mới để ở, không tốt hơn phòng của con sao?
Hơn nữa, để người ta ở phòng này của con, sau này mẹ con và chị con nghe được tiếng gió, truyền ra ngoài thì người mất mặt chính là nhà mình."
Bạch Tú Tú vẫn cười như cũ, cuộc sống mấy năm nay của hồn ma, cô ở bên cạnh Vương Thanh Hòa đã nhìn thấy rất nhiều chuyện đời! Một chút chuyện nhỏ này, đừng mong đấu lại cô!
Chỉ cần bà lão này chịu bỏ tiền ra, nhà chú ba và nhà chú tư còn ở phòng chứa củi đấy!
Đến lúc đó chuyện này sẽ không xong.
Cô muốn khiến cho bà mẹ chồng tốt này của cô công bằng tiêu tiền cho mỗi phòng!
Tuy rằng cô gả tới đây chưa được mấy năm, nhưng chồng cô làm không ít việc trong nhà này.
Tiền của nhà họ Vương, nếu đều đổ hết vào trong tay hai vợ chồng già nhà họ Vương, vậy cô và Vương Thanh Hòa về sau một xu cũng không kiếm được.
Đời trước cô không có hứng thú, chỉ cần hai đứa nhỏ ăn no thì cô sẽ không muốn làm ầm ĩ.
Hiện tại không thể được! Cả nhà này ai cũng đừng hòng chiếm tiện nghi của cô!