Nha Hoàn Có Điểm!

Chương 2

Chương 2: Muốn ngực lép giống tiểu thư!
” Dự phòng?” Quản gia Vưu Tam có chút không hiểu.

Vưu lão gia trừng mắt liếc nhìn hắn nói:” Cái này mà cũng không hiểu? Tìm nhiều người tiếp đón vào trong phủ, cùng Ân Ân bồi dưỡng tình cảm, nếu như Ân Ân thích thì sẽ lấy hết về nhà, cho các nàng thi xem ai sinh được đứa nhỏ trước! Ta không tin, Vưu gia chúng ta sẽ không có ngày có con đàn cháu đống.”

” Thế nhưng, thân phận hiện tại của Ân Ân là tiểu thư……” Rõ ràng còn không đến lúc khôi phục nam trang a.

” Ừ…… Thì nói là tìm vợ cho bà con xa họ ngoại, để cho các cô nương ở trong phủ ba năm cùng Ân Ân bồi dưỡng tình cảm.” Vưu lão gia hạ lệnh.

” Vâng, lão gia, Vưu Tam lập tức đi làm ngay.” Quản gia lĩnh mệnh mà đi.

Không đến mấy ngày sau, cả trong và ngoài thành Dương Châu đều biết Vưu phủ có một biểu thiếu gia* cần tuyển vợ, nữ tử được tuyển đều phải vào trong Vưu phủ ở ba năm, sau khi thành thân có thể ở lại trong Vưu phủ điêu lan ngọc thế cả đời, sơn hào hải vị ăn đến chán miệng, lụa là gấm vóc vừa mặc vừa xé, vàng bạc tiêu ba đời không hết.

Tin tức vừa truyền ra, liền được tất cả những gia đình có con gái trong thành Dương Châu nhiệt tình đáp lại, thậm chí ngay cả một số ít gia đình ở ngoại tỉnh cũng nghe tiếng gió phong phanh mà đến, tất cả cánh cửa nhà của các bà mối trong thành Dương Châu đều bị san bằng, các tiểu thư lại càng suy nghĩ căng cả đầu, nghĩ cách muốn chui vào Vưu phủ càng sớm càng tốt, tiền thưởng đưa cho không đếm xuể, trái lại đã làm cho các bà mối trong thành Dương Châu một dịp buôn bán lớn có lời.

Bên ngoài, việc tuyển vợ của Vưu phủ phát triển đến như dầu sôi lửa bỏng hừng hực khí thế, bên trong phủ, Vưu Đức Ân vẫn không biết một chút nào còn ở bên trong đình viện hưởng thụ gió mát, Hạ Tiểu Tiểu ở một bên rất tận tụy quạt quạt.

Thật nóng a, Vưu Đức Ân buồn bực mà giật giật cổ áo, thật muốn cởϊ qυầи áo để hóng mát, nhưng khi — nhìn đến Hạ Tiểu Tiểu đang ở bên cạnh nửa bước không rời, hắn chỉ có thể nhịn, nheo mắt lại, cố gắng làm cho chính mình ngủ say.

Thật nóng a, Hạ Tiểu Tiểu một bên quạt cho tiểu thư, một bên lau mồ hôi trên trán. Năm nay trời nóng như vậy, không biết tiểu thư có chịu được không?

Cúi đầu nhìn xem tiểu thư đang nằm trên ghế, hình như là đang ngủ. Hạ Tiểu Tiểu nâng lên cái cằm nhỏ, ánh mắt mê mang nhìn tiểu thư, bộ dáng khi ngủ của tiểu thư cũng thật xinh đẹp đến vậy a, mặc dù tiểu thư có cao hơn các cô gái khác một chút, nhưng cũng không tổn hại gì đến sự xinh đẹp cùng với khí chất của nàng cả, a aii.., gần đây đi ra ngoài chơi nhiều quá, làn da vốn trắng nõn của tiểu thư đều bị đen đi, việc này không thể chấp nhận được, buổi tối nên chuẩn bị sữa đắp mặt cho tiểu thư.

Nóng! Thật nóng! Hạ Tiểu Tiểu hoàn hồn trở lại, thu hồi ánh mắt từ trên mặt tiểu thư, tiếp tục lau mồ hôi, quan sát bốn phía thấy không có ai. Tùng Trúc uyển là đình viện của tiểu thư. Không có sự đồng ý của nàng, bất luận kẻ nào cũng không được phép đi vào. Ừ, được rồi, vậy là mình có thể lười biếng một chút a, mát mẻ một chút cũng không sao, dù sao tiểu thư cũng đang ngủ.

Nghĩ vậy Hạ Tiểu Tiểu buông cây quạt. Cởi bỏ dây lưng trên vạt áo, thả lỏng cổ áo. Một bàn tay đem vạt áo mở ra. Tay kia thì cầm lấy cây quạt. Quạt vù vù cho một nửa vạt áo để mở. Thật thoải mái a…… Nàng há mồm than nhẹ, vẻ mặt hưởng thụ.

Nóng! Thật nóng! Như thế nào không có gió! Giả ngủ Vưu Đức Ân bị nóng làm cho bực bôi bất an. Hạ Tiểu Tiểu đang làm gì rồi. Tại sao suốt nửa ngày mà không có một chút gió? Hắn tức giận mở to mắt. Cảnh tượng đập vào trong ánh mắt lại càng làm cho hắn thêm phát hỏa.

Chỉ thấy Hạ Tiểu Tiểu ngửa đầu, đôi mắt nhẹ nhàng híp lại, môi anh đào ẽ mở, gáy ngọc nhẵn nhụi bóng loáng đột nhiên hiện ra như vậy thật hấp dẫn ánh mắt của người khác. Vưu Đức Ân nuốt một ngụm nước miếng xuống cổ họng. Ánh mắt chạy dọc theo gáy ngọc nhìn xuống phía dưới. Vạt cổ áo bị Hạ Tiểu Tiểu kéo cao lên. Mơ hồ có thể thấy—

” Hạ Tiểu Tiểu! Ngươi đang làm gì!” Hắn lập tức cả kinh nhảy dựng lên, cố gắng kiềm chế cơn xao động trong lòng.

” A?” Hạ Tiểu Tiểu hiển nhiên bị hoảng sợ, giương cái miệng nhỏ nhắn, tay còn lôi kéo vạt áo, sửng sốt.

” Hạ Tiểu Tiểu, ngươi…… Ban ngày ban mặt, quần áo ngươi tại sao có thể không chỉnh tề! Ngươi không sợ bị người thấy sao?” Vưu Đức Ân cắn răng mở miệng nói, ánh mắt cũng không nghe chỉ huy hướng về phía cổ áo của Hạ Tiểu Tiểu ngắm, gì? Đó là cái gì? Hắn đột nhiên đưa tay ra kéo lấy vạt áo của Hạ Tiểu Tiểu:” Ngươi…… Như thế nào không có mặc yếm?!”

” Trời rất nóng, hơn nữa nơi này lại không có ngoại nhân tiến vào……” Hạ Tiểu Tiểu ngây ngốc nói.

” Trước ngực ngươi đây là cái gì?” Vưu Đức Ân hoài nghi nhìn thấy vải bố trắng lộ ra một nửa.

” Vải bố** a!” Tiểu thư bị nóng làm cho choáng váng rồi sao?

” Vô nghĩa! Chẳng lẽ ta còn nhìn không ra đến đó là vải bố? Ta là hỏi ngươi là dùng vải bố ở trước ngực để làm gì?”

” Bao quanh ngực lại mới có thể giống tiểu thư a.” Hạ Tiểu Tiểu đưa tay vỗ vỗ bộ ngực của tiểu thư.

” Gì?” Vưu Đức Ân há hốc mồm một chút” Cùng ta giống nhau?”

” Đúng a, ngực của tiểu thư thật bằng phẳng a, ta nếu không bó ở phía trên này, nơi này sẽ như vậy……” Hạ Tiểu Tiểu ở trước ngực khoa tay múa chân một chút, cái miệng nhỏ nhắn ảo não mân mê,” Như vậy thật phiền toái a, nhưng như tiểu thư thật là tốt, ta muốn vĩnh viễn cùng tiểu thư giống nhau, cho nên ta mới bó chúng nó vào.”

Con tôm óc nhỏ này?! Hắn bằng phẳng cho nên nàng cũng phải bằng phẳng? Vưu Đức Ân khϊếp sợ nhìn thấy bộ ngực bị bó vải trắng kia của Hạ Tiểu Tiểu, trách không được dáng người của nha đầu kia vẫn khô khan như vậy, hắn còn vẫn nghĩ rằng nha đầu kia đi theo hắn chịu tội quá nhiều, làm cho phát dục quá muộn, thường làm cho phòng bếp nhỏ làm đồ vật có dinh dưỡng gì đó làm cho nàng ăn, kết quả cũng……

” Vì cái gì phải cùng ta giống nhau?” Ta là nam nhân, chỗ ấy là phải bằng phẳng, ngươi chính là nữ nhân a!

” Bởi vì ngươi là tiểu thư a.” hai tròng mắt xinh đẹp mọng nước của Hạ Tiểu Tiểu lòe lòe sáng lấp lánh, tiểu thư chính là trời a.

Lại là cái lý do này! Lại là loại ánh mắt này! Vưu Đức Ân bỗng nhiên cảm thấy vô lực, năm đó hắn đã bị nàng theo đuôi thật chặt, thường thường tức giận hỏi nàng vì cái gì cứ đi theo hắn, nàng chính là chớp chớp mắt như vậy, nói những lời như vậy: Bởi vì ngươi là tiểu thư a. Đây là cái lý do quỷ quái gì! Đây là cái dạng tiểu nha đầu ngu ngốc gì.

” Về sau không được dùng vải bó lại!” Hắn hạ lệnh.

” Vì cái gì?” Hạ Tiểu Tiểu mê muội mãi không thôi, cúi đầu nhìn thấy ngực của chính mình cùng với tay của hắn.

” Không có vì cái gì, ta nói không được chính là không được! Đây là mệnh lệnh!” Đột nhiên phát giác chính mình còn túm vạt áo của người ta, Vưu Đức Ân như bị bỏng vội lui tay về, giống như chạy trốn, vội vàng chạy về phòng mình, sau cùng quăng ra một câu:” Bảo hạ nhân chuẩn bị nước cho ta, ta muốn tắm rửa.”

” Vâng.” Hạ Tiểu Tiểu đáp.

Tiểu thư muốn tắm rửa, vậy tạm thời không có chuyện cho nàng làm. Tiểu thư thật là kỳ quái, lúc tắm rửa luôn nghiêm cấm nàng tiến vào trong phòng hầu hạ, từ nhỏ đã như vậy, thật sự là rất kỳ quái.

Hạ Tiểu Tiểu sửa sang lại quần áo thật tốt, nói cho gã sai vặt canh giữ ở ngoài viện chuẩn bị nước cho tiểu thư, sau đó đầy bụng nghi hoặc trở lại trong phòng của mình.

Tiểu thư thật sự là kỳ quái, không cho nàng bó ngực. Nàng cởϊ qυầи áo, nới rộng vải trắng quấn quanh ngực, một đôi bạch ngọc đột nhiên xuất hiện, mặc quần áo vào, nàng xem bộ ngực đột nhiên nổi lên cao vυ't, cảm thấy vô cùng kỳ quặc, vẫn là cái loại bình thường như của tiểu thư thật là dễ nhìn! Nàng kiểm tra cẩn thận cuối cùng mới đưa ra nhận xét.

Nhưng mà nếu tiểu thư đã ra lệnh, hơn nữa, buông lỏng vải bọc ra cảm giác mát mẻ hơn rất nhiều. Vậy không quấn nữa.

Đúng rồi, tiểu thư tắm rửa xong vừa vặn có thể dùng sữa đắp mặt, nghĩ vậy, Hạ Tiểu Tiểu nhảy dựng lên, chạy tới hướng phòng bếp.

Chú thích:

*Biểu thiếu gia: Anh họ bên ngoại. ( Đường ca: là anh họ bên nội =’= )

**Vải bố: vải bằng sợi bông, sợi đay