Đã Nói Cùng Nhau Trồng Trọt Thật Tốt, Sao Ngươi Lại Trộm Đi Ngự Thú?

Chương 11: Ôi, nỗi đau tinh thần của tôi (1)

Sau khi rời khỏi ký túc xá, Trần Miêu Miêu vội vã tiến vào khu rừng nhỏ kín đáo, lo lắng đợi Trần Đồng.

Nửa tiếng sau, Trần Đồng chậm rãi đến muộn, nói với vẻ không kiên nhẫn: “Có chuyện gì mà nhất định phải gặp mặt chứ không thể nói qua quang não vậy hả?”

“Em sợ…” Trần Miêu Miêu nhào về phía Trần Đồng, ôm chặt lấy anh ta, giọng nói run rẩy: “Tiền Thất không chết, hơn nữa em luôn cảm thấy cô ta đã phát hiện ra rồi, bây giờ phải làm sao đây đàn anh?”

Nghe đến cái tên Tiền Thất, ánh mắt Trần Đồng lóe lên một tia ác độc, vẻ mặt trở nên khó coi.

Năm ngoái khi tân sinh viên vừa mới nhập học, anh ta chỉ chế nhạo Tiền Thất là kẻ nghèo khổ một câu, kết quả bị cô ta đánh hai lần, trở thành trò cười của cả khoa Ma Thú.

Trong lòng anh ta luôn muốn trả thù, khi nghe nói Lý Thục Vân trồng được Hỏa Kỳ Quả, anh ta đã bắt đầu lên kế hoạch tỉ mỉ, trước tiên mua một tài khoản ẩn danh để kết bạn với Tiền Thất, ngầm ám chỉ rằng mình cần gấp Hỏa Kỳ Quả, dùng giá cao hơn thị trường mười ngàn để dụ Tiền Thất mắc câu.

Đồng thời mua chuộc Trần Miêu Miêu, để cô ta theo dõi Tiền Thất, thiết kế cho Tiền Thất chết dưới tay Hỏa Kỳ Liên.

Sinh viên khoa Ma Thực chết dưới tay ma thực không phải là chuyện hiếm, danh tiếng của cô ta xấu như vậy, tay lại không sạch sẽ, sẽ không có ai nghĩ đó là một vụ mưu sát được thiết kế, chỉ cho rằng cô ta chết vì tham lam.

“Yên tâm đi, cô ta sẽ không phát hiện được đâu, anh sẽ nghĩ cách khác.” Trần Đồng vỗ nhẹ lưng Trần Miêu Miêu một cách qua loa: “Em về trước đi, có chuyện gì thì nói qua quang não, gặp nhau trong trường quá nguy hiểm.”

Nếu để bạn gái anh ta biết được anh ta lén gặp nữ sinh khác thì không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa, có khi lại khiến anh ta bị người khác cười nhạo.

Trần Miêu Miêu gật đầu, đột nhiên lại trở nên thẹn thùng: “Đàn anh, đã lâu rồi chúng ta không… chuyện đó.”

Trước đây cô ta không ngờ mình có thể quen được Trần Đồng, nghe nói gia đình Trần Đồng rất giàu có, nếu có thể gả cho anh ta, nửa đời sau của cô ta sẽ không phải lo về tiền nữa rồi.

Cô ta phải nắm chắc cơ hội, sớm khiến Trần Đồng chia tay với bạn gái anh ta mới được.

Trần Đồng nhìn thân hình đầy đặn của Trần Miêu Miêu, nheo mắt, cuối cùng nói: “Cuối tuần, gặp nhau ở chỗ cũ.”

————

Lý Thục Vân hành động rất nhanh, buổi trưa hôm đó đã kiếm được một hạt giống Hỏa Kỳ Liên.

Cô ấy không dám tiếp xúc với Tiền Thất, nên đã hỏi số quang não của bạn cùng phòng ký túc xá là Lương Ngọc Đình, dùng hai mươi tệ phí chạy việc để nhờ Lương Ngọc Đình giao hạt giống cho Tiền Thất.

Việc đầu tiên Tiền Thất làm sau khi nhận được hạt giống là sử dụng “Phân tích chi thuật”.

[Tên: Hạt giống Hỏa Kỳ Liên

Thuộc loại ma thực: Hỏa Kỳ Liên

Phương pháp gieo trồng: Mỗi tám giờ tưới một lần 1kg nước pha 0.1% hàm lượng phân urê, sau hai ngày nảy mầm cần cho ăn 1kg thịt ma thú cấp E, 0.5kg phân lân kali, 0.1kg phân đạm, mỗi ngày một lần, sau năm ngày sẽ trưởng thành và ra quả.

Phòng trừ bệnh: Bệnh đốm đen độc, bệnh héo rũ, bệnh côn trùng đen

Giá thị trường: một ngàn/hạt]

Trên giao diện của hệ thống giới thiệu rất nhiều nội dung về Hỏa Kỳ Liên, khi nhấn vào [Hỏa Kỳ Liên] có thể xem được điểm yếu, phương thức tấn công, công dụng từng bộ phận của Hỏa Kỳ Liên, khi nhấn vào [Bệnh đốm đen độc] cũng có thể xem phương pháp phòng trừ bệnh đốm đen độc, có thể nói là rất chi tiết.

“Thịt ma thú?” Tiền Thất lật lại sách giáo khoa trên kệ sách của nguyên chủ, phát hiện trong phương pháp trồng Hỏa Kỳ Liên không có mục thịt ma thú này.

Tiền Thất phân tích so sánh một chút, phát hiện phương pháp gieo trồng trong sách giáo khoa sử dụng khá nhiều hóa chất, đối với loại ma thực cần hấp thụ nguyên tố lửa xung quanh như Hỏa Kỳ Liên thì giống như đứa trẻ chỉ lớn lên bằng thực phẩm chức năng vậy, khó mà sống sót nổi.

“Có vẻ là phải kiếm được thịt ma thú trước đã.”

Tiền Thất sờ cằm, lại gặp khó khăn rồi.

Cô phải đi đâu để kiếm thịt ma thú đây? Chẳng lẽ phải vào phó bản gϊếŧ một con à?

Cô chỉ là một cô gái yếu đuối thôi đó.

Tiền Thất nghĩ tới nghĩ lui, ánh mắt từ từ dừng trên chiếc áo khoác hàng hiệu đang nhỏ nước trên ban công phòng tắm.