Năm thứ hai trăm sáu mươi mốt, sau khi Thương Phù chết.
Hiện giờ, Thương Phù đang mặc một chiếc váy lolita màu đỏ san hô ngồi dưới cửa sổ thủy tinh, đầu hơi cúi, chỉ có thể thoáng nhìn thấy chiếc cằm trắng nõn tinh xảo của cô trong ánh đèn mờ ảo.
Trong lòng bàn tay là một tờ giấy mà cô vừa phát hiện ra khi đi ngang qua quan tài.
[Tinh Nguyên năm 2002, giá sách A, đã đọc hết số sách từ 1 đến 22, tiếp tục cố gắng.]
Nét chữ có hơi quen thuộc, có lẽ là do tự cô viết.
Thương Phù cố gắng nhớ lại lý do mà cô viết câu nói này, nhưng tất cả ký ức của cô đều mơ hồ không rõ.
Nửa tiếng sau, cuối cùng Thương Phù cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô nhớ ra rồi, đây là tờ giấy cô viết trước khi mình ngủ say.
Trên thực tế, mỗi lần trước khi ngủ say cô đều viết một tờ giấy nhỏ để ở bên gối, đốc thúc cô sau khi tỉnh lại phải đọc thật nhiều sách, thay thế nhân vật chính, cùng cảm nhận những hỷ nộ ai lạc* của bọn họ.
(*) Chỉ những cảm xúc thông thường như vui, buồn, yêu, ghét của con người.
——Cũng chính là để cô còn giống như một con người.
Nhưng lần này Thương Phù đã ngủ rất lâu, mới một cái chớp mắt mà đã trôi qua hai mươi năm, cô cảm thấy bản thân mình còn nhớ ngôi nhà này đã là tốt lắm rồi, ai mà có thể nhớ được tờ giấy viết năm đó chứ!
Dù sao thì sách cũng chẳng đọc mấy, cái thứ này ngoài việc giúp cho cô biết rõ về bản thân trước đây nỗ lực như thế nào, dường như cũng chẳng có ý nghĩa gì khác... Thương Phù tiện tay ném tờ giấy sang một bên, lười biếng ngáp một cái.
Buồn ngủ quá.
Hai hàng lông mi dính chặt vào nhau không muốn tách rời, Thương Phù cố gắng mở to đôi mắt mệt mỏi, nỗ lực chống lại cơn buồn ngủ.
Cô không muốn ngủ.
Thương Phủ mơ hồ nhớ lại lần tỉnh dậy cách đây hai mươi năm trước, cô đọc sách một tháng mới buồn ngủ.
Có vẻ như thời gian tỉnh táo của cô ngày càng ngắn đi rồi.
Nhưng cơn buồn ngủ này thật sự rất khó chịu, giống như một hồi chuông báo động từ sâu thẳm trong tâm hồn.
——Nếu như không nằm thêm một lúc nữa, thứ quỷ này sẽ nứt ra đấy.
Sau hai phút giằng co, cuối cùng Thương Phù cũng thỏa hiệp.
Cô tức giận đạp mạnh vào giường rồi nằm vào chiếc quan tài rộng bốn mét, chắp hai tay trước ngực, biểu cảm của cô dần trở nên an tĩnh.
Ở phía góc của lâu đài cổ, một đôi mắt đang nhìn chăm chú vào cô gái.
Đây là ký chủ thứ mười một mà Hệ thống 117 ký kết, cũng là ký chủ không phải con người đầu tiên mà nó tiếp quản.
Nó đã quan sát cô ba ngày nay.
Trong ba ngày này, nó đã nhìn cô trò chuyện với con búp bê cả đêm, nhìn cô cổ vũ dây thường xuân trên bức tường luyện tập đẩy tạ, cũng nhìn thấy năng lượng linh hồn của cô càng ngày càng mạnh mẽ, nếu không ngủ và hấp thu thì sẽ bị vỡ nứt ra.
Đúng vậy, nguyên nhân khiến Thương Phù ngủ say đó chính là cô quá yếu mà năng lượng lại quá mạnh, cho nên bắt buộc phải dựa vào giấc ngủ để hấp thu, nếu không cô sẽ có trải nghiệm kỳ diệu là chết hai lần trong đời.
117 thu hồi ánh mắt dò xét, lặng lẽ nhảy vài bước lên nắp quan tài.
Quan tài đen được bao phủ bởi hoa hồng Louis XIV, thiếu nữ thanh tú xinh đẹp nằm trong một biển hoa, mái tóc dài xoăn vàng nhạt trải dài trên những đóa hoa hồng khiến gương mặt cô càng thêm tái nhợt.
Có một loại vẻ đẹp mỹ miều khiến người ta ngẩn ngơ.
Nhưng 117 lại không hề bị lay động.
Thân là một hệ thống lãnh khốc* với tỷ lệ thành công 100%, nó nhất định sẽ dùng những biện pháp mạnh, phối hợp với tư thế của người đứng đầu để khiến cho ác quỷ yếu đuối trông có vẻ ngoan ngoãn này hoàn thành nhiệm vụ một cách thỏa đáng.
(*) Lạnh lùng + tàn khốc
117 dùng giọng điệu bố thí nói: “Bổn hệ thống quyết định ký hợp đồng với cô, có một số điểm sau đây cô cần phải tuân…”
Lời còn chưa dứt, nó đã bị một luồng gió từ lòng bàn tay quạt vào người, lao thẳng vào tường với tốc độ chỉ còn một ngày để sống.
Bịch!
117 nằm chổng vó trên bức tường cách đó mười mét, đôi mắt của nó chết lặng, từ từ trượt xuống dưới đất.
Thương Phù rút lại bàn tay, vô cùng ân cần nói: “Chúng ta nói chuyện sau đi, tôi ngủ trước đã.”
117: “...”
Nếu không tiếp tục nói thì ký chủ của nhiệm vụ lần này sẽ tiếp tục ngủ gục, 117 vội vàng đi thẳng vào vấn đề: “Không có lần sau, sau lần ngủ say này, cô sẽ không tỉnh lại được nữa đâu.”
!!
Tên nào đang nguyền rủa bà???
Thương Phù cố gắng nâng mí mắt lên, lấy hai ngón tay banh mắt ra, nhìn vị khách không mời mà đến này.
Một con mèo nhỏ màu đen đang nằm trên mép quan tài với gương mặt kiêu ngạo, lải nhải không ngừng.
“Nguyên nhân khiến cô ngủ mãi là bởi phù văn trấn áp trong biệt thự, người trấn áp cô biết được sự đặc thù trên người cô, sẽ tự động hấp thu tất cả năng lượng phù văn, cho nên người đó đã vẽ cho cô một loại phù văn lợi hại nhất nhằm khiến cô nổ tung mà chết.”
“Nhưng ba đời nhà cô may mắn gặp được hệ thống ông đây! Chỉ cần kiếm đủ giá trị sợ hãi để hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ biến trở lại thành con người từ địa phược linh*, không còn chịu ảnh hưởng của phù văn nữa!”
(*) Là hiện tượng người hoặc sinh vật sau khi chết, bởi vì có tâm nguyện chưa hoàn thành hoặc có điều oán giận, khiến cho linh hồn bị giam giữ ở nơi chết đi, không có cách nào rời khỏi.
“Từ giờ trở đi, cô phải hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của tôi.”
“Hôm nay sẽ có một đoàn người đến lâu đài cổ, cô phải——”
Nghe có vẻ như là thật.
Thương Phù hiểu ngay lập tức: “Dọa chết bọn họ!”
Hệ thống: “Xây dựng mối quan hệ tốt với họ!”
Thương Phù: “?”
Hệ thống: “?”
Thương Phù: “?”
Thương Phù cố gắng nhấc mí mắt nói: “Tại sao phải xây dựng mối quan hệ tốt với bọn họ?”
117 cảm thấy câu nói vừa rồi không đúng lắm, nhưng nó liếc nhìn gương mặt ngây thơ xinh đẹp của ký chủ liền xua tan nghi ngờ.
Nó giải thích: “Trước tiên là kết giao, sau đó là phản bội, chơi đùa với lòng người, thao túng bản chất con người, cuối cùng là đánh tan linh hồn của bọn họ.”
“Đây là cách nhanh nhất mà những ký chủ đương nhiệm trước đây tổng kết ra.”
117 nhảy vào trong quan tài, duỗi chiếc chân mèo kiêu ngạo đặt lên mu bàn tay của Thương Phù.
“Nghe lời tôi, bắt đầu từ việc lấy lòng con người.”
Cùng với một dòng năng lượng ấm áp, cơn buồn ngủ của Thương Phù dần tan đi, cô lại suy nghĩ về cuộc trò chuyện ban nãy.
Ngay phút chốc, Thương Phù vỗ nhẹ lên l*иg ngực.
Hiểu rồi!
Dựa theo nguyên lý sắp xếp theo thứ tự.
Bắt đầu từ việc đánh tan linh hồn——
Nhanh nhất!
Khả năng nắm bắt trọng điểm của cô vẫn luôn rất ổn.
*
Ngay lúc đó, một đoàn người đang tụ tập bên ngoài lâu đài cổ.
《Giáng Thần》là chương trình truyền hình về tâm linh hot nhất mấy năm gần đây, mùa đầu tiên vừa phát sóng đã nhận rất nhiều sự chú ý vì chủ đề huyền học*, hiện giờ sau hai mùa phát sóng đã thu hút được một lượng fans trung thành.
(*) Từ để gọi chung các môn thần bí học của Trung Quốc như phong thủy, bói toán, xem tướng,...
Nửa tháng trước, trang web chính thức của《Giáng Thần》đã đưa ra thông báo cuối cùng của mùa thứ ba, xác nhận địa điểm ghi hình là một lâu đài u linh nổi tiếng, tin tức vừa đăng liền gây chấn động toàn mạng, vô số fans mong chờ.
《Giáng Thần》mùa ba vẫn tiếp tục mô hình của hai mùa đầu, áp dụng hình thức đăng ký tại chỗ.
Mặt trời vừa lấp ló, cơn gió mùa hè ấm áp.
Hai MC đang đứng trước ống kính livestream tại hiện trường.
“Chào mừng các bạn đến với hiện trường tuyển chọn của 《Giáng Thần》, tôi là người bạn cũ Alena của các bạn.” MC nữ mắt xanh, tóc nâu nở một nụ cười lịch sự trước ống kính.
Alena là MC cố định của hai mùa trước, rất được lòng người xem, tương tác trong phòng livestream cũng rất nhiệt tình.
MC nam mặc chiếc áo gi-lê màu đen nói tiếp: “Tôi là MC Yamamoto, rất vui được gặp mọi người.”
Yamamoto mới tốt nghiệp chưa được bao lâu, hiện giờ cậu ta đang là nhân vật nổi tiếng của công ty nhờ có ngoại hình xuất sắc, tài nguyên vô cùng tốt, lần này công ty khó khăn lắm mới đàm phán được vị trí MC trong 《Giáng Thần》cho cậu ta, tuy Yamamoto là người vô thần* trung thành, nhưng cậu ta cũng rất cố gắng để nắm bắt cơ hội này
(*) Người chỉ tin vào những gì mắt thấy, những gì khoa học chứng minh được.
“Không cần phải nói nhiều, hãy để chúng tôi quan sát thật kỹ biểu hiện của các vị khách mời nào.”
Máy quay chuyển hướng, hình ảnh lướt qua chiếc hàng rào sắt cổ kính, dây thường xuân màu xanh ngọc, những bông hồng Louis XIV quyến rũ, rơi lên hàng trăm nhà ngoại cảm.
Phòng livestream sớm đã không kịp chờ đợi:
[Đừng chỉ nhìn xung quanh, cho một camera quay lâu đài cổ đi. Ảnh trên mạng đều rất mơ hồ, tôi tò mò từ lâu lắm rồi!]
[Một trong số những điều kỳ quái của lâu đài cổ u linh chẳng phải là không thể chụp ảnh hay sao, tất cả những bức ảnh lan truyền đều mờ mờ ảo ảo…]
[Haiz, mọi người có theo dõi sự kiện của MC đó không? Năm đó có một MC nổi tiếng không tin vào ma quỷ đã livestream ở trong lâu đài cổ, kết quả vừa bước vào cửa, màn hình liền đen sì, ngày hôm sau người đó được phát hiện chết thảm trên cánh đồng hoa hồng.]
[Đừng có dọa tôi mà huhuhu, nghe nói số lượng người đăng ký năm nay giảm đi hơn nửa rồi có phải không, có chuyện gì vậy?]
[Nhiều nhà ngoại cảm biết được nơi tổ chức là lâu đài cổ u linh liền kiếm cớ để không đến nữa.]
[Cũng tốt, ít nhất cũng lọc ra hơn một nửa đám giang hồ bịp bợm~]