Thập Niên 70: Đôi Vợ Chồng Nhỏ

Chương 4:

Tề Gia Lệ không làm việc đồng áng nhưng công việc hàng ngày cũng không nhẹ nhàng, mỗi ngày phải tuần tra khắp các cánh đồng của đội xem mọi người làm việc thế nào, có ai lười biếng không, xã viên nào phải làm việc mà không thấy đâu, đều phải hỏi rõ tình huống.

Xã viên có thể xin nghỉ, nhưng phải được đại đội trưởng, tiểu đội trưởng của tiểu đội và người ghi điểm ký tên.

Dù là đa9i đội trưởng nhiệm kỳ trước hay bây giờ, miễn là không xin nghỉ thường xuyên, họ đều sẽ ký tên.

Đại đội trưởng dễ ký tên, còn tiểu đội trưởng và người ghi điểm thì khó hơn, trừ khi là việc rất quan trọng, còn nếu không thì họ sẽ không ký.

Vì vậy có người đã trực tiếp bỏ qua khâu ký tên, tự ý nghỉ không đi làm, chờ bị phê bình giáo dục sau.

Tề Ngọc Liên thấy Tề Gia Lệ đi về phía mình và chị gái, trong lòng căng thẳng vô cùng.

Trong đầu lập tức lướt qua những lần nói chuyện phiếm với Tề Ngọc Trân.

Nhưng không nhớ nổi, hoàn toàn không nhớ nổi.

"Ngọc Trân, thanh niên trí thức họ Canh bị ngất xỉu, em qua chăm sóc cô ấy một chút đi."

Tề Gia Lệ tìm Tề Ngọc Trân chính là vì việc này.

Tề Ngọc Trân cũng đã đoán chừng được nguyên nhân thanh niên trí thức họ Canh kia tại sao lại bị ngất, bèn hỏi rõ cô ấy ở đâu rồi lập tức đi tới.

Tề Gia Lệ không đi theo Tề Ngọc Trân, mà ở lại cánh đồng nơi hai chị em đang làm, xem tiểu đội 1 có ai vắng mặt không.

Tiểu đội 1 có những người "quyền cao chức trọng" trong đội như đại đội trưởng, phó đội trưởng... Nhưng dù thân phận ra sao, ai phải lao động thì bắt buộc phải lao động, không có trường hợp nào là ngoại lệ.

Tề Ngọc Liên rất muốn đi theo chị gái nhưng chuyện này cũng chỉ có thể nghĩ thầm ở trong đầu, cuối cùng đành chào Tề Gia Lệ một tiếng, sau đó đi theo hai anh trai làm việc.

...

Tề Ngọc Trân đến khu vực của tiểu đội 4, thấy thanh niên trí thức họ Canh đang nằm dưới gốc cây.

Thanh niên trí thức mới đến đây vài ngày, rất dễ gặp phải các tình huống thường gặp.

Cô đi tới bèn thấy thanh niên trí thức họ Canh đang nhắm mắt nhíu mày, có vẻ như vẫn còn tỉnh táo.

Trước khi đến, Tề Ngọc Trân có mang theo lương khô và rót một ly nước, nước trong bình thanh niên trí thức họ Canh vẫn còn nên cô đã đưa bánh mình đã nướng vào buổi sáng cho cô ấy, còn nước thì để bản thân tự uống.

Không cần nghe các thanh niên trí thức khác nói, Tề Ngọc Trân cũng đã nghe em gái kể không ít chuyện liên quan đến họ.

Năm thanh niên trí thức với năm tính cách khác nhau, việc nấu nướng vẫn chưa thống nhất được.

An Lâm ở tiểu đội 3, vào vụ thu hoạch trong đội sẽ cung cấp cơm trưa nên cô ấy chọn đến ăn cơm sáng và cơm tối ở nhà Tề Nhị Nha, đổi lại sẽ đưa cho gia đình Tề Nhị Nha phiếu gạo và đồ ăn của mình, rồi mỗi bữa còn bù thêm một đồng tiền.

Chủ yếu vì cô ấy chung tiểu đội với Tề Nhị Nha, hai người nói chuyện khá hợp gu, thế nên An Lâm đã không chút do dự chọn nhà của Tề Nhị Nha.

Thanh niên trí thức họ Canh có tính cách khá trầm lặng, có thể nói nhưng lại không thích nói, sự hiện diện quả thật là thấp vô cùng.

Tổng cộng có hai nữ thanh niên trí thức, việc ăn ở của An Lâm đã xong xuôi, nhưng còn thanh niên trí thức họ Canh thì vẫn chưa được giải quyết, kêu cô ấy bàn bạc việc nấu nướng và việc nhà với ba nam thanh niên khác thì đúng là hoàn toàn không có khả năng.

Ngày đầu tiên nhóm thanh niên trí thức đến, chỉ cần nhìn quần áo họ mặc thôi đã thấy hoàn cảnh gia đình của mỗi người không giống nhau.

An Lâm là người đầu tiên đi ăn cơm ở nhà xã viên, Tiết Quốc Thụ và Tống Tầm Chu cũng lần lượt đi ăn cơm ở nhà các xã viên khác.

Về phần Tống Tầm Chu, nói chính xác hơn là anh lấy cơm rồi mang ra ruộng ăn, không ở lại nhà của kế toán quá lâu.