Cố Nhược Thiều biết tính tình Chiêu Đế không thích người hầu xung quanh, lúc này Lương công công không có ở đây, nàng vốn có chút do dự, nhưng vừa nghĩ Chiêu Đế một mình thích yên tĩnh, lập tức tự mình đẩy cửa mà vào. Trong điện màn sa nặng nề rủ xuống, rõ ràng không có gió, nhưng đồ án long phượng thêu kim tuyến kia lại nhẹ nhàng đong đưa, trông rất sống động. Sâu trong cung điện, Chiêu Đế mặc long bào đưa lưng về phía nàng.
“Nhược Thiều bái kiến bệ hạ." Cố Nhược Thiều hành lễ với Chiêu Đế, nói dăm ba câu dẫn tới chuyện tuyển tú. Nói xong, nàng phát hiện cái gì không đúng, trong hoàn cảnh yên tĩnh như thế, nàng nghe được rõ ràng tiếng thở dốc nặng nề của nam nhân, quả thực giống như do dã thú phát ra, khiến cho nàng khẽ run rẩy. Chiêu Đế chậm rãi xoay người về phía nàng, vẻ mặt lại cực kỳ xa lạ, sắc mặt đỏ bừng thở hổn hển, như thể đã nhẫn nại đến cực hạn.
"Bệ hạ... thân thể ngài không khỏe?" Cố Nhược Thiều cẩn thận mở miệng, khi nhìn thấy gương mặt dữ tợn của Chiêu Đế, giọng nói chợt nghẹn lại, nàng nhìn thấy du͙© vọиɠ trong mắt hoàng đế cơ hồ như núi lửa phun trào, nàng đã là nữ tử trưởng thành, tự nhiên hiểu được ánh mắt kia có ý nghĩa gì. Đương lúc xoay người muốn chạy trốn, phía sau đã đánh úp lại, khí tức mạnh mẽ nam tính cùng thân thể nóng rực ập tới.
Chiêu Đế đã không thể phân biệt rõ người trước mặt là ai, hắn dựa vào bản năng, một tay ôm mỹ nhân ôn hương nhuyễn ngọc vào trong ngực, lấy tay gắt gao che cái miệng nhỏ nhắn của Cố Nhược Thiều.
“Ưm ưm, bệ hạ, không được!"
Trưởng công chúa Cố Nhược Thiều vặn vẹo trong lòng Chiêu Đế, sức lực yếu ớt không có tác dụng chút nào, quần áo sau khi bị xé rách nhao nhao rơi xuống, lộ ra da thịt trắng nõn và thân thể đẫy đà no đủ, giống như một viên mật đào nhiều nước, khiến người ta thèm nhỏ dãi. Nàng sinh ra trong gia đình đế vương, lại là công chúa đầu tiên, nhận biết bao nhiêu sủng ái, từ trước đến nay năng lực tự kiềm chế rất cao, chưa bao giờ có thời điểm thất thố như thế này, bị động tác thô bảo của đệ đệ dọa đến trực tiếp chảy hai hàng nước mắt.
Chiêu Đế như thể e ngại tiếng kêu của nữ tử quá ồn ào, nhanh chóng vò một bên vải thô bạo nhét vào trong miệng của nàng, sau đó hắn không để ý mỹ nhân giãy dụa, một tay kéo đai lưng buộc ở bên hông nàng xuống, xiêm y của Cố Nhược Thiều lúc này đã vô cùng rách rưới, xấu hổ phẫn nộ muốn chết, chỉ có thể liều mạng lắc đầu, trong miệng ưm ưm xin bệ hạ dừng tay.