Kim Ngân Bên Thềm

Chương 57

Ngay sau câu hỏi của Hùng, Ngân cố dỏng tai nghe câu trả lời từ Long, tiếc rằng anh nói nhỏ quá cô không nghe ra được. Ngân biết mối quan hệ giữa cô và Long là tự nguyện, anh chưa từng hứa hẹn về một đám cưới với cô, trên hết cô đã cho là mình không thực sự mong cầu. Cô đã là một người mẹ, cô chỉ cần có con thôi, vậy thì nếu cứ ở vậy nuôi con cũng không phải là điều gì quá đỗi đáng sợ, thậm chí nhiều người mẹ lựa chọn như vậy để tốt hơn cho con của họ. Long thương cu Mầm, muốn làm ba của thằng bé, đó là niềm hạnh phúc của cô và cũng là điều khiến anh được cô chấp nhận. Vậy thì thêm một đám cưới, thêm một lần đăng ký kết hôn để ràng buộc nhau có thực sự là cần thiết? Cô yêu Long là sự thật nhưng… không ai có thể hơn cu Mầm trong trái tim cô, đó là sự thực mà Long buộc lòng phải chấp nhận, anh cũng đã sẵn sàng chấp nhận ngay từ ban đầu. Thế nhưng… nghĩ về một đám cưới với Long, được làm cô dâu của anh, sâu trong lòng Ngân vẫn cứ có gì đó len lỏi như mạch nước ngầm lan tỏa, chậm rãi mà mãnh liệt, khiến cô âm thầm chờ đợi nhưng rồi lại tự cười mình. Cô có phải là gái son đâu, hồi hộp chờ đợi cái gì chứ? Quên đi, đừng nghĩ, đừng chờ đợi gì cả…

Tim Ngân vẫn còn đập thình thình, bất chợt Long bước vào phòng, gương mặt anh rạng ngời. Ngân bất giác xấu hổ đỏ cả mặt, vội cúi xuống trước Long. Cô ấy cứ đáng yêu thế này làm sao Long không chết mê cho được?

Long bước đến gần nở nụ cười tươi báo tin vui cho Ngân:

– Hùng sẽ góp vốn năm mươi tỷ cho Elise II.

– Năm… năm mươi tỷ hả anh? Ôi…

Ngân mừng rỡ thốt lên, cô đứng dậy vươn người về Long. Anh liền ôm lấy cô vào lòng, ghì chặt lấy cô trong niềm vui sau bao ngày lo lắng. Tốt quá rồi! Một mình Hùng đầu tư bằng cả mấy người kia hợp lại. Vậy thì hiện tại… Elise II chỉ còn thiếu khoảng năm mươi tỷ nữa là sẽ đáp ứng theo bản thiết kế mới mà như Long nói là không thể rút xuống thấp hơn được. Elise II cần đáp ứng yêu cầu của một khách sạn nghỉ dưỡng năm sao xứng tầm khu vực. Được rồi, được như hiện tại cũng là quá tốt… cứ tiếp tục xây dựng và kêu gọi, hẳn là sẽ ổn thôi…

Nước mắt Ngân rơi trong niềm vui, cô khẽ lau giọt nước mắt, mỉm cười sụt sịt ngẩng lên nhìn Long nói:

– Anh Hùng tốt thật đấy anh ạ!

Chẳng lẽ Long lại nói không uổng công bao năm qua anh xõa cùng nó hết bộn tiền. Anh nhếch miệng gật gù. Cô ấy không nên biết quá khứ trác táng của anh và nhóm bạn làm gì cả. Nghĩ lại mà Long khẽ rùng mình với chuỗi ngày buông thả theo bản năng, may mà anh đã luôn cẩn thận để không xảy ra hậu quả gì, không như thằng Hùng từng một lần dính phốt.

– Ừ, bạn chí cốt của anh mà. Chẳng hiểu sao Lan lại chê nó nhỉ?

Ngân gật nhẹ. Long nghĩ vài giây rồi tự trả lời:

– Chắc tại nó không đẹp trai bằng anh!

Ngân bĩu môi cười trêu Long, cô ngồi xuống tiếp tục với giấy tờ trên bàn. Long cười cười bẹo má Ngân, sau đó anh bước khỏi phòng, tiếp tục công việc ngoài công trường. Thời gian này Long đã ở đây thì việc quản lý xây dựng anh cũng tự mình làm, không giao phó hoàn toàn cho Quang như trước nữa.

Toàn bộ thời gian ban ngày Long và Ngân đều ở công trường xây dựng Elise II. Mỗi sáng cu Mầm đều được Long đưa đến trường mầm non của bà Tám rồi anh mới cùng Ngân đến công trường. Cuối tuần bà Tám vẫn nhận trông trẻ, thế nên mỗi ngày Ngân đều yên tâm giao con cho cô giáo của cu Mầm. Từ ngày xảy ra chuyện cu Mầm bị Huệ bắt cóc, mỗi chủ nhật Bảo đòi gặp con Ngân đều để sáu vệ sĩ đi theo bảo vệ, như vậy Ngân cũng tạm yên tâm. Cô hiểu đó là quyền lợi của Bảo, hơn nữa nhìn Bảo bên Trinh chơi đùa cùng cu Mầm cô không sao thoải mái được, trong lòng cô vẫn vô thức nhói đau dù vết thương theo thời gian đã dần lành sẹo.

Tuần trước tòa án đã phán quyết việc ly hôn của Ngân và Bảo xong xuôi. Cu Mầm là do mẹ nuôi dưỡng, hàng tháng Bảo sẽ phải chu cấp cho con một khoản tiền tương xứng mức lương của anh ta, như vậy đủ để Ngân yên tâm lo cho con dù mọi chuyện có thế nào.

Bốn giờ chiều thứ bảy, Ngân ngồi trước màn hình máy tính soạn thảo hợp đồng để gửi đến Hùng, cô chợt nhớ đến Lan. Từ hồi sang ở với Long, Ngân cũng không có thời gian qua lại với Lan, trong lòng Ngân luôn biết ơn cô bạn tốt dang tay giúp đỡ khi mẹ con cô cần nhất, thế nên khi nghe câu chuyện về Lan và Hùng, Ngân quyết định hỏi thăm cô bạn. Chẳng phải hôm trước Long kể Hùng lo lắng khi Lan bị ngất thế nào sao, anh ta được đấy chứ, Lan nên mở lòng chứ đừng từ chối như cách Lan phũ phàng bao anh chàng đeo bám sau khi buông mối quan hệ sai lầm với lão Toàn.

Lan đang online, Ngân nhắn tin facebook cho Lan.

“Mày đang ở quán à?”

“Tao nghỉ việc ở đó rồi. Mẹ, thằng chó chủ quán nó định hấp diêm tao, tưởng anh em tốt thế nào!”

“Ai bảo mày ăn mặc hở hang cho lắm vào?”

“Bỏ đi. Tình hình Elise II thế nào rồi?”

“Đang tiến triển tốt. Thế giờ mày làm ở đâu?”

“Đang nằm nhà, ốm mấy hôm nay, chốc tiện thì qua mua tao vỉ thuốc.”

“Con dở, còn tiện với không tiện. Chốc tao qua xem ốm đau thế nào?”

Ngân lo lắng cho cô bạn, lòng nóng ruột mong sớm qua nhà trọ xem Lan ốm thế nào. Có khi nào đây là cơ hội cho Hùng không? Ngân không biết nội tình câu chuyện ra sao, thế nhưng một câu gợi ý cho Hùng có lẽ không phải là vô duyên, khi chính anh ta từng lo lắng cho Lan.

Ngân lưu lại file mềm bản hợp đồng vừa hoàn thiện, cô soạn email để gửi cho Hùng, nội dung thư là nhờ Hùng đọc và phản hồi lại bản mềm trước khi phía khách sạn Elise II in ra để ký, thêm nữa là lời cảm ơn chân thành nhất Ngân gửi đến anh ta. Ngay sau khi nhấn gửi email, Ngân cẩn thận soạn một tin nhắn điện thoại nhắc Hùng kiểm tra email, cảm ơn anh ta hôm trước đã lo lắng cho Lan bạn thân của cô, dù hiện tại cô cũng đang lo cho Lan vì Lan đang ốm nằm ở nhà mà không có ai chăm sóc. Ngân hơi ngại vì xen vào việc của người khác, thế nhưng chẳng phải chính Lan đã giúp đỡ tích cực chuyện của cô và Long sao? Nghĩ vài giây Ngân nhấn nút gửi tin, ít nhất cô cũng đã làm tất cả những gì có thể, chuyện giữa họ thế nào là do trời định mà thôi!

Hùng nhận được tin nhắn từ Ngân, anh ta có chút bất ngờ. Hàm ý của tin nhắn rất rõ ràng, Ngân muốn đẩy thuyền cho anh ta và Lan. Hùng lướt qua dòng chữ “Lan đang ốm nằm ở nhà mà không có ai chăm sóc”, anh ta chẳng nghĩ ngợi thêm mà lập tức gọi lại cho Ngân:

– Ngân à, em cho anh xin địa chỉ của Lan có được không?

Ngân mừng vì mình đã hành động đúng, cô lập tức nhắn địa chỉ chi tiết cho Hùng. Hùng nhắn lại một tin cảm ơn rồi phóng xe đến nơi anh ta cảm thấy muốn đến nhất lúc này. Phải rồi, Hùng thực sự quan tâm đến Lan. Dù Hùng không thể giải thích được nhưng điều thôi thúc anh ta suy nghĩ về Lan những ngày gần đây chính là vẻ yếu đuối xen lẫn sεメy mà anh ta không sao quên được ở cô gái xinh đẹp cứng cỏi ấy. Cơ thể tròn đầy mềm mại của Lan, cá tính thu hút của Lan, cả cách cô ấy dẫn dắt khiến Hùng đắm chìm mà theo đuổi cô ấy, đúng vậy, đó chính xác là theo đuổi mà Hùng không nhận ra bởi trước Lan anh ta chưa bao giờ làm vậy.