Trượt Băng Nghệ Thuật: Tôi Không Thể Nào Là Loại Pháo Hôi Bình Hoa Này Được!

Chương 10: Cậu ấy thực sự có thể thực hiện những động tác khó đó!

Tiết mục Lăng Nhiên muốn biểu diễn tên là “Tân Sinh”.

Như cái tên của nó, đây là một khúc violin du dương, nội dung chính là về một sinh mệnh mới được thiên nhiên ban tặng, là tác phẩm thành danh của nhà soạn nhạc nước Ý - Samuel.

Augusto biên tiết mục cho Lăng Nhiên là người Ý, khá thiên vị âm nhạc nước Ý, cấp chọn danh khúc này làm nhạc nền cho bài thi ngắn của Lăng Nhiên cũng không phải chuyện ngoài ý muốn.

Người quyết định cuối cùng là Lăng Nhiên.

Chính hàm ý của khúc nhạc này đã đả động cậu.

Bởi vì điều kiện thân thể, đời trước, cậu vĩnh viễn chỉ đứng vị trí thứ hai, chỉ có thể nhìn lên Huy chương Vàng rực rỡ trên cổ người.

Mà hiện tại, cậu đã có được thân thể mới cậu hằng ao ước, lại có thêm một lần cơ hội, đối với cậu mà nói, đây không phải là một lần có được “tân sinh” hay sao?

Âm nhạc vang lên.

Là dây đàn réo rắt đánh vỡ yên tĩnh.

Dưới ánh mắt trông ngóng của trọng tài cùng khán giả, người đứng thẳng trên băng kia đột nhiên run lên, mở bừng mắt, nửa người trên vẫn còn duy trì tư thế em bé cuộn tròn, nhẹ nhàng trượt ra ngoài.

Tiếng nhạc ngân dài rồi chậm dần.

Lăng Nhiên dang rộng hai tay, vòng eo cong xuống, nhẹ nhàng du tẩu trên băng.

Sau bước đổi hướng Three-turn là bước đổi hướng Twizzle, rồi lại hai bước Counter và Rocker nối tiếp nhau, và tiếp đến là bước Choctaw Turn [1].

Hai tay của cậu một trước một sau thả lỏng vươn ra ở giữa không trung.

Giống như là một chiếc lá cây mới nhú nhẹ nhàng lả lướt theo chiều gió, bay giữa trời.

Chuỗi động tác linh hoạt biến đổi làm trọng tài và khán giả vui mừng sửng sốt.

Lưỡi trượt tiếp tục khía lên mặt băng những đường cong uốn lượn.

“Một bước quay người cấp độ khó!” [?]

Nhóm trọng tài nhóm sôi nổi ấn nút chấm điểm.

Dấu vết lưỡi trượt lưu lại rõ ràng có thể thấy được, phân bố đều đặn, dù cái này không cần thiết lắm, nhưng có thể thấy tuyển thủ này khá thú vị.

Bọn họ càng chờ mong phần trình diễn kế tiếp.

Âm nhạc réo rắt, du dương lại nhu hòa.

Chuỗi động tác dưới chân thiếu niên biến ảo lưu loát tự nhiên, như là lướt gió mà đi.

Khán giả không hiểu cái gì gọi là bước quay người cấp độ khó, bọn họ chỉ cảm thấy mặt băng hồi nãy như bị bôi dầu nên hại nhiều người ngã như vậy, lúc này lại như lụa là gấm vóc dưới chân thiếu niên.

Thì ra lưỡi trượt đó cắt được cả dầu mỡ.

Đây vẫn là mặt băng bị bôi dầu đó sao!

Hay mặt băng cũng là phường nhan khống, cũng sẽ xem mặt người để cho trượt sao!

Nhưng vị tuyển thủ thật sự có tài.

Không ít người đều nhận ra điều này.

Cảnh Hoằng và những người bạn đều sợ ngây người.

“Đây không phải là cậu trai nhỏ ngày hôm qua à?”

Ngụy Nhiễm xem không rời mắt.

“Hình như cậu ấy là tuyển thủ chuyên nghiệp thật đó.” Đến Chương Thạc cũng đã nhìn ra.

“Nhưng vì sao cậu ấy lại thi ở tổ đại chúng vậy?”

Cảnh Hoằng bất tri bất giác hỏi ra nghi hoặc của mình.

Ngồi cạnh bọn họ là một tuyển thủ vừa mới thi xong, cười nhạo một tiếng, “Còn không phải chỉ là trượt thôi à? Luyện nhiều lần là thành thục thôi, ai cũng làm được, chỉ lừa được mấy người không hiểu gì hết!”

Đúng vậy, chỉ là mấy động tác trượt thường thấy thôi.

Cảnh Hoằng nghĩ thông suốt, ưu thế của tuyển thủ nhỏ này có lẽ nằm ở việc trượt, có thể những cú nhảy và xoay tròn của cậu ấy không quá tốt.

Nhưng các động tác trượt của cậu ấy tốt như vậy, mặt khác bộ phận sẽ kém sao?

Cảnh Hoằng lưỡng lự, cảm thấy nếu sự thật giống với những gì cậu phỏng đoán, vậy thì có phần đáng tiếc.

Nhưng giây tiếp theo ——

Tiếng đàn violin đột nhiên cất cao.

Người trên băng kia, hai tay run lên, sau một bước Counter thì lập tức nhảy A.

Vẫn là 2A!

Là nhảy hai vòng Axel!

Bấy giờ Cảnh Hoằng “Á á á” la toáng lên.

Đây chính là một cú nhảy A, ở đây nào có ai không biết cú nhảy A nhảy về trước đâu!

Đây chính là cú nhảy 2A thành công đầu tiên trong ngày hôm nay!

Là do thiếu niên nom có vẻ đơn bạc gầy ốm nhất này nhảy ra!

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô, như con sóng lớn tấp lên bờ.

Người trên băng không chịu chút ảnh hưởng nào.

Như là được thiên nhiên ưu ái, lá cây bay xuống trong nháy mắt biến thành tinh linh.

Tinh linh mới sinh không dám tin tưởng, nhưng cũng thật vui sướиɠ.

Lăng Nhiên cúi người, hai chân như đang cất bước chạy vội, cả người lại trượt lùi về sau.

Sau ba lần áp bước liên tiếp, cậu đứng thẳng người, hai chân tách ra thành hình chữ bát.

Thân thể dẻo dai tinh tế nhẹ nhàng lấy đà từ cạnh trong chân trái.

Không ngừng xoay tròn giữa không trung trong vòng một giây.

Xoay chừng ba vòng!

Mới đáp băng bằng cạnh ngoài chân phải.

Cảnh Hoằng khẳng định mình không đếm sai, cậu kích động lay lay cánh tay Chương Thạc, “Đây là một cú nhảy ba vòng Salchow!”

Chương Thạc lại không hiểu mấy khái niệm này, nhưng cũng không ảnh hưởng mấy.

“Nhảy cao quá, xoay người cũng nhanh thật á!”

Đúng vậy, cho dù trước đó cũng có tuyển thủ nhảy ba vòng thành công, nhưng không ai nhảy cao hơn, nhảy xa hơn Lăng Nhiên cả, tư thế đáp băng của cậu lại càng uyển chuyển nhẹ nhàng.

Thật giống như cậu vẫn còn thừa lực để nhảy thêm một vòng.

Ba vòng cộng thêm một vòng, đó chẳng phải là nhảy bốn vòng hay sao!

Cảnh Hoằng không biết sao, đột nhiên cảm thấy, có khi thiếu niên trên băng kia sẽ nhảy được bốn vòng không chừng.

Rốt cuộc trong bài thi ngắn, mọi người không vội lấy ra thực lực chân chính đâu.

Không nghĩ tới đứa em trai của hời này thực sự có tài, Hoắc Văn Trạch cũng thoáng ngồi thẳng người, cặp mắt vốn không chút để ý nhìn màn hình máy quay phim kết hợp nay đã nhìn thẳng lên sân.

Tiếng hoan hô trên sân băng một đợt tiếp một đợt.

Trên ghế trọng tài trưởng, Chu Dự, người bị Dương Quỳnh Quang chèn ép tới mức phải tới tổ đại chúng làm trọng tài, đỏ mắt lên.

Cái môn thể thao trượt băng này từ trước đến nay đều là người ngoài nghề xem chuyện vui, người trong nghề xem chuyên môn.

Vị tuyển thủ tên Lăng Nhiên này, tuy kỹ thuật trong tiết mục có độ khó không cao, thậm chí kém hơn đội viên nhỏ dưới trướng hắn, nhưng điều kiện thân thể của cậu ấy tốt, cũng nắm chắc kiến thức cơ bản.

Không nói cái khác, chỉ cần nhìn vào màn hình tua chậm động tác trong tay, hai cú nhảy của Lăng Nhiên cùng với những động tác trượt hoa mắt kia, không có cái nào mắc phải lỗi sai sử dụng cạnh lưỡi trượt!

Phải biết rằng cạnh lưỡi trượt chia thành cạnh trong cạnh ngoài, còn chia ra hai bên trái phải trước sau nữa, rồi sau đó mới xem xét để tiến hành chia điểm.

Phần cạnh trong là mặt lưỡi trượt bên phải (đối với chân trái) và mặt lưỡi trượt bên trái (đối với chân phải); phần cạnh ngoài là mặt lưỡi trượt bên trái (ở chân trái) và mặt lưỡi trượt bên phải (ở chân phải).

Điểm phát lực khác nhau, lại rất gần nhau.

Không nói cái khác, khi Lăng Nhiên nhảy Salchow đã dùng cạnh trong chân trái (bấy giờ là chân sau) để lấy đà, mà khi cậu nhảy Axel thì lấy đà từ cạnh ngoài chân trái, lúc này chân trái lại ở đằng trước.

Một người mới học không thể cảm giác được điểm khác biệt, chỉ biết giậm chân một cái rồi nhảy lên.

Nhưng chính điểm khác biệt này ảnh hưởng tới trình độ cao thấp của vận động viên.

Không chỉ là vì dùng sai cạnh lưỡi trượt ở nhảy lên, xoay tròn và trượt sẽ bị trừ điểm.

Quan trọng nhất là, khi lấy đà mà có vấn đề về dùng cạnh lưỡi trượt có khả năng ảnh hưởng đến thời điểm phát lực để nhảy lên.

Ngày sau cũng sẽ bởi vì đã hình thành ký ức cơ bắp nên rất khó để khắc phục và sửa đúng.

Mà tuyển thủ tên Lăng Nhiên này không có một chút vấn đề khi dùng cạnh lưỡi trượt.

Ngay cả nhất ca đương nhiệm Minh Thanh Nguyên cũng không thể đảm bảo khả năng dùng lưỡi trượt của bản thân!

Tay chấm điểm của Chu Dự run nhè nhẹ, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm bóng người chuyển động giữa sân băng.

Còn có điều đáng kinh ngạc nào không?

Hắn gấp không chờ nổi mà mở to mắt.

Người xem tại hiện trường cũng đều gắt gao nhìn Lăng Nhiên chăm chú.

Tiếng nhạc càng ngày càng vui tươi, như nước trong chảy qua tai mọi người.

Mũi chân Lăng Nhiên hướng ra ngoài, thẳng lưng, thả lỏng thân người, chuyển từ sử dụng cạnh ngoài sang sử dụng cạnh trong để trượt một cú trượt Spread Eagles.

Ngay sau đó lại là những đường trượt liên tục không kịp nhìn, lưu lại từng vòng từng vòng đường cong uốn lượn trên mặt băng, tựa như đang khiêu vũ vậy.

Đúng là cậu đang khiêu vũ.

Tinh linh mới sinh nhảy lên, chạy bước chậm ở trong rừng, tận tình hưởng thụ hơi thở sinh mệnh.

Cậu ấy dùng cặp mới mới sinh để đánh giá, hết thảy thế gian đều làm cậu cảm thấy mới lạ.

Cậu ấy cảm ơn thiên nhiên đã ban cho mình sinh mệnh.

Ngay lập tức liền yêu cả thế gian này.

Và niềm yêu thích này lên đến cực điểm khi ——

Lăng Nhiên trượt liên tiếp hai cú Three-turn, lưỡi trượt chân trái đập lên mặt băng, bật nhảy, nhuần nhuyễn mà thực hiện cú nhảy lên cuối cùng!

3T!

Nhảy ba vòng Toe Loop!

Bóng người vừa rơi xuống lại lập tức nhảy lên.

Một vòng, hai vòng.

Đáp băng!

2T!

Nhảy hai vòng Toe Loop!

Vậy mà cú nhảy thứ ba, cũng là cú nhảy cuối cùng của Lăng Nhiên ở bài thi ngắn là cú nhảy liên tục hai lần 3 + 2 đầu tiên trong sân!

Tuy rằng bởi vì nguyên nhân thể năng, lúc đáp băng không thể hoàn hảo hơn so với ba vòng nhảy Salchow, thậm chí hai chân đều cong gối một chút.

Nhưng khán giả vẫn thực phấn khích.

Tiếng hoan hô cùng vỗ tay lại vang lên lần nữa!

Trọng tài trưởng Chu Dự mừng rỡ.

Lăng Nhiên đã thực hiện động tác trượt trước khi nhảy!

Tuy đây không phải bước trượt khó để trực tiếp nhảy lên, điểm sẽ hơi thấp, nhưng so với mấy tuyển thủ chuyên môn chờ thời mới nhảy lên trước đó thì mạnh hơn nhiều.

Chu Dự nhớ lại, ấy thế mà có chút tiếc nuối.

Vì sao lại không có động tác trượt khó hơn?

Chính hắn cũng không ý thức được, trong bất tri bất giác, hắn đã chờ mong và yêu cầu cao hơn ở tiết mục của Lăng Nhiên.

Nhưng còn chưa tiếc nuối xong, Chu Dự như đột nhiên nghĩ tới cái gì, đầu ngón tay lướt nhanh chạm chạm vài cái trên màn hình, tua chậm lại phân đoạn về động tác kia.

Trên màn hình, bóng người trong trang phục xanh lá thong thả nhảy lên rồi đáp đất.

Đôi mắt Chu Dự càng ngày càng sáng, thực muốn há miệng cười to ba tiếng.

Nhìn kỹ vào hai bước Three-turn trước khi nhảy lên của Lăng Nhiên, một cái rõ ràng là chân trái ở trước, cạnh ngoài vẽ ra một con số 3; cái còn lại thì lại chuyển chân trái ra sau, sử dụng cạnh trong thực hiện bước đổi hướng Three-turn!

Hai lần Three-turn!

Chính là một động tác trượt trước khi nhảy lên có độ khó cao!

Mình đã quá gấp rồi, thế mà còn phạm phải sai lầm nhỏ như vậy!

Không không không!

Là động tác của Lăng Nhiên quá nhanh quá đẹp, đủ để khiến cho một tay già đời như hẳn chỉ biết lo thưởng thức, trong khoảng thời gian ngắn không chú ý tới!

Tiếng vỗ tay từ bốn phương tám hướng như sấm bên tai.

“Cố lên!”

“Giỏi quá!”

Ngụy Nhiễm chụp lia lịa, nghiêng sang nhìn vị tuyển thủ vừa rồi ghen tị với người ta một cái, “Ai nói tuyển thủ này nhảy không tốt, cậu ấy nhảy liên tiếp hai cú nhảy ba vòng luôn đó.”

Người nọ ngoan cố, “Không phải còn chưa xoay tròn à, bài thi ngắn yêu cầu ba tư thế xoay tròn, cậu ta có làm được không?”

Nhưng vả mặt tới nhanh như một trận gió lốc.

Hắn còn chưa dứt lời, tiếng nhạc lại thay đổi.

Sau khi đáp băng, Lăng Nhiên trượt Spread Eagles một lát để điều chỉnh lại hô hấp, xong xuôi liền bắt đầu xoay tròn!

Vẫn lựa một kiểu nhảy khó, kiểu nhảy Butterfly!

Dáng người trong sân tựa con bướm giương cánh, tung tăng bay lên, rồi một chân làm trụ, cẳng chân còn lại duỗi thẳng ra sau, nâng lên thật cao.

Cánh tay thả lỏng, dang rộng ra, tư thế không ngừng thay đổi, đẹp thì đẹp đó, nhưng biên độ quá lớn có thể ảnh hưởng tới trọng tâm xoay tròn của cậu.

Trục tâm xoay tròn không ổn nhất định sẽ bị trừ điểm!

Vì sao Lăng Nhiên lại muốn làm như vậy?

Bởi vì đây là một động tác cộng thêm điểm!

Động tác thêm điểm, lại có thể tăng tính nghệ thuật ở tiết mục, vì sao cậu không làm cho được!

Xoay xoay, Lăng Nhiên nghiêng người nắm mũi chân mình từ phía sau, vòng eo dẻo dai cùng chân tạo ra một vòng tròn.

Là donut spin!

Không phải là “tứ giác” spin kiếp trước của Lăng Nhiên, mà là một donut spin chân chính có độ cong mượt mà, hoàn hảo mười phần!

Oành ——

Có cái gì đó nổ tung trong đầu Chu Dự.

Hắn không nghe thấy những tiếng hét lên đầy vẻ kinh ngạc từ phía khán giả, toàn tâm toàn ý chỉ nhìn người thiếu niên xoay tròn thật nhanh trên băng.

Độ dẻo dai của phái nam không bằng phái nữ, độ dẻo dai của thanh niên càng không bằng thiếu niên.

Tuyển thủ này đã mười lăm, thế mà còn có độ dẻo dai tốt đến vậy!

Mệnh trung chú định cậu ấy nhất định phải ăn chén cơm trượt băng nghệ thuật!

Chu Dự hận không thể lập tức đứng lên vỗ tay.

Nếu không phải Dương Quỳnh Quang đuổi hắn qua đây chấm điểm cho tổ đại chúng, hắn không được xem đến kỳ tích tên Lăng Nhiên này!

Thậm chí Chu Dự còn muốn cảm tạ Dương Quỳnh Quang một phen.

Hắn nhanh chóng ấn nút chấm điểm, đầy mặt đều là ý cười.

Đôi mắt như đang phát sáng!

Đôi mắt mọi người cũng vậy.

Chỉ có Hoắc Văn Trạch nhớ tới buổi tối hôm đó khi anh đến để đưa phương thức liên lạc, Lăng Nhiên duỗi chân áp lên tường, đau đến trắng bệch cả mặt.

Anh cong môi cười nhẹ, hướng màn ảnh máy quay phim kết hợp nhắm ngay tinh linh xoay tròn từng vòng trên băng.

Tiếng đàn violin dần nhỏ xuống.

Lăng Nhiên lại tăng tốc độ xoay tròn.

Nhanh đến độ thấy không rõ gương mặt, cậu ngồi xổm xuống, nâng một chân ra trước, duỗi thẳng, song song với mặt băng.

Cả người bỗng dưng nhảy lên rồi đáp băng.

Nửa người trên hơi nghiêng sang bên mà xoay tròn, tay vươn ra chạm vào gáy, ngay sau đó chợt đứng lên, khôi phục tư thế đôi tay ôm lấy vai ban đầu.

Cậu đứng lên xoay nhanh lần nữa, giống một đóa hoa nở rộ trong băng.

Khoảnh khắc tiếng nhạc dừng lại, cả người đứng thẳng, hướng mặt về phía trọng tài, đôi lông mi nhỏ dài chậm rãi buông xuống.

Tinh linh lại rơi vào giấc ngủ dài.

Người xem lại như vừa mới thức tỉnh!

Trượt tốt quá!

Bọn họ là một đám không biết chút gì về nghệ thuật mà vẫn có thể cảm nhận được niềm vui mới được sinh ra này!

Tuyển thủ này chính là tinh linh nọ!

Cảnh Hoằng và những người bạn đều sợ ngây người.

Tín đồ sống ảo Ngụy Nhiễm ấn nút tạm dừng ghi hình, hưng phấn nói, “Tui muốn đăng video này lên mạng quá!”

Bàn tay Tiết Lâm Viễn gắt gao nắm chặt rốt cuộc buông ra, nắm tay thả lỏng, hé miệng thở ra từng hơi.

Vừa rồi, lúc xem Lăng Nhiên thi đấu, hắn vẫn luôn không tự giác mà ngừng thở, sắp nghẹn đến nơi rồi.

Bảng điểm nhanh chóng sáng lên.

Không có gì bất ngờ, điểm của Lăng Nhiên được xếp ở vị trí thứ nhất.

Tổng điểm: 69.23

Điểm kỹ thuật [2]: 31.23

Điểm thành phần [3]: 38

Cao nhất trong toàn trường!

Ước chừng cao hơn 20 điểm so với vị trí số hai!

Lăng Nhiên lại chỉ thở hồng hộc, nhàn nhạt liếc mắt một cái rồi thôi.

Kỳ thật là lâu lắm rồi cậu chưa lấy được số điểm thấp như vậy.

Điểm kỹ thuật thấp đến dọa người.

Điểm thành phần vậy mà ổn áp phết.

Rõ ràng cậu còn được cho, biếu, tặng điểm.

Cậu biết một vài động tác của mình vẫn chưa quá hoàn hảo.

Nhưng đã là cực hạn của cơ thể mới này.

Mặc dù đã thực hiện những bài huấn luyện thể năng ác ôn, nhưng cơ bắp cũng không thể nhanh chóng phát triển tốt được.

Nói ngắn lại, cậu đã tận lực.

Vậy sẽ không hối hận.

Toàn trường nhiệt tình huyên náo.

Lăng Nhiên khom lưng cảm ơn, trước khi thời gian bế mạc kết thúc thì xuống sân.

Mới ra khỏi sân băng, cậu đã bị Tiết Lâm Viễn ôm chầm lấy.

“Lăng Nhiên, vừa nãy em đẹp trai quá!”

Lăng Nhiên không hưng phấn như Tiết Lâm Viễn.

Ba cú nhảy lên trong bài thi ngắn bao gồm một cú nhảy A, một cú nhảy đơn và một cú nhảy liên tục. Với điều kiện thân thể hiện tại của cậu, chỉ có thể chọn tổ hợp đơn giản nhất là 3T + 2T.

Nhưng thấy Tiết Lâm Viễn thật sự vui mừng, cậu cũng phối hợp nở một nụ cười, nhận lấy khăn lông từ tay hắn nghiêm túc lau mặt.

Trong mắt mọi người xung quanh, điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ không màng hơn thua đấy.

Thiên phú này, tâm lý này!

Tôi muốn chọn tuyển thủ này!

Chu Dự lộ ra biểu cảm nhất định phải có được.

Đêm đó hắn gấp không chờ nổi mà liên hệ Tiết Lâm Viễn.

Thời điểm hắn gọi điện thoại tới, Tiết Lâm Viễn đầy mặt đau khổ, cầm khăn lông ấm đắp lên khớp chân Lăng Nhiên.

Giày trượt băng mới, có chút không quen chân,da thịt mắt cá chân Lăng Nhiên lại quá mềm mại mịn màng, trượt xong một tiết mục, cho dù đã băng băng vải, nhưng chỗ mắt cá vẫn sưng lên, nhìn qua to như một cái bánh bao.

“Không thì, bài thi tự do ngày mai không cần nhảy cú nhảy liên tục hai lần kia? Dù sao đây cũng chỉ là thi đấu nghiệp dư, yêu cầu về bố trí tiết mục cũng không quá nghiêm khắc. Hôm nay em thể hiện rất tốt, bạn của thầy ở đội tuyển tỉnh đã chú ý tới em rồi.”

Lăng Nhiên chưa buồn nâng mi mắt.

Cậu nằm ở trên giường hưởng thụ cái nóng từ tấm khăn trên chân, lại còn xem video thi đấu của vận động viên hàng đầu.

“Điểm hôm nay được cho thêm một ít.”

“Nhưng bài thi ngắn của em đã tốt rồi,” Tiết Lâm Viễn vẫn không yên tâm.

“Huấn luyện viên Tiết,” Lăng Nhiên rời mắt khỏi màn hình, nhìn thẳng hắn, “Em chỉ muốn làm tốt nhất.”

Không ai biết việc của ngày mai sẽ như thế nào, bây giờ cậu chỉ muốn làm tốt nhất, cho dù đối thủ đều là nghiệp dư, cậu cũng sẽ sử dụng toàn lực để thi đấu.

Đây mới là tinh thần thi đấu thể thao.

Không chỉ là so đấu với đối thủ, mà còn là so đấu với chính mình.

Tiết Lâm Viễn thở dài, di động trong túi rung lên.

Hiện trên màn hình là một dãy số xa lạ.

Tiết Lâm Viễn bỏ khăn lông xuống, nhận điện thoại, “Alo? Ai vậy?”

Âm thanh hưng phấn của Chu Dự truyền qua microphone.

Ở phòng bên cạnh, Dương Quỳnh Quang cũng đang xem video của Lăng Nhiên.

Nhưng cô xem qua, bắt bẻ mà nhăn mi, tuổi này, lấy đến ra tay ba cái nhảy lên, chỉ như vậy?

Còn chênh lệch nhiều so với đội tuyển tỉnh.

Cô “bộp” một tiếng, cứng ngắc tắt đi.

Chu Dự đúng là cái gì cũng dám thử lúc tuyệt vọng.

Tác giả có lời muốn nói:

Lăng Nhiên (mặt lạnh te): Đây là tiết mục thô ráp nhất, đơn giản nhất, nguyên bản nhất.

Tiết Lâm Viễn (thét chói tai): Á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á!

Lăng Nhiên (rũ mắt): Lần sau em sẽ cải tiến.

Tiết Lâm Viễn (thét chói tai): Á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á!

Hoắc Văn Trạch: …

Chú thích:

[1] Choctaw turn: là một kiểu bước đổi hướng trong trượt băng nghệ thuật, bao gồm cả việc thay đổi bàn chân, thay đổi cạnh và thùy. Choctaw tương đương với việc bước Rocker và Counter bằng hai chân, giống như Mohawk turn tương đương với việc thực hiện bước đổi hướng Three-turn và Bracket bằng hai chân vậy. (theo Wikipedia)

Trong thi đấu trượt băng, điểm số cuối cùng cấu thành từ 2 điểm chính:

[2] Điểm kỹ thuật (TES) là tổng của “điểm cơ bản” (base value) và “điểm thực hiện” tức GOE (grade of execution - điểm thưởng hoặc trừ tùy số lỗi mà vận động viên mắc phải trong bài thi đấu).

[3] Điểm thành phần (PCS) phụ thuộc vào nhiều yếu tố như trình diễn đẹp mắt, thể hiện bài thi phức tạp, động tác đẹp và khớp nhạc, diễn đạt tốt…

Vài điều khác về bảng điểm trong môn trượt băng nghệ thuật (mọi người hứng thú thì có thể tham khảo thêm, không thì lướt qua nhé):

Điểm trong thi đấu trượt băng được quyết định bởi 2 nhóm người. Một nhóm là tổ kỹ thuật (technical panel) và một nhóm là giám khảo (judge). Tổ kỹ thuật chịu trách nhiệm xác định đúng tên các động tác vận động viên thực hiện. Các động tác (nhảy, xoay, đổi hướng…) này về sau hiện trên bảng điểm (protocol) ở dạng viết tắt. Tổ kỹ thuật có 3 người hiểu rõ kỹ thuật (technical specialist) và từng là vận động viên trượt băng. Còn giám khảo (judge) là những người cho điểm. Thực tế giám khảo chỉ cần hiểu luật chứ không nhất thiết phải học trượt băng.

Mỗi động tác được tính điểm (element) có một mức điểm nhất định gọi là “điểm cơ bản” (base value) đã có sẵn trên hệ thống. Động tác nhảy (jump) hay động tác xoay tại chỗ (spin) đều được coi là các “động tác tính điểm” (element). Trên bảng điểm (protocol) chỉ viết tắt tên các động tác được tính điểm (element).

Khi vận động thực hiện các động tác (element) như nhảy, xoay, đổi hướng… giám khảo sẽ dựa trên chất lượng (quality) mà cho điểm GOE tức “điểm thực hiện” (grade of execution). Vận động viên thực hiện tốt và nhìn đẹp mắt thì nhận điểm GOE cộng, thực hiện xấu và làm hỏng động tác thì nhận điểm GOE trừ.

Các điểm cao nhất và thấp nhất trong số điểm giám khảo chấm sẽ được máy tính tự động loại bỏ, điểm cuối cùng cho vận động viên là điểm trung bình của những điểm còn lại.

(Tất cả những thông tin trên được tham khảo từ fanpage Yuzuru Hanyu Vietnam)