Mỹ Nhân Tư Hoa Niên

Chương 19

Nàng luôn không hiểu, vì cái gì Chu thị sẽ làm loại chuyện đó đối với nàng, nếu như không có bà ta, lão thái quân cũng sẽ không vứt bỏ nàng sớm như vậy, tương lai có lẽ nàng còn có thể có một kết cục tương đối an ổn, nhưng là Chu thị ra tay với nàng đã khiến nàng mất đi giá trị cuối cùng đối với lão thái quân.

Cho đến sau này, nàng trở lại kinh thành sau một thời gian lang bạc khắp nơi, mới nghe người ta bàn tán về vụ án của Kỷ gia nhiều năm về trước. Đại phu nhân Lâm thị sở dĩ bị người vu hãm, kỳ thật cũng là do bất hoà với Chu thị. Lâm thị là tiêu thư nhà thư hương môn đệ ở Lĩnh Nam, từ nhỏ đã có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao có thể làm ra việc tư thông với người khác đây, đây đều là do Chu thị vu cáo. Nhưng điều khiến Kỷ Uyển Diễm nghĩ mãi không ra, là tại sao năm đó cha mẹ nàng không phản kháng, mà lại nhẫn nhục chịu đựng, để cho Chu thị vu oan như vậy?

Phụ thân liều c.h.ế.t che chở mẫu thân, điều này đã nói lên bản thân ông không tin, nhưng vì cái gì cuối cùng ông lại lựa chọn tự sát, cũng không thay thê tử rửa sạch ô danh?

Đủ loại nghi vấn liên tục quấy nhiễu ở trong lòng Kỷ Uyển Diễm, nhưng khi nàng bắt đầu truy tra thì sự việc sớm đã trôi qua nhiều năm, ngay cả dấu vết để lại đều không tìm được, cha mẹ lại sớm biến thành nắm cát vàng, c.h.ế.t không đối chứng, cuối cùng nàng cũng không làm sáng tỏ được điều gì, thực sự là cũng không có biện pháp. Chỉ có thể cả đời cõng lên ô danh, bị người chỉ trích, hồ đồ mà sống qua ngày.

Giải thích thêm:

[3]Hậu tích bạc phát: Hậu(dày) tích: chỉ đại lượng, dốc sức tích trữ ” bạc (mỏng) phát: chỉ số ít, từ từ thả ra. Tích trữ nhiều hơn, từ từ thả ra. Hình dung chỉ có chuẩn bị đầy đủ mới có thể làm xong chuyện. Ý là trải qua thời gian dài có chuẩn bị tích lũy thì sẽ có tương lai, phát huy thành tích…

Tiệc thưởng mai của Kỷ gia Uyển Bình được định vào mùng mười tháng chạp. Thiệp mời là do Kỷ Uyển Ninh viết tay và gửi đi, nàng là đích tiểu thư của Bình Dương Hầu phủ, các phủ đệ hiển hách Uyển Bình làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này, đây cũng là cách mà lão thái quân giúp Kỷ Uyển Ninh phát triển danh vọng. Từ khi nàng mười tuổi, liền dạy nàng phải giao thiệp như thế nào, thư từ lui tới đều được viết dưới sự chỉ điểm của lão thái quân, giờ đã đạt được trình độ nhất định, dùng từ tinh chuẩn tuyệt vời, tương đối tài giỏi.

Những ngày qua Kỷ Uyển Diễm không đi thư viện Như ý luyện đàn, thì cũng chính là ở trong phủ luyện đàn, thể hiện dáng vẻ một lòng muốn toả sáng ở tiệc thưởng mai, mà lão thái quân cũng coi trọng việc tài nghệ của Kỷ Uyển Diễm đột nhiên tăng tiến nhanh chóng, còn khen ngợi ở ngay trước mặt Kỷ Uyển Diễm. Tam phu nhân nghe Liễu Bình bẩm báo, lông mày gần như nhíu lại, lão thái quân rất ít khen ngợi cô nương trong phủ, một khi có thể được lão thái quân khen ngợi, điều này đã nói lên Kỷ Uyển Diễm xác thực là có thiên phú.

Biểu hiện của Kỷ Uyển Diễm khiến cho Tam phu nhân rơi vào trầm tư, trước đây vẫn cho rằng nha đầu kia còn nhỏ tuổi, không đủ để trở thành mối lo, nhưng bây giờ vừa ra mặt, đã liền toả sáng rực rỡ, không khỏi khiến cho đáy lòng Tam phu nhân nổi lên nghi ngờ, bà ta chau mày lại hỏi Liễu Bình:

"Mấy ngày qua nàng ta còn vụиɠ ŧяộʍ đi Tây Thiên Viện không?"

Liễu Bình gật đầu: "Dạ còn, gần như là cách ngày lại đi, có lúc đưa đồ ăn, có lúc đưa chăn mền, Mai Mặc không dám mỗi lần đều bẩm lại, sợ người nói nàng chuyện bé xé ra to. Thế nhưng, Tứ cô nương gần đây xác thực kỳ quái, trước đây nàng ta còn lén lút mà đi, nhưng mấy ngày này thậm chí không hề kiêng kị, trực tiếp đi băng qua vườn, mặc kệ có người trông thấy hay không, đường đường chính chính mà đi. Tam phu nhân, người nói đây rốt cuộc là vì sao?"