Sau Khi Ly Hôn Tôi Mở Cửa Hàng Ở Thế Giới Nữ Tôn

Chương 54: Phiên ngoại

Năm thứ hai sau khi tứ hoàng nữ mưu hại thái nữ bị biếm làm thứ dân. Nữ đế Hạ Nam Nhược Thanh truyền đế vị cho thái nữ Hạ Nam Tinh. Ngày Hạ Nam Tinh đăng cơ, nàng phong Hứa Nhan Nhan là Hứa Quận Vương, Quân Liên Kỳ nghiễm nhiên trở thành Quận Vương phu.Nửa năm sau khi đăng cơ trở thành nữ đế, nàng cưới công tử Lục phủ Lục Trầm phong phượng hậu.

Nhưng chuyện khiến khắp kinh thành bàn tán không phải là chuyện Lục Trầm được phong làm phượng hậu, mà là chuyện Quận Vương phu, Quân Liên Kỳ, hắn nổi danh khắp kinh thành, chỉ vì hắn là một dấm phu! Hắn không cho Hứa Nhan Nhan nạp thị, ngay cả nữ đế chơi cùng Hứa Nhan Nhan lâu một chút hắn cũng nổi ghen. Hứa Nhan Nhan ra ngoài đường nếu một nam tử nào đấy liếc mắt nhìn, hắn sẽ cho người hành hạ vị công tử đó, khiến cho Hứa Nhan Nhan ít khi ra ngoài. Lúc mới cưới hắn còn âm thầm xử lý, nhưng sau đó hắn dần dần không kiêng nể. Lúc trước đám quý nữ ái mộ hắn bao nhiêu thì bây giờ lại tránh xa hắn bao nhiêu. Ai mà nghĩ tới, công tử đệ nhất kinh thành lại là một dấm phu, không độ lượng, ghen tuông thái quá. Đám công tử lại thầm thương cho Hứa Nhan Nhan. Đường đường là một Quận Vương lại bị phu lang đè đầu cưỡi cổ. Hứa Nhan Nhan đau đầu. Bởi vì Quân Liên Kỳ thật sự ghen tuông quá mức, ghen vô lý, cả nữ nhân cũng sẽ ghen!

Hứa Nhan Nhan hết cách, chỉ có thể càng thêm sủng ái yêu chiều hắn, thật sự sủng hắn lên tận trời. Khiến cho đám công tử khắp kinh thành hâm mộ không thôi. Hứa phủ và phu thê Hứa Nhan Nhan trở thành đề tài mà kinh thành dư luận. Thậm chí có thư sinh còn viết thành thoại bản. Bán chạy nhất kinh thành.

Tiểu Thác vẫn hầu hạ Quận Vương phu, Quân Liên Kỳ. Tang Vu đã trở thành tổng quản. Hứa Nhan Nhan đã mang thuốc từ hiện đại về trị được bệnh cho phụ thân nàng. Bởi vì thời gian tiếp xúc nhiều. Nàng cuối cùng bị Tiểu Thác áp đảo lên giường. Đương nhiên chuyện này cũng là Quân Liên Kỳ cho phép hắn. Bởi vì hắn ngại Tiểu Thác mỗi ngày đều lải nhải, hắn chỉ muốn ở cùng Nhan Nhan!

Cô cũng lắp được sóng mà anh hai Hứa Đông cho, mỗi ngày đều có thể gọi video về. Quân Liên Kỳ mỗi lần đối mặt với cả nhà Hứa gia đều sẽ ngoan ngoãn lại xinh đẹp khiến cho cả nhà Hứa gia yêu thích không thôi. Nhiều khi Hạ Nam Tinh cũng sẽ tới hàn huyên cùng cả nhà Hứa gia, khiến cho cả nhà Hứa gia hãnh diện ngẩng cao đầu. Có thể không hãnh diện sao? Đó là nữ đế đó!

Ở một nơi xa xôi.

Quân Ngôn nghe dân chúng bàn tán về Hứa Nhan Nhan sủng ái Quân Liên Kỳ ra sao. Hắn nắm chặt tay. Hắn hối hận! Hắn hận bản thân cũng hận Lạc Yên. Nếu không phải cô ta dụ dỗ hắn, hắn cũng sẽ không cùng Nhan Nhan đi đến bước này! Đáng lẽ người được Nhan Nhan sủng ái là hắn! Nhưng bây giờ, hắn bị buộc với Hạ Nam Vân, từ khi về huyện thành này nàng ta càng tàn nhẫn. Hạ nhân không có nhiều, nhiều việc đều phải qua tay hắn, thậm chí hắn còn bị nàng ta đối xử tàn nhẫn. Còn nàng ta mỗi ngày đều uống rượu đi thanh lâu chơi bời xong trở về sẽ hành hạ hắn. Nhiều lần hắn suýt mất cả mạng. Cũng không phải hắn không muốn trốn đi. Nhưng hắn trốn không thoát! Thân thể này lại yếu đuối.

Quân Ngôn ánh mắt đỏ ngầu. Vừa hận Hạ Nam Vân, vừa đau lòng Hứa Nhan Nhan. Nhưng hắn lại không có bản lĩnh chết, chỉ có thể sống tạm bợ.

*******************************

Ta là Hạ Nam Tinh, từ nhỏ ta đã biết Quân Liên Kỳ. Quân Liên Kỳ là một trà xanh biểu, trong ngoài không đồng nhất. Hắn thường xuyên chỉnh ta. Ta ghét hắn nhưng lại không làm gì được hắn. Tính tình ta phong lưu, thích nhất là mỹ nam. Nhưng thật ra ta chỉ thích ngắm nhìn mà thôi. Ta kỳ thật còn là một xử nữ! Từ nhỏ ta đã nhận ra tứ tỷ, Hạ Nam Vân của ta là người có dã tâm lại tàn nhẫn. Ta không muốn tranh giành với nàng ta. Ta chỉ muốn tiêu dao tự tại. Cho đến khi ta gặp được Nhan Nhan. Nàng ấy đến từ một nơi xa, ta rất thích nàng ấy. Nàng ấy là bằng hữu duy nhất của ta. Khi biết Quân Liên Kỳ thích nàng ấy, mà tứ tỷ của ta lại thích Quân Liên Kỳ, ta âm thầm cho người bảo vệ nàng ấy. Không chỉ Quân Liên Kỳ thích nàng ấy, mà cả công tử Lục gia, Lục Trầm cũng thích nàng ấy. Năm ấy, sau khi Nhan Nhan cưới Quân Liên Kỳ, Lục Trầm mỗi ngày đều ngẩn người. Nhan Nhan bảo ta đi an ủi hắn. Mỗi lần hắn ngẩn người, ta cũng đều sẽ ngồi bên cạnh hắn. Cũng không biết từ bao giờ ta lại thích hắn. Sau khi ta trở thành nữ đế, đám quần thần mỗi ngày đều giục ta cưới phi, lập hậu, cho nên năm hắn cập kê, ta cầu hôn hắn. Hắn đồng ý, nhưng ta biết trong lòng hắn có lẽ cũng không có ta. Cho đến sau này trong một lần hắn uống say, hắn mới nói cho ta biết. Hắn đã quên được Nhan Nhan rồi, hắn nói hắn thích ta, lúc đó ta rất vui vẻ, ta muốn nói cho hắn biết ta cũng thích hắn, nếu không ta đã không để cả hoàng cung không có vị nam phi nào ngoài phượng hậu hắn. Sau này, ta cũng không còn yêu thích mỹ nam nữa. Ta chỉ thích hắn và Nhan Nhan. Ta rất thích đi phủ Nhan Nhan, nàng ấy có đủ thứ trên đời. Nàng ấy còn có thể gọi, cái gì mà điện thoại cho phụ mẫu nàng ấy. Ta còn cùng phụ mẫu nàng chào hỏi. Ta thích nhất ở chỗ nàng, cùng nàng chơi game. Nhưng mà...Quân Liên Kỳ lại không chào đón ta. Nhưng khổ nỗi, năm đó hắn cầu xin ta giúp hắn, cho nên hắn thề hắn không gây khó dễ cho ta.

Ta cảm thấy nhân sinh của ta, có phu lang yêu thương, có bằng hữu bầu bạn, như vậy là đủ hạnh phúc!

Ta là Lục Trầm, từ nhỏ ta đã được phụ mẫu và các tỷ tỷ chiều chuộng. Ta không học nam hồng. Cả kinh thành ai cũng khen Quân nhị công tử là công tử đệ nhất kinh, xinh đẹp thiện lương. Ta cũng cảm thấy vậy. Nhưng sau này ta mới biết hắn không thiện lương như vẻ bề ngoài.

Năm đó ta gặp được Hứa tỷ tỷ, ta thích tỷ ấy. Nhưng ta lại chưa cập kê. Cho nên năm ấy Hứa tỷ tỷ chọn hắn, cưới hắn làm phu lang. Ta rất đau khổ. Ta cho rằng là Hứa tỷ tỷ thích hắn nên mới cưới hắn. Nhưng ai ngờ, sau đó ngũ điện hạ nói cho ta biết, kì thật là hắn tính kế Hứa tỷ tỷ. Lúc đó ta rất tức giận. Ta muốn nói cho Hứa tỷ tỷ, nhưng ngũ điện hạ nói, tỷ ấy đã sớm biết. Sau đó mỗi ngày ta đều nhớ tỷ ấy, ta biết tỷ ấy băn khoăn ta nên kêu ngũ điện hạ tới an ủi ta. Ta biết tỷ ấy không có khả năng nạp thị, cho nên năm ta cập kê, ta đồng ý gả cho ngũ điện hạ. Vài năm sau khi sống cùng nàng ấy, ta cũng dần quên đi Hứa tỷ tỷ. Ta chỉ còn coi tỷ ấy như tỷ tỷ, thay vào đó là hình bóng của vị Quân Vương cao cao tại thượng nhưng lại nguyện ý hạ mình vì ta. Nguyện ý cả đời không tuyển nam phi. Có lẽ nhân duyên của ta và nàng đã được định sẵn. Ta được mãn nguyện, ta cũng thầm mong Hứa tỷ tỷ và Quân ca ca cũng hạnh phúc như ta và Quân Vương của ta!