Câu Được Bạn Cùng Phòng Của Em Trai Tôi!

Chương 10

Sau này cậu sẽ xử lý “Thẩm Thời Hi” rất thê thảm, chỉ cần nghĩ cũng biết tính cách không thể nào dịu dàng được.

Nhưng bây giờ, đối phương lại ngoan ngoãn gọi anh là gì?

Nghĩ như vậy, Thẩm Thời Hi không tự chủ được kéo dài giọng nói, thấp giọng lặp lại: "Anh?"

Trình Chu Sách chỉ nhìn thẳng vào anh: "Gọi như vậy có sai không ạ?"

Thẩm Thời Hi dựa vào bàn, tay chơi đùa với chiếc quạt nhỏ mà Thẩm Thời Mộc vừa đưa cho, bất chợt cười.

Dù sao cũng là người sẽ ở bên cạnh em trai mình.

"Không sai, cứ gọi như vậy đi."

Thẩm Thời Mộc ở bên cạnh thực sự muốn phản bác, vào lúc Trình Chu Sách tự nhiên gọi "anh", cậu ta đã muốn nói, này người anh em, cậu thật sự rất không khách sáo.

Chẳng bao lâu, hai nam sinh khác trong ký túc xá cũng đã đến.

Nam sinh có thân hình nhỏ nhắn tên là Phương Cẩm, còn người trắng trẻo mập mạp kia tên là Nguyễn Sâm.

Giữa những thiếu niên luôn dễ dàng kết bạn với nhau, huống chi Thẩm Thời Mộc vốn là người hòa đồng.

Còn Thẩm Thời Hi vẫn ở lại đây, là vì trước đó đã hẹn với Thẩm Thời Mộc, chờ cậu ta dọn dẹp xong sẽ cùng đi ăn tối.

Nhìn nhóm nam sinh trong ký túc xá, Thẩm Thời Hi cười nói: "Lát nữa bọn em dọn dẹp xong, anh mời các em đi ăn nhé."

Tất cả đều là những cậu bé tính tình phóng khoáng, nghe thấy lời này cũng không e ngại, cười to nói: "Cảm ơn anh Thời Hi!"

Sau đó bị Thẩm Thời Mộc cười đẩy nhẹ một cái: "Đây là anh trai tôi đấy!"

Ba người nhanh chóng náo nhiệt thành một nhóm, chỉ có Trình Chu Sách đứng lạnh lùng một bên, cúi đầu không biết đang nghĩ gì.

Chẳng bao lâu sau, điện thoại của Trình Chu Sách reo lên, cậu cầm điện thoại bước ra ngoài.

Vừa kết nối, người nam sinh bên kia đã mở lời trước: “Chu Sách, cậu đang ở đâu thế?"

"Trường học?"

Giọng nói bên kia có chút ngạc nhiên: "Trường học? Sao cậu còn ở trường? Cậu vốn không ở ký xá mà?"

Trình Chu Sách nhướng mày: "Ai nói tôi không ở ký túc nữa?"

Tạ Tri Dật im lặng một lúc: "Cậu đó, căn nhà ngoài trường cậu không phải đã mua xong rồi sao?"

"Không ra ngoài nữa, tôi ở ký túc thôi."

"Tại sao?"

"Tôi vừa xem qua quy định của trường, sinh viên năm nhất không được phép ở ngoài trường."

Tạ Tri Dật không thể tin được: "Cậu sẽ nghe lời như vậy sao?" Nói xong cậu ta cũng không đợi Trình Chu Sách trả lời, "Thôi được, không quản cậu nữa, vậy cậu đã dọn dẹp xong chưa, ra ngoài ăn cơm?"

"Tôi có việc, cậu tự đi ăn đi."

"Cậu có việc gì? ? ?"

Trình Chu Sách đang chuẩn bị nói gì đó, quay người lại đã thấy Thẩm Thời Hi đẩy cửa bước ra.

"Không nói nữa, tôi cúp máy trước."

Chưa kịp chờ câu trả lời từ phía bên kia, Trình Chu Sách đã tắt điện thoại.