Lâm Độ lướt qua Weibo thì có thể nhìn ra, ở thế giới trước cậu cũng tính là người trong giới giải trí, những dẫn dắt rõ ràng như vậy cậu vẫn hiểu được, người đứng sau không cần phải nghĩ cũng biết là nhân vật thụ chính, trong tiểu thuyết không có đoạn này, vì nguyên chủ đã tức giận ngay tại hiện trường phỏng vấn và danh tiếng sụp đổ, bây giờ cậu xuyên không đến, không tức giận, ngay sau đó bức ảnh liền xuất hiện.
Chiếc điện thoại lập lòe sáng lên rồi bắt đầu rung, Lâm Độ nhìn số điện thoại lạ nhảy múa trên màn hình, vẻ mặt lạnh lùng đứng đó, chờ đợi chuông điện thoại reo đi reo lại, đến lần thứ ba mới nhấc máy.
Giọng nói khàn khàn từ đầu dây bên kia truyền đến: "Anh ta nói, chỉ cần anh đồng ý ly hôn, tất cả tin xấu sẽ biến mất, nếu không..."
Lâm Độ xác nhận những suy đoán trong lòng, lập tức cúp máy, nhìn những bình luận dưới Weibo, nguyên chủ có người hâm mộ, còn có một số người qua đường yêu thích vẻ ngoài của cậu, đang cố gắng bảo vệ cậu, nói rằng đây chỉ là ảnh nghệ thuật mọi người hãy bình tĩnh, antifan và một số người qua đường thích xem kịch vui thì đã nắm bắt cơ hội để chửi bới và chế giễu.
Không giống như dư luận buổi sáng còn có thể kiểm soát, có người cố tình dắt mũi, khu bình luận chướng khí mù mịt.
Tính tình Lâm Độ lạnh lùng, không quan tâm đến ý kiến của người khác về mình, nhưng cậu muốn làm livestream, muốn trở thành livestreamer hàng đầu, còn muốn thử sức với diễn xuất, trong cuộc đời cậu không có nhiều thứ đặc biệt muốn làm, trước khi trưởng thành chỉ muốn sống tốt, năm mười tám tuổi cậu tiếp xúc với livestream, khi livestream cậu sẽ hát, chơi game, đọc văn và trò chuyện với người hâm mộ qua màn hình, đó là điều hiếm hoi cậu cảm thấy hứng thú.
Sau đó khi độ nổi tiếng tăng lên, có đoàn phim nhỏ mời cậu diễn xuất, cậu đã trải nghiệm cuộc sống khác biệt của một nhân vật trong phim, cậu thực sự thích cảm giác này, vì vậy cậu quyết định chuyển hướng, nửa chừng đi thi vào Học viện hí kịch.
Trong cuộc đời cậu rất ít có việc gì thích làm, không biết thì thôi, biết rồi cậu sẽ dốc hết sức lực để nắm giữ, trên đời này không ai bảo vệ cậu, cậu sẽ một mình một ngựa chiến đấu, huống chi đây còn là lĩnh vực cậu giỏi, cậu đã chuẩn bị tiếp tục làm livestream, nếu có cơ hội cậu cũng muốn thử sức với diễn xuất, cậu sẽ không bao giờ lùi bước.
Cậu không ngờ lần này lại nhận được kịch bản về một nhóm nhạc nam bị bủa vây bởi tin xấu.
Lâm Độ mở thông tin trong điện thoại, bên trong có tin nhắn từ người quản lý, lạnh lùng thông báo cậu chỉ còn một tháng nữa là hết hợp đồng, giọng điệu đe dọa yêu cầu cậu trong thời gian này phải ngoan ngoãn, đừng gây rắc rối cho công ty, còn có tin nhắn từ trợ lý, ngày kia nhóm Time Tiger sẽ có buổi hòa nhạc riêng, thời gian địa điểm và lịch trình biểu diễn đều đã gửi qua WeChat cho cậu, yêu cầu khi đó cậu tự mình đến đó.
Lâm Độ nắm chặt điện thoại, ngẩng đầu nhắm mắt, ánh trăng sáng xuyên qua bức tường bằng kính chiếu vào khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Độ.
Ngày kia... còn hai ngày nữa.
Cậu rất mong chờ.
*Trong phòng, Lâm Độ đang luyện tập vũ đạo theo video, mái tóc đen bị mồ hôi làm ướt, nhưng bản thân cậu chẳng hề nhận ra, vẫn kiên trì sửa sai và luyện tập động tác.
Lâm Độ có một số nền tảng về vũ đạo, thực tế diễn xuất đòi hỏi khá cao về sự phối hợp cơ thể của diễn viên, không nói đến chuyện khác, việc treo dây cáp và đóng cảnh võ thuật sẽ có lợi thế, Lâm Độ đã đặc biệt đi học vũ đạo.
Tuy nhiên, nhóm nhạc nam này có bài hát và vũ đạo riêng, dù nguyên chủ có trí nhớ cơ bắp, cậu cũng cần phải làm quen.
Hai ngày, đủ rồi.
Lâm Độ xem danh sách biểu diễn mà trợ lý gửi đến, cả buổi hòa nhạc, nhóm có năm tiết mục, do scandal gần đây, Lâm Độ bị cắt hai tiết mục, chỉ cần tham gia ba tiết mục, tiết mục nhóm không sao, điều quan trọng là, mỗi thành viên trong nhóm đều được sắp xếp tiết mục riêng.
Lâm Độ nhắm đến tiết mục đơn này.
Sau ba giờ liên tục luyện tập, đồng hồ báo thức đặt sẵn reo lên, Lâm Độ dừng động tác, cầm lấy cốc nước nhấp từng ngụm nhỏ, thả lỏng cơ thể mình một cách tùy ý, nhìn những cây xanh bên ngoài nghỉ ngơi một lát.
Mạng xã hội ồn ào, cậu cũng không quan tâm, cuộc gọi ẩn danh sau đó cũng gọi đến vài lần, sau một vài lần không nhận, Lâm Độ chậm rãi gửi một tin nhắn, bày tỏ mình tạm thời chưa có ý định ly hôn, phía bên kia cũng không gọi lại nữa.
Hai ngày trôi qua trong chớp mắt, chiều ngày diễn ra buổi hòa nhạc, Lâm Độ đến sớm để làm kiểu tóc, thợ trang điểm nhìn thấy cậu đến còn ngạc nhiên, như không nghĩ rằng cậu sẽ đến, nhưng chỉ trong chốc lát, đã bắt đầu làm việc.