"Vậy không bằng..." Vương Lão Tứ còn chưa dứt lời, đột nhiên từ xa truyền đến một tiếng kêu thét chói tai.
Thủ lĩnh lập tức rút đao, tung người chạy như bay về phía đó.
"Lão Cửu, có chuyện gì vậy?" Hắn cảnh giác nhìn xung quanh.
Chỉ thấy Lão Cửu mặt mày ngây dại, không biết đã nhìn thấy thứ gì đó kinh hãi, đang đứng im tại chỗ, tay chỉ thẳng về phía xa. Hắn nhìn theo hướng tay Lão Cửu, lập tức cũng chết lặng. Cách hắn chừng mười mét, là vô số bộ xương - xương người. Tuy trên tay hắn cũng dính không ít máu, nhưng số lượng kinh người trước mắt cũng đủ khiến hắn khϊếp sợ.
Xương người chất thành từng đống nằm la liệt trên mặt đất với đủ loại tư thế kỳ quái, dưới ánh lửa leo lắt, hiện lên màu trắng bệch ghê rợn, khiến người ta kinh hãi.
Thủ lĩnh rùng mình, mặt sa sầm không nói gì, chỉ ngồi xổm xuống kiểm tra kỹ lưỡng mấy bộ xương gần đó.
Những bộ xương này còn nguyên vẹn, bảo tồn rất tốt, ước chừng chết cũng chỉ mới vài chục năm, trên tay vẫn còn cầm binh khí, trên người vẫn mặc y phục, không có vết thương rõ ràng. Lại nhìn thêm mấy bộ nữa, cũng đều trong tình trạng tương tự, xem ra hơn ngàn người chết ở đây đều như vậy.
Không có vết thương rõ ràng, nhưng những người này khi chết đều nắm chặt binh khí trong tay, dường như đang phải đối mặt với kẻ thù, nhưng họ lại không hề bị thương. Kỳ lạ, rốt cuộc hơn ngàn người ở đây chết như thế nào?
Không biết từ lúc nào, Vương Lão Tứ cũng đã ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, hắn ta đưa tay nhấc một bộ y phục lên, cẩn thận quan sát một lượt, mặt mũi lộ vẻ kinh ngạc, lắp bắp nói: "Lão đại, những người này có... có... có vấn đề!"
"Người chết rồi, thì có vấn đề gì nữa!" Thủ lĩnh giơ tay cho hắn ta một cái bạt tai.
"Thật sự có vấn đề, những người này đều là người của bang Phủ Đầu, hắc bạch lưỡng đạo đều kiêng nể mấy chục năm trước." Vương Lão Tứ kêu lên.
Tim thủ lĩnh lại chùng xuống, túm lấy cổ Vương Lão Tứ gằn giọng: "Ngươi chắc chắn chứ?"
"Chắc chắn." Vương Lão Tứ gật đầu lia lịa, đưa bộ y phục trên tay qua: "Ngài xem ký hiệu được thêu trên áo."
Dưới ánh lửa lờ mờ, hắn thấy trên áo quả nhiên có thêu mờ mờ hai lưỡi rìu bắt chéo, đúng là biểu tượng của bang Phủ Đầu oai phong lừng lẫy 50 năm trước. Không ngờ bang Phủ Đầu với hơn ngàn cao thủ, lại đột nhiên biến mất không còn tăm hơi vào lúc đỉnh cao, hóa ra là đều chết ở đây.
Kỳ quái! Kỳ quái vô cùng! Rốt cuộc là ai, thế lực nào đã gϊếŧ chết bọn họ? Không chỉ gϊếŧ chết hơn ngàn người, mà còn không để lại bất kỳ dấu vết nào trên người bọn họ. Nhìn tư thế của các bộ xương, rõ ràng là đang trong trạng thái căng thẳng, không giống như chết đói. Nói cách khác, bọn họ không phải bị nhốt chết trong hang động.
Chẳng lẽ, kỳ quái chính là hang động này? Đúng lúc này, lại có một tiếng hét thất thanh vang lên.
Thủ lĩnh lại lao người chạy như bay qua. Chỉ thấy một tên thuộc hạ đang đứng ngây ra đó, cách đó không xa là một quần thể mộ hình thuyền bằng gạch đá cổ kính, ước chừng khoảng hơn hai mươi ngôi mộ. Tất cả các ngôi mộ đều được tạc từ đá xanh, hòa làm một thể với lớp đá bên dưới.
Quan sát kỹ lưỡng, thì ra là thợ thủ công đã chôn toàn bộ lăng mộ bằng đá xanh vào trong lớp đá, không biết sâu đến mức nào.
Kiểu dáng lăng mộ giống như những chiếc thuyền nhỏ này được xếp theo hướng Nam Bắc một cách trật tự, thủ lĩnh quan sát kỹ lưỡng một lượt, phát hiện ra rằng hầu hết đều là mộ đơn, cũng có một số mộ đôi, quy mô gần như giống hệt nhau. Tất cả đều dài từ hai đến ba trượng, cao một trượng, đầu Nam rộng năm thước, đầu Bắc rộng chín thước, eo cũng rộng hơn bảy thước.
Vương Lão Tứ kinh ngạc đi tới kiểm tra hồi lâu, mãi một lúc sau mới chậm rãi nói: "Lão đại, hình thức xây dựng của những ngôi mộ này về cơ bản khá giống nhau, nhưng nếu để ý kỹ thì lại chia thành ba loại.
"Loại thứ nhất là đầu Nam nhỏ hẹp, eo phình ra ngoài, đầu Bắc hơi rộng, gạch bịt cửa mộ được xây thành hình mũi thuyền tam giác."
"Loại thứ hai là đầu Nam và đầu Bắc rộng hẹp gần như nhau, hai bên eo hơi cong ra ngoài, gạch bịt cửa mộ được xây thành hình tam giác. Loại thứ ba là phóng to của loại thứ nhất, chỉ khác là ở phía Đông đầu Bắc có xây thêm một lối đi ngắn, gạch bịt cửa mộ đạo cũng được xây thành hình tam giác. Theo em xem thì hẳn là được xây dựng vào thời Hán Trung kỳ."
Thủ lĩnh gật đầu. Tên Vương Lão Tứ này tuy là người đê tiện, nhưng trước đây từng làm nghề trộm mộ, nên rất am hiểu những thứ này. Nhưng tại sao người của bang Phủ Đầu 50 năm trước lại đột tử ở đây, trong quần thể lăng mộ thời Hán?
Hắn cẩn thận quan sát lại lần nữa.
Hình thức xây dựng của những ngôi mộ này quả thực về cơ bản là giống nhau, khi xây đến độ cao từ hai đến ba lớp gạch thì bắt đầu thu nhỏ dần vào trong, thu nhỏ đến khi hai bên thành mộ chỉ còn cách nhau khoảng một thước sắp khép lại, thì dùng nửa viên gạch cắm xiên vào giữa khe hở để gắn kết, cộng thêm phần gạch bịt cửa mộ hình tam giác, khiến cho loại mộ này trông giống như một chiếc thuyền úp ngược xuống đất.