Nhốt Em Cả Đời

Chương 3: Gặp gỡ

Một tuần quét dọn hai lần, thời gian là do Thẩm Miên tự định, chiều thứ tư cô không có tiết nên cô định là thứ tư sẽ đến một lần, chủ nhật đến một lần.

Buổi chiều đồng nghiệp tan làm liền đưa cô đi gặp mẹ mình, Thẩm Miên học theo phần hướng dẫn đơn giản của mẹ cô ấy, bà ấy đưa cho cô một phần hợp đồng, trên đó viết các công việc cần làm, bao gồm cả việc lau nhà mấy lần, cửa sổ phải lau thế nào, còn có các lễ nghi khi gặp chủ nhà,... Ban đầu cô cảm thấy rất đơn giản, sau đó mới phát hiện ra làm dọn dẹp vệ sinh cũng rất phức tạp.

Thế là cô còn đặc biệt đi mua sách về đọc, gọi là Bồi dưỡng cách làm việc nhà.

Cô lật ra trang đầu, trên đó viết: Làm việc nhà trông có vẻ đơn giản nhưng thật ra nếu chia từng việc vụn vặt sẽ rất phức tạp, phải đo lường được lượng dinh dưỡng ăn uống cho một nhà lớn nhỏ, chăm sóc cuộc sống hằng ngày, mua sắm hợp lý, dọn dẹp vệ sinh, giặt giũ nấu ăn, sắp xếp đồ đạc, cách sử dụng và bảo quản các đồ điện tử gia dụng trong nhà. Thậm chí còn có việc chăm sóc cho thú cưng, làm thế nào để phòng tránh và ứng phó với việc hoản hoạn, tất cả đều là kiến thức quan trọng mà bà nội trợ và nhân viên quét dọn vệ sinh cần phải nắm bắt. Có thể nói, trong cuộc sống bận rộn ngày nay, làm công việc nhà đã trở thành một môn học mới. Muốn trở thành một nội trợ đạt chuẩn, một nhân viên phục vụ dọn dẹp nhà cửa đạt chuẩn, nếu không hệ thống, quá trình học tập toàn diện sẽ khó có thể đạt được…

Cô nhìn một lượt, thật sự cảm thấy làm nghề nào đều không dễ dàng.

May mà công việc này của cô không cần học toàn diện như thế.

Tuy hôm qua đọc sách đọc đến rất khuya nhưng cuối tuần cô vẫn dậy rất sớm, dù sao đi nữa cô cũng không có kinh nghiệm, cô muốn đến sớm để nghiên cứu tìm hiểu công việc, thế là cô mặc đồng phục của mẹ đồng nghiệp, cầm theo chìa khóa, ngồi xe buýt từ trường đi đến căn hộ kia.

Giữa đường cần xuống xe chuyển trạm, khoảng một tiếng đồng hồ mới đến, đến vào được trong tiểu khu này thật sự vô cùng khó khăn, cô phải đưa đủ loại giấy tờ chứng minh mới có thể vào trong được.

Bước vào trong thang máy, cô ấn thang máy số 18, lấy khẩu trang từ trong túi ra đeo, hôm nay cô cố tình “sửa soạn” một chút, mang theo một chiếc kính gọng đen bản to, tóc buộc thấp, bên dưới cũng mặc chiếc quần ống rộng thùng thình.

Trước khi ra ngoài cô đã soi gương rồi, cô rất hài lòng với bản thân, cô cảm thấy mình trông vừa quê mùa vừa xấu xí thế này, nhất định sẽ rất an toàn.

Nhưng cũng chỉ là cô cảm thấy thế thôi.

Vóc người lồi lõm quyến rũ cùng khí chất vốn có, làm sao mà quần áo có thể che giấu được chứ.

Hơn nữa còn có cổ tay và vùng cổ lộ ra làn da trắng mịn, khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn cô.

Thẩm Miên cũng không nghĩ ngợi nhiều như thế, cô mang theo dụng cụ quét dọn đi đến trước cửa căn hộ.

Cô gõ cửa, đợi một lúc lâu cũng không thấy ai ra mở cửa, cảm thấy trong nhà nhất định không có ai ở, cô liền lục tìm chìa khóa mở cửa.

Trong nhà quả nhiên hình như không có người ở nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ, căn hộ được thiết kế theo tông chủ đạo là màu trắng lạnh, có lẽ là đàn ông ở, cô nhìn quanh một phòng, dụng cụ trong nhà không quá nhiều nhưng những thứ nên có đều có cả.

Cô nhìn đồng hồ, vừa đúng chín giờ sáng, cô lấy danh sách trong túi ra, làm từng việc một. Mẹ của đồng nghiệp từng bảo nếu có gì không biết hoặc không hiểu có thể hỏi bà ấy, cô thật sự có rất nhiều đồ công nghệ cao không biết dùng, thế là liền gọi điện thoại hỏi, tốn chút thời gian để học hỏi.

Mấy năm nay cô luôn sống trong khu nhà cũ kĩ, dụng cụ gia dụng trong nhà đều đã dùng rất nhiều năm, trong nhà cũng không dư giả để mua thêm đồ gia dụng mới, không ngờ chỉ vỏn vẹn có vài năm mà đã phát triển nhanh như thế, các dụng cụ công nghệ cao tiện lợi hơn rất nhiều được các gia đình ưa chuộng sử dụng.

Khoảng hai tiếng sau, cô hoàn thành gần hết các công việc trong danh sách, trong nhà căn bản không dơ, cô lại cất danh sách vào.

Nhìn cũng sạch sẽ rồi, cô chụp hình gửi cho mẹ của đồng nghiệp cũ, bà ấy nói mỗi lần cô dọn dẹp xong cần chụp hình gửi cho bà ấy, quản lý cũng rất nghiêm ngặt.

Chụp hình xong, cô gỡ kính và khẩu trang ra, đi vào trong nhà vệ sinh rửa mặt, cô nhìn cách bài trí của nhà vệ sinh, vừa đơn giản lại lộ ra sự sang trọng, cô bất giác cảm thấy có hơi ngưỡng mộ.

Cô nghĩ ngợi, bây giờ cô nghiêm túc học hành, sau này sẽ tìm một công việc tốt một chút, hi vọng sau vài năm, cô cũng có thể dẫn người nhà đổi một ngôi nhà tốt hơn.

Rửa mặt xong, Thẩm Miên cảm thấy có lẽ chủ nhà sẽ không quay về, nên cô cũng không đeo khẩu trang, thay đồ, bỏ vào trong cặp.

Trước đây một tuần cô đi làm rạp phim ba ngày một tuần, bây giờ cô rảnh ra một ngày nên định đi thương xá tìm việc làm thêm, cô vừa kéo dây kéo cặp, còn chưa đeo lên lưng, liền mơ hồ nghe thấy tiếng chìa khóa.

Trong lúc cô đang sửng sốt, có người bước vào.

Sau đó, Thẩm Miên nhìn thấy một người đàn ông.

Một người đàn ông trẻ tuổi đeo gọng kính mạ vàng.