Edit:Mây
Thầy Khâu Văn sấy tóc trong phòng, Phương Trí Hỉ đang tắm rửa, vậy thì chỉ có hai người họ nghe điện thoại. Hạ Dịch Hành buông bát xuống, chạy tới nhận điện thoại. "Dạ, xin chào."
"Xin chào ~ là Khâu lão sư sao?" Đó là một giọng nam.
"Thầy Khâu đang sấy tóc, tôi là Hạ Dịch Hành."
"A ~ Xin chào, các cậu ở đây có thể gọi món đúng không."
"Đúng vậy." "Tôi muốn ăn chân gà, cánh gà, trứng và khoai tây kho."
"Được."
"Sau đó còn muốn một bún xào thịt băm, những món này đi." "Ừm, được, ngày mai ngài đến phải không?"
"Đúng vậy."
"Được, ngày mai gặp."
"Hẹn gặp lại vào ngày mai ~"
Hạ Dịch Hành cúp điện thoại, ở trong đầu một lần gọi đồ ăn vừa mới, vừa định xoay người đi nói chuyện với Nhϊếp Khúc Kính một chút, xoay người liền phát hiện Nhϊếp Khúc Kính ở phía sau mình, còn đặc biệt gần.
Cái loại cảm giác áp bách này lại tới, Hạ Dịch Hành bất giác lui về phía sau một bước, mông đυ.ng vào cái bàn phía sau. "Điện thoại của ai?" Nhϊếp Khúc Kính chú ý tới động tác của cậu, không nói gì, chỉ yên lặng lui về phía sau một bước, trong lòng lại bắt đầu cằn nhằn. Hắn dựa vào cậu gần là vì tạo ra bầu không khí mập mờ, còn không phải đều là vì cậu, cậu lại còn ghét bỏ. Hạ Dịch Hành yên lặng dịch sang bên cạnh, trả lời: "Khách ngày mai. Tôi không biết đó là ai. ”
"Họ nói cái gì?"
"Gọi đồ ăn, nói chúng ta giúp chuẩn bị một số đồ ăn, còn muốn một phần bún xào thịt băm."
"Ừm." Nhϊếp Khúc Kính nhìn thấy Phương Trí Hỉ lão sư đi ra, giơ tay vỗ vỗ bả vai Hạ Dịch Hành, "Tôi đi tắm rửa trước, cậu cùng thầy Khâu và thầy Phương bàn bạc món ăn ngày mai."
"Được." Hạ Dịch Hành gật đầu.
Nhϊếp Khúc Kính đi tắm rửa, Hạ Dịch Hành cùng hai người còn lại tính toán tiền hiện tại cùng với ngày mai mua đồ tạp hóa sẽ tốn bao nhiêu tiền. Bắt đầu từ ngày mai, chương trình sẽ thực sự bắt đầu.
*******
Sáng sớm hôm sau, Nhϊếp Khúc Kính là người thức dậy đầu tiên, hắn mở mắt tỉnh lại, vừa định cử động thì phát hiện bên cạnh đầu mình hình như còn có một cái đầu khác. Hắn quay đầu, liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Hạ Dịch Hành. Giới giải trí chưa bao giờ thiếu người có ngoại hình đẹp, huống chi thẩm mỹ của mọi người đều khác nhau, Nhϊếp Khúc Kính tự nhận mình đã gặp qua rất nhiều người xinh đẹp, nhưng hắn vẫn cảm thấy Hạ Dịch Hành rất đẹp. Ít nhất là phù hợp với thẩm mỹ của hắn.
Đặc biệt là đôi mắt của cậu... to và ngấn nước, ngày hôm qua hắn đã quan sát qua, đồng tử của người này là màu hổ phách, dưới ánh mặt trời đặc biệt đẹp mắt, lúc ngẩng đầu nhìn cậu giống như động vật nhỏ.
Hiện tại tiểu động vật này cả người cuộn tròn chen chúc bên người Nhϊếp Khúc Kính, đầu nghiêng nghiêng đặt trên chăn trên vai Nhϊếp Khúc Kính.
Cũng may đây chính là tấm chăn ngăn cách hai người, cũng may là bản thân hắn luôn nằm ngửa khi ngủ rồi tỉnh dậy, nếu không thì không biết hôm nay hai người họ ở với tư thế nào, còn chương trình sẽ biên tập và phát sóng cp hai người họ có lẽ sẽ trở nên nỗi tiếng ngay lập tức.
Cũng không biết người này là cố ý hay là vô tình. Nhϊếp Khúc Kính dịch về phía sau, đem bả vai từ dưới đầu Hạ Dịch Hành dời đi, sau đó chậm rãi ngồi dậy muốn xuống giường, kết quả hắn vừa động, lại đánh thức Hạ Dịch Hành, Hạ Dịch Hành ở trên giường xoay người, hừ hừ hai tiếng, ngồi dậy nhìn phía trước ngẩn người.
Hình tượng? Nhϊếp Khúc Kính dứt khoát bất động, dừng lại xem Hạ Dịch Hành biểu diễn, nhưng dừng hơn nửa ngày thấy cậu ngồi không nhúc nhích, Nhϊếp Khúc Kính chờ có chút không kiên nhẫn, dứt khoát giơ tay nhẹ nhàng vỗ bả vai cậu. "Hả?" Hạ Dịch Hành quay đầu nhìn về phía hắn, một cái nhắm chặt một cái hơi híp lại, có chút đáng yêu.
Nhϊếp Khúc Kính vốn định nói một câu "Cậu đang thức hay ngủ? "Lập tức nghẹn trở về, trực tiếp đổi thành "Ngủ đủ chưa?"
"Ừm." Hạ Dịch Hành ngoan ngoãn gật đầu.
"Làm bữa sáng?"
"Ừm." Cậu tiếp tục ngoan ngoãn gật đầu.
Nhϊếp Khúc Kính nghiến răng, người này có chút lợi hại a... Hiện tại trong giới hâm mộ rất thích loại bạch ngọt này, quả nhiên sẽ làm người ta mê mệt
Nhϊếp Khuynh đang nghĩ tới đây, bên kia Hạ Dịch Hành cái gì cũng không biết, cậu nâng hai tay duỗi thắt lưng, xoa xoa mặt, cảm thấy mình gần như tỉnh táo nên liền vén chăn lên rón rén xuống giường. Nhϊếp Khúc Kính khống chế biểu tình trên mặt, đi theo sau lưng cậu ra khỏi phòng. Hạ Dịch Hành rửa mặt trước, rửa mặt xong liền vào phòng bếp nấu điểm tâm, trước tiên nấu cháo trắng lên, sau khi nấu xong Nhϊếp Khúc Kính cũng chuẩn bị xong, đến phòng bếp giúp cậu. Lấy bánh mì nướng do chương trình cung cấp, Hạ Dịch Hành bọc bánh mì nướng vào dịch trứng gà, Nhϊếp Khúc Kính một lần nữa cầm một cái chảo chiên thịt ăn trưa, cuối cùng chiên xong lại cắt mấy lát cà chua, xếp tất cả lại với nhau.
"Trước tiên gọi thầy Khâu và thầy Phương dậy trước." Hạ Dịch Hành đặt bánh mì nướng lên bàn bên ngoài, xoay người đi vào nồi xem cháo trắng, Nhϊếp Khúc Kính liền rất tự giác lên lầu gọi hai vị tiền bối rời giường.
Khâu Văn sau khi thức dậy cảm thấy rất có lỗi với hai vị hậu bối: "Lần sau hai người có thể ngủ nhiều hơn, để tôi làm bữa sáng, bữa sáng tôi vẫn có thể làm chút."
"Không có việc gì, vừa hay hai chúng tôi thức dậy trước, nên làm thôi."
"Lát nữa hai người ở nhà, tôi và thầy Phương đi mua đồ ăn."
"Được."
Lúc ăn sáng mọi người trò chuyện một chút về món ăn cần mua, lại sắp xếp chuyện sắp xếp trong chốc lát, thầy Phương mạnh mẽ yêu cầu rửa chén, sau đó mọi người đi làm việc mình đã sắp xếp .