Ẩn Phi Giới Tính Nam

Chương 1

"Ngày vui sao mà Hàn tướng quân trông có vẻ lo lắng như vậy, ngài sợ cô con gái bảo bối của mình phải chịu khổ hay vì không lỡ."

Hoàng Thượng mặc trên mình hỉ phục đứng trước phòng của Hàm Lâm Nhi là phòng của cô con gái bảo bối của Hàm tướng quân, ngày trước Hàm tiểu thư và điện hạ vốn đã không hòa hợp rồi, ngày ngày gây sự nhưng vì từ nhỏ đã được hoàng thái hậu ban hôn người không làm sao thay đổi được lời của mẫu hậu mình chỉ đành chấp nhận. Hoàng thượng mở cánh cửa gỗ đặt chân bước vào, căn phòng được phủ đầy cánh hoa hồng tỏa hương ngào ngạt, người thấy Hàm tiểu thư đang ngồi trên chiếc giường sau tấm rèm đỏ, tân nương của người hôm nay cũng quá chỉn chu rồi. Người không nói gì thêm trực tiếp tến lại lôi cậu ra bên ngoài sảnh.

"Á."

Tân nương khẽ lên tiếng nhưng cậu cũng biết người đó là ai rồi, còn ai ngoài tên hoàng đế thối tha hàng ngày bắt nạt cậu cơ chứ. Hai người họ cứ như vậy mà bái đường, trên đường quay về hoàng cung, hoàng đế cứ nói sẽ tìm cách để dán cậu vào lãnh cung hoặc tìm một cô hoàng hậu khó tính làm cho cậu sống không bằng chết thì thôi, nhưng trái lại với tính hùng hổ của anh thì cậu lại chẳng nói gì chỉ lặng im suốt từ lúc lên xe ngựa đến lúc vào cổng. Vừa về đến nơi, hoàng thượng chỉ đưa cậu đến Ẩn Phương cung sau đó bỏ đi mặc cho cậu ngồi đó chờ vén khăn trùm đầu.

Cậu cứ chờ như vậy nhưng hai ngày đã trôi qua anh vẫn chưa xuất hiện, cô cung nữ thấy tội cho chủ tử nên chỉ đành quỳ xuống khuyên cậu nên từ bỏ đi vì người sẽ không đến đâu. Cậu vẫy tay ra hiệu cho cô cung nữ đi ra ngoài còn mình gỡ tấm khăn xuống, cởi bớt trang sức xuống, sau đó liền đi tắm rửa khoác lên mình một bộ y phục màu tính nhạt, trang điểm một chút nhạt để không ai phát hiện ra thân phận của cậu, thật ra Hàm Lâm Phi đã chết rồi, Hàm tướng quân vì không muốn mang tội với hoàng thái hậu đành lấy cậu ra làm bia đỡ đạn nếu có bị phát hiện cũng lấy cớ là do cậu hại chết Ẩn Phi độc chiếm ngôi báu.

Cậu biết vậy nhưng làm ngơ, cậu bước ra ngoài Ẩn Cung cũng là lúc tân hoàng hậu đến tìm, cậu thầm nghĩ tên hoàng đế này quá ấu trĩ rồi, đứa nhóc mới chỉ mười hai vậy mà lại muốn lập hoàng hậu, bắt nó học ba nghìn bảy trăm sáu mươi tám lễ nghi mà cậu cũng đâu có khá hơn năm nay mới sắp mười sáu.