Huynh Trưởng Cưỡng Chế Yêu

Chương 8

Rầm...

Cửa phòng bị đóng lại.

Đường Tế Duyệt bị dồn tới bên giường, nước mắt lăn xuống nhìn nam nhân đang từng bước ép sát về phía mình.

"Ca ca... huynh không được làm vậy với muội."

Lục Nghiêm khẽ cười, giả vờ hỏi nàng: "Tại sao lại không được."

Đường Tế Duyệt hết đường, té ngã xuống giường ngủ, nói: "Chúng là là huynh muội mà."

Thân thể cường tráng của nam nhân lập tức đè lên, hắn thản nhiên nói: "Huynh muội thì đã sao, chỉ cần thứ ta muốn thì nhất định phải có được."

Dứt lời Lục Nghiêm hôn lấy môi nàng, động tác thô bạo, ngấu nghiến lấy hai cánh môi mềm mại của thiếu nữ.

Đáy lòng Đường Tế Duyệt run rẩy dữ dội, nàng nâng tay đánh lên người hắn liền bị hắn dùng tay ấn xuống.

Những tiếng nức nở từ trong khoảng cách giữa hai khẽ môi phát ra.

Đường Tế Duyệt có thể cảm nhận được gây cậy to lớn ở giữa hai chân hắn đang đâm vào đùi nàng.

Nam nhân còn cố ý di chuyển hông, cọ xát nó lên xuống, hành động tục tĩu với chính muội muội ruột của mình.

Đường Tế Duyệt không thể chịu nổi loại chuyện biếи ŧɦái này, nhưng lại không có cách kháng cự, khi hắn dời môi đi, nàng liền chỉ biết cầu xin: "Ca ca... hu... hu."

"Muội chưa sẵn sàng... muội xin huynh, tha cho muội đi."

Tiếng cười trầm thấp đáng sợ của Lục Nghiêm vang lên bên tai. Tay hắn vươn lên đặt lên đồi núi của nàng chậm rãi xoa nắn.

"Tại sao lại chưa sẵn sàng, Duyệt Duyệt đã đủ mười lăm tuổi, đã có thể làm chuyện nam nữ được rồi."

Nghe xong lời hắn nói, Đường Tế Duyệt liền sợ hãi khóc lớn: "Đừng mà... muội không muốn... A..."

Ngực bị bóp một cái đầy đau đớn, nàng càng khóc lớn và sợ hãi hơn nữa.

Lục Nghiêm lạnh lẽo nhìn gương mặt của Đường Tế Duyệt.

Răng nghiến chặt, hắn giơ tay bóp lấy cổ nàng, lửa giận phun trào: "KHÔNG LÀM BÂY GIỜ THÌ PHẢI ĐỢI ĐẾN KHI NÀO."

"DUYỆT DUYỆT, NÀNG ĐỪNG QUÊN ĐÃ HỨA VỚI TA NHỮNG GÌ."

Nam nhân đang tức giận nên không khống chế lực đạo của mình, cổ nàng bị bóp chặt, không thể hít thở.

Tiếng khóc của nàng dừng lại, mắt và miệng đều mở to.

Đến khi Lục Nghiêm bình tĩnh lại thì mới thả tay ra.

Hắn ôm chặt lấy thiếu nữ dưới thân vào lòng mình, hai tay vòng qua người nàng, dùng hết sức để siết chặt.

Lục Nghiêm mất khống chế gào lên: "Nàng là của ta, Duyệt Duyệt là của ta."

"CÓ NGHE RÕ KHÔNG?"

"Hu... hu..."

Đường Tế Duyệt bật khóc, nàng thật sự rất sợ hãi với độ điên cuồng của Lục Nghiêm.

Phải làm cách nào để thay đổi chuyện này đây?