Tôi Dựa Viết Lôi Văn Nổi Tiếng Toàn Tinh Tế

Chương 37: Quay xe văng nón bảo hiểm

Lục Tùy trầm tư.

Hiệp nghị kết hôn, không có hôn lễ, sau khi kết hôn không trở về nhà, còn cố ý gửi meme moi tim cho hắn.

Vị đối tượng mới kết hôn này của hắn, có phải đang cố ý ám chỉ gì hay không?

Hắn theo phản xạ che ngực lại, sâu sắc nghĩ lại bản thân, hình như hắn nên trở về nhà một chuyến.

-

Thương Ngôn không biết một tin nhắn và một meme cậu gửi đã khiến Lục Tùy liên tưởng vô số thứ.

Cậu thấy Lục Tùy chưa trả lời, nhanh tay tắt khung chat, làm bộ vụ này tới đây là hết.

Bây giờ cậu cũng không còn tâm trạng gửi lại meme vào group tác giả.

Sáng tác một mình thì cô độc thật đấy, nhưng sẽ không xã chết.

Thương Ngôn có ý tưởng lập tức gõ chữ, từng cái văn tự được tinh thần lực dẫn đường dần xuất hiện trên quang não.

Cốt truyện kế tiếp cũng rất đơn giản.

Tần Uyên không đi bao xa, liền nhận được tin báo bình an của Lê Thư Bạch, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới nhớ tới bạn đời của mình bị hắn bỏ lại phía sau.

Nhưng mà khi hắn chạy trở về, lại phát hiện cả cái phi thuyền đều bị tinh tặc bắt cóc, Thẩm Nhiên cũng trở thành con tin.

Trải qua một phen chiến đấu, Tần Uyên thành công cứu Thẩm Nhiên ra, nhưng cậu ấy đã bị thương nghiêm trọng.

Tần Uyên áy náy vô cùng, ngày ngày đêm đêm chăm sóc Thẩm Nhiên, trong quá trình này hắn cũng dần có một loại tình cảm vi diệu với Thẩm Nhiên.

Nhưng hắn kiên quyết không thừa nhận chính mình di tình biệt luyến, cảm thấy như vậy là làm bẩn cảm tình của hắn dành cho Lê Thư Bạch, vậy nên luôn giữ thái độ khi nóng khi lạnh với Thẩm Nhiên.

Viết đến này đoạn cốt truyện, cậu đột nhiên bí từ, thử gõ hệ thống.

“Hệ thống, khu bình luận đánh giá bạch nguyệt quang Lê Thư Bạch này thế nào.”

【Mọi người cảm thấy Thẩm Nhiên và Tần Uyên là cp chính, Lê Thư Bạch là tình địch vai ác phá hư tình cảm của họ.】

【Nhưng mà cũng có một bộ phận người đọc cảm thấy Lê Thư Bạch thật xui xẻo, người ta đi biên cảnh bảo vệ quốc gia, Tần Uyên nếu thích người ta thì theo đuổi mọe đi, chính hắn nhát thì thôi, còn bày đặt tìm thế thân.】

Thương Ngôn chống cằm, như suy tư gì.

“Nhân dân đế quốc hẳn là chưa từng thấy loại cốt truyện bạch nguyệt quang và thế thân nắm tay chạy đi.”

【!!!】

【Ký chủ muốn đổi công? Còn muốn đổi thành bạch nguyệt quang?】

Thương Ngôn: “Cũng không nhất định, vẫn là muốn xem cốt truyện kế tiếp phát triển thế nào đã.”

“Tôi chỉ là suy nghĩ, mọi người đều cho rằng Lê Thư Bạch là tình địch của Thẩm Nhiên, nếu đoạn sau để Lê Thư Bạch theo đuổi Thẩm Nhiên, phỏng chừng chúng ta lại có thể thu hoạch một đợt giá trị cảm xúc.”

Làm tốt lắm, lần nào ký chủ cũng có thể tinh chuẩn dẫm lên điểm mấu chốt của người đọc rồi điên cuồng nhảy nhót.

【Ký chủ cố lên, thống duy trì cậu!】

Hệ thống suy nghĩ cẩn thận, dù sao thu thập đến giá trị cảm xúc thì người lợi vẫn là nó nha.

Vì cái gì không duy trì đâu?

【Nếu muốn theo đuổi phong cách máu chó, vậy phải viết máu chó. Dù sao cốt truyện kế tiếp chẳng phải Thẩm Nhiên còn muốn giả chết rồi mang thai chạy trốn à?

Cũng không quy định là mang thai con ai. Như vậy thì lúc ký chủ viết liền có thể viết mơ hồ một chút, khiến các độc giả cũng đoán không được rốt cuộc là con ai.】

【Hoặc là viết cái xoay ngược lại, mọi người đều tưởng là con của Tần Uyên, cuối cùng vạch trần sự thật hóa ra là con của Lê Thư Bạch, cho bọn họ một kinh hỉ.】

Thương Ngôn: “……”

Thương Ngôn: “…………”

“Hệ thống giỏi quá, cậu đã ăn mấy ký máu chó vậy?” Thương Ngôn nhướng mày: “Vẫn là nói, cậu cho chính mình tải thêm mấy cái máu chó MOD.”

【Chỉ là đột nhiên nghĩ thông suốt thôi hà, thống muốn lý giải ký chủ dụng tâm lương khổ bấy lâu nay ấy mà.】

Hệ thống thay đổi một cái giọng nói dào dạt cảm tình.

Cười chết, nó mới sẽ không nói cho ký chủ, nó đã trộm học tập xong tất cả các bộ tiểu thuyết của mấy cái áo choàng ký chủ ở X Giang đâu.