Trụ sở chính của tập đoàn Trang thị tọa lạc tại trung tâm thương mại phồn hoa nhất thành phố A, xung quanh là các cao ốc san sát nhau, là khu tấc đất tấc vàng. Khác với dòng xe cộ tấp nập bên ngoài, bầu không khí trong văn phòng ở tập đoàn lúc này đang vô cùng căng thẳng, giống như có một “cuộc chiến” sắp nổ ra.
“Chúng ta nên nhanh chóng chuyển giao quyền quản lý nhà máy trước khi mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn.” Trang Thiệu Đình ngồi trên ghế hội nghị bằng da, nói đến mức người khác không xen vào được.
Trang Thiệu Trinh lại không đồng ý với đề xuất của ông ta: “Bán nhà máy vào thời điểm này chẳng phải sẽ khiến chúng ta thiệt hại sao? Vẫn nên đợi Trang Yến quyết định đi.”
Một giám đốc điều hành cấp cao bên cạnh nghe vậy cũng nói theo: “Đúng vậy, hiện tại phía chính phủ vẫn đang tiến hành điều tra, có phải do vấn đề của nhà máy chúng ta hay không thì vẫn chưa chắc. Chúng ta vẫn nên xin chỉ thị của Trang tổng trước đi.”
Trang Thiệu Đình nghe bọn họ mở miệng Trang Yến, ngậm miệng cũng Trang Yến bèn nổi giận, Trang Yến họ Trang vậy ông ta không phải họ Trang à?
Công ty này cũng có phần của ông ta!
“Thiệu Trinh à, nếu Trang Yến đã nhờ chú quản lý công ty thì chú không cần việc gì cũng hỏi ý kiến nó, nó ở nước ngoài cũng rất bận rộn.” Trang Thiệu Đình lấy một bản hợp đồng từ trong tập hồ sơ ra rồi đặt ở giữa bàn: “Thái Thụy đã ra một cái giá khá tốt. nếu đợi đến sau khi mọi chuyện vỡ lỡ ra, mấy người có muốn bán củ khoai lang bỏng tay này thì cũng chẳng có ai thèm mua đâu.”
Trong văn phòng nhất thời không ai nói chuyện, bỗng có một loạt tiếng bước chân gấp rút mà mạnh mẽ từ xa truyền đến, cuối cùng dừng lại trước cửa.
Cánh cửa kính nặng nề bị đẩy ra, Trang Yến dẫn người từ bên ngoài vào.
Trang Thiệu Đình nhìn thấy anh xuất hiện trong công ty thì sắc mặt thay đổi, còn những giám đốc điều hành còn lại thì đều kinh ngạc vui mừng, sôi nổi đứng dậy chào anh.
Trang Yến chỉ khẽ gật đầu, rồi dẫn người đi đến ghế trống ngồi xuống. Mặc dù mới từ nước ngoài trở về nhưng bộ âu phục trên người anh vẫn chỉnh tề không có nếp nhăn nào, ngay cả tóc cũng không hề rối.
“Bác cả, bác vội vàng bán tháo nhà máy như vậy là vì có dự định gì đặc biệt sao?” Trang Yến nhìn Trang Thiệu Đình không cảm xúc.
Trang Thiệu Đình không khỏi chột dạ, che che giấu giấu cười với Trang Yến: “Cháu mới từ nước ngoài trở về, có lẽ không biết tình hình…”
“Tôi biết rất rõ.” Trang Yến không đợi Trang Thiệu Đình nói xong đã ngắt lời, đôi mắt đen cụp xuống liếc nhìn bản hợp đồng ở giữa bàn, giọng điệu lạnh lùng hơn trước: “Bao gồm cả chuyện ông chủ thật sự của Thái Thụy là bác cả, thậm chí đến người báo cáo nhà máy cũng là do bác sắp xếp.”
Anh vừa nói ra câu này, cả văn phòng liền xôn xao cả lên, Trang Thiệu Đình lập tức hoảng sợ.
“Không không, có phải cháu có hiểu lầm gì không?”