Game Từ Chối Tán Gái

Chương 29

Nghe được câu trả lời của Lâm Phàm, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều hơi ngơ ngác.Đặc biệt là người xem nữ, bọn họ thấy Lâm Phàm từ chối dứt khoát như vậy.

Ai nấy đều cảm thấy vô cùng tức giận.

"Lâm Phàm cũng quá hẹp hòi rồi! Mua quần áo mấy triệu thì chẳng tiếc gì, phát một cái bao lì xì thôi mà lại keo kiệt thế này sao?"

"Lòng dạ cũng nhỏ nhen quá rồi! Đây là vòng Wechat của đám con nhà giàu à?"

"Không biết nói sao nữa, nhưng Lâm Phàm làm như vậy khẳng định là không đúng!"

"Đúng vậy, cho dù anh ta keo kiệt thì cũng phải để ý đến cảm nhận của Giả Mạn Nhu chứ!"

"Thế mà lại phát bao lì xì hai trăm tệ, chuyện này làm Giả Mạn Nhu biết để mặt mũi ở đâu đây!"

Tuy nhiên người xem là phái nam ở trong phòng phát sóng trực tiếp lại ủng hộ cách làm của Lâm Phàm.

Rất nhiều người trong số bọn họ đã từng làm việc chăm chỉ ở bên ngoài, bọn họ biết rõ sự tàn khốc của xã hội.

Bọn họ cũng biết nguyên nhân mà Lâm Phàm từ chối.

"Chả lẽ hai trăm tệ không phải tiền? Thế thì mới cái người la làng hồi nãy phát cho mỗi người chúng tôi hai trăm tệ đi!"

"Đừng nói là hai trăm, cho dù là hai tệ thì chắc cô ta cũng tiếc lắm!"

"Đám người này có thật là con nhà giàu không? Sao ai nấy cũng làm như mình rất trâu thế?"

"Nếu tôi là Lâm Phàm, tôi thoát nhóm cho rồi! Tư chất của bọn họ quá thấp!"

"Bọn họ cũng đâu có quan hệ gì với Lâm Phàm đâu nhỉ, thế mà còn há mồm đòi người ta phát bao lì xì hơn sáu vạn! Mấy người cho rằng Lâm Phàm là thần tiên hạ phàm chắc!"

Cũng bởi vì chuyện này mà những người xem ở trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu tranh cãi rùm beng.

Nhìn từ góc độ bất đồng giữa hai phe, phán quyết về cách làm của Lâm Phàm vẫn chưa đi đến kết luận cuối cùng.

Dĩ nhiên là Giả Mạn Như đứng ở phe đối lập với Lâm Phàm trong chuyện này.

Trước đó cô ta cũng đã nhận định Lâm Phàm chỉ là một tên nhà giàu mới nổi, trong lòng có

mấy phần khinh thường Lâm Phàm.

Bây giờ bao lì xì mà Lâm Phàm phát lại không đáp ứng được mong đợi của cô ta, trong lòng cô ta hết sức tức tối.

"Lâm Phàm! Anh chỉ là một người mới! Người mới thì nên có dáng vẻ của người mới."

"Người khác mời anh phát bao lì xì là vì để mắt đến anh, sao anh lại từ chối như thế?"

"Lòng dạ cũng quá nhỏ nhen rồi!"

Nghe Giả Mạn Nhu nói vậy, Lâm Phàm cũng tức đến mức bật cười.

"Người như cô thật buồn cười nhỉ!"

"Trước đây tôi phát bao lì xì hai trăm tệ, những người này cũng giật một cách rất vui vẻ!"

"Sau đó thì sao? Ngay cả một câu cảm ơn cũng không có mà bây giờ lại bắt tôi phải phát bao li xì sáu vạn sáu ngàn sáu trăm tệ!"

"Sao tôi cứ có cảm giác mấy người là một đám lừa đảo, chứ không phải là một nhóm con nhà giàu thế nhỉ?"

Giọng điệu của Lâm Phàm hơi lạnh lẽo.

Đối với loại hành vi lừa đảo này, anh tuyệt đối không bỏ qua một cách dễ dàng.

Vốn dĩ thời gian và tinh lực của anh vô cùng quý báu.

Lãng phí ở cái nơi như thế này, quả thật khiến anh hơi khó chịu.

Ting! Chúc mừng kí chủ phẫn nộ hành động không thích đáng của Giả Mạn Nhu thành công!

Đạt được đánh giá cấp B, đánh giá cao nhất là cấp S, mời kí chủ cố gắng nhiều hơn!

"Đương nhiên là nhóm con nhà giàu." Giả Mạn Nhu bị một phẫn nộ, lập tức có hơi chột dạ.

"Lâm Phàm, nếu như anh không có tiền thì phát ít một chút, sáu ngàn sáu trăm tệ cũng được." Cô ta định cứu vẫn một chút mặt mũi.

"Đừng nói là sáu ngàn sáu trăm tệ, cho dù là sáu mươi tệ tôi cũng sẽ không phát!"

"Trong cái nhóm con nhà giàu này người nào người nấy đều không có tư chất, đâu phải tôi chưa từng nhìn thấy con nhà giàu chân chính đâu chứ!"

"So với bọn họ, các người chỉ là một đám người nguyên thuỷ chưa được khai sáng!"

"Coi như bọn họ là con nhà giàu thật đi, với cái tư chất này thì tôi cũng chẳng thèm qua lại với bọn họ trong bất kỳ vụ làm ăn mua bán nào đâu!

Tiền của tôi đâu phải là gió lớn thổi tới đâu, trước tiên chưa nói đến chuyện tiết kiệm, thoạt nhìn đám người này chỉ như cái thứ ăn xong rồi nằm chờ chết vậy, còn đòi bao lì xì? Tôi não tàn hay là cô não tàn?

"Bây giờ tôi đã có lý do hoài nghi, đây chỉ là một nhóm lừa gạt!"

"Mà cô chính là đầu sỏ của nhóm này!"

Lâm Phàm vừa thốt ra lời này, trong đầu lập tức vang lên âm thanh của hệ thống.

Ting! Chúc mừng kí chủ phẫn nộ hành động không thích đáng của Giả Mạn Nhu thành công!

Đạt được đánh giá cấp A, đánh giá cao nhất là cấp S!

Chúc mừng kí chủ đã nhận được năm mươi vạn tệ cộng thêm một ngôi nhà ở trung tâm thành

phố Long Tỉnh!

Sau khi đạt được đánh giá cấp A, Lâm Phàm cũng lười nói nhảm với Giả Mạn nhu.

Chờ đến lúc cuộc gọi kết thúc, anh sẽ trực tiếp thoát khỏi nhóm.

Anh vừa nói dứt câu, Giả Mạn Nhu thật sự trở nên nóng nảy.

Khó khăn lắm cô ta mới lừa được Lâm Phàm vào đây, sao có thể để Lâm Phàm chạy mất được.

Cho nên cô ta liên tục xin lỗi: "Xin lỗi mà! Xin lỗi mà! Tất cả đều do tôi sai, anh không phát bao lì xì cũng được, do tôi đang vội thôi!"

"Nếu như xin lỗi có ích thì còn cần cảnh sát làm gì?" Lâm Phàm nổi giận nói.

"Tôi gia nhập câu lạc bộ này là để tìm kênh, tìm mạng giao thiệp, chứ không phải để chơi phát bao lì xì gì đó với cô!"

"Nếu không nể mặt chuyện lúc trước, tôi sẽ gọi cảnh sát ngay bây giờ!"

Lâm Phàm cũng đã từng lăn lộn trong xã hội rất nhiều năm.

Anh biết thời nay có rất nhiều vụ lừa đảo thông qua các thiết bị điện tử.

Thủ đoạn lừa gạt của bọn chúng cũng rất tinh vi, đừng nói là bản thân chỉ có chút tiền lẻ.

Cho dù bạn không có đồng nào thì bọn lừa đảo cũng có thể moi được mấy triệu tệ từ trên người ban!

Hơn nữa bọn chúng cũng sẽ ra sức ngụy trang thân phận của bản thân, động một chút là khoác lên mình cái mẽ ngoài ngon lành.

Một khi bạn xì tiền ra, bọn chúng sẽ lấy đủ mọi loại lý do để bạn bỏ tiền ra nhiều hơn.

Bây giờ Lâm Phàm nghĩ lại một hồi, cảm thấy trước đây lúc mình gặp Giả Mạn Nhu đúng là hơi kỳ lạ.

Lúc anh được vào cái nhóm con nhà giàu này cũng rất kỳ lạ.

Nếu như có chứng cớ, e rằng Lâm Phàm đã gọi thẳng cho cảnh sát rồi.

Mà lời này của anh cũng khiến rất nhiều người xem là phái nam vỗ tay khen ngợi.

"Làm đẹp lắm! Xem ra năng lực phán đoán của

Lâm Phàm còn rất lợi hại!"

"Cho dù Lâm Phàm không phải con nhà giàu, chỉ với cái năng lực phán đoán vượt qua người bình thường này, anh ta cũng có thể làm nên chuyện lớn!"

"Nếu như là người bình thường, vừa được vào cái vòng này, nói không chừng đã trực tiếp phát bao lì xì cực lớn để ôm bắp đùi rồi!"

"Biết bao nhiêu kẻ lừa đảo đã lợi dụng cái tính tham lam này của con người để đi lừa tiền, Lâm Phàm vẫn khá tỉnh táo!"

"Bây giờ có vẻ như Lâm Phàm sắp rời nhóm rồi, kế hoạch của tổ đạo diễn cũng sắp đi tong!"

"Định chơi mấy cái chiêu trò vặt vãnh với Lâm ca của tôi? Các người xứng sao? Xách giày cút đi!"

Còn đám người xem nữ giới cũng hoàn toàn ngơ ngác.

Bọn họ không ngờ, ý thức đề phòng của Lâm Phàm lại cao tới mức này, chỉ với một chi tiết nho nhỏ là đã có thể đoán được chuyện này có chỗ khả nghi.

Khiến bọn họ không thể không thừa nhận Lâm Phàm cực kỳ mạnh mẽ.

Bây giờ bọn họ chỉ mong sao tổ đạo diễn vẫn còn hậu chiêu, có thể giữ được Lâm Phàm.

Ngay khi tình hình đang căng thẳng.

Một chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Trong nhóm Wechat đột nhiên ting ting mấy tiếng.

Bốn năm bao lì xì liên tiếp được phát ra, những bao này đều là bao lì xì phát riêng, chỉ có Lâm Phàm mới có thể nhận.

Đồng thời, trên những bao lì xì này đều là lời cảm ơn Lâm Phàm.

Cảm ơn bao lì xì của Lâm tiên sinh, đây là quà đáp lễ!